“Sư tỷ, tạm biệt.” Đưa mắt nhìn bóng lưng sư tỷ rời đi. Lâm Phàm nhìn y phục trong tay. Hắn vỗ mạnh vào đầu mình, giữ lấy cái ót, thật không biết làm sao cho phải. Được rồi, coi như là sự quý mến của sư tỷ dành cho sư đệ đi. Thay y phục xong. “Đẹp thật.” Chất vải của y phục mềm mại, thoải mái dễ chịu, vừa nhìn đã biết chắc chắn không phải hàng rẻ tiền. Sau khi hắn mặc vào, khí chất cả người cũng tăng lên. Nói thật thì hắn biết sư tỷ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.