Anh ta là quý tộc mới ở phố Wall, còn là một người Hoa, một tay đầu tư khét tiếng mới nổi, với tài năng độc đáo bách phát bách trúng, bất luận anh ta đầu tư vào đâu, thì chỗ đó sẽ nhanh chóng nhận được sự quan tâm của đại chúng, giá tăng như thổi!
Rất nhiều công ty nước ngoài ra công nghệ mới đều muốn thuê anh ta, nhưng bị anh ta quả quyết từ chối, rất nhiều người đang theo dõi động thái của anh ta, vì bất kể anh ta vào công ty nào, thì đều sẽ mang về cho công ty đó lợi nhuân kinh doanh vô cùng lớn, hiện tại, anh ta đã có công ty mục tiêu.
Theo nguồn tin đáng tin cậy, ngày mai anh ta sẽ âm thầm về nước, nhưng không có thông tin gì thêm, nhiệm vụ của cô, là tìm đúng anh ta, tranh thủ phỏng vấn, tìm hiểu ra công ty mà anh ta chuẩn bị ký hợp đồng!
Nếu như cô có thể trong thời gian sớm nhất tìm ra thông tin này, thì sẽ được thưởng thêm 50 phần trăm thù lao!
Hứa Tịnh Nhi xem xong, lại nhấp chuột mở ảnh của Lâm Vũ Hàm, hào hoa phong nhã, nụ cười điềm đạm, vừa nhìn đã biết là người tinh anh, trông cũng đẹp trai nữa!
Nhưng lúc này, anh ta trong mắt cô, chỉ là một xấp tiền đỏ chót! Không hề quá hấp dẫn!
–
Lúc Cố Khiết Thần đi vào phòng ngủ, nhìn thấy Hứa Tịnh Nhi đang nằm trên giường, ánh mắt dán chặt vào ảnh một người đàn ông trên màn hình máy tính, cười tít cả mắt, dáng vẻ vô cùng mê trai!
Cố Khiết Thần liếc nhìn bức ảnh, ánh mắt lạnh đi vài phần.
Bỗng cảm thấy không khí có gì đó không đúng, Hứa Tịnh Nhi quay đầu lại thì nhìn thấy anh đang đứng ở cửa, ánh mắt lạnh lẽo, làm cô lạnh cả sống lưng, cô lập tức tắt nụ cười, gấp máy tính xuống, sau đó xuống giường như không có chuyện gì, đi đến bàn trang điểm ngồi, cầm chai này chai kia lên dưỡng da.
Cố Khiết Thần nhìn bóng lưng Hứa Tịnh Nhi, trong đầu hiện lên nụ cười vừa mất đi trên gương mặt cô, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường lạnh băng.
Hứa Tịnh Nhi cảm thấy ánh mắt đằng sau càng lúc càng lạnh, bất giác rùng mình. Cũng may, Cố Khiết Thần đã nhanh chóng quay đi, bước vào phòng tắm.
Cùng với tiếng đóng sầm cửa, bàn tay đang thoa kem dưỡng của Hứa Tịnh Nhi dừng lại một lúc, cô âm thầm thở phào.
Lúc nằm trên giường, Hứa Tịnh Nhi lại bắt đầu căng thẳng, không phải vì lí do nào khác, chính là vì cô lại phải ngủ cùng anh trên một chiếc giường.
Thật ra mấy ngày vừa rồi cô nằm viện, đều ngủ cùng với Cố Khiết Thần, nhưng lúc đó cô đang bệnh, hơn nữa đều là cô ngủ xong Cố Khiết Thần mới ngủ, hôm sau lúc cô mở mắt ra thì anh đã đi rồi, cho nên vẫn bình an vô sự.
Còn tối nay, cô đã khỏi hẳn rồi, nếu như Cố Khiết Thần có nhu cầu thì cô phải làm sao?
Cái việc không hề vui vẻ mà chỉ có đau khổ này khiến cả cơ thể và tâm lý của cô bị ám ảnh và sợ hãi tột độ! Mà cô Lâm ở lại đây, cô và Cố Khiết Thần không thể ngủ riêng phòng được.
Đang lúc rối rắm, cửa phòng tắm được mở ra, Hứa Tịnh Nhi theo phản xạ nhắm mắt, giả vờ ngủ.
Cô nghe thấy tiếng Cố Khiết Thần bước ra, sau đó là tiếng lau tóc, rồi tiếng bước chân tiến lại gần giường, tiếng lật chăn, giường rung một cái, anh nằm xuống.
Đèn trong phòng ngủ tắt rồi, xung quanh tối om, khiến cho tâm trạng của cô càng căng thẳng hơn.
Cố Khiết Thần quay người lại, thấy người Hứa Tịnh Nhi cuộn tròn lại, nằm sang một bên, cả người cô dường như nằm sát vào mép giường, cách xa anh hết sức có thể.
Anh nheo mắt lại, rồi lập tức, đưa cánh tay về phía cô!