Chiếm thế thượng phong, ông Lý đương nhiên là thuận thế tấn công tiếp. Ông ta ra vẻ trịch thượng: “Vậy thì Cố tổng, anh lựa chọn thế nào? Tốt nhất anh nên đưa ra đáp án, công ty không đợi lâu được đâu!”
Khiết Thần dựa người vào ghế. Những ngón tay dài đan vào nhau. Dường như anh đã đoán trước được cục diện sẽ như thế này nên không hề tỏ ra hoảng sợ. Ngược lại anh vẫn vô cùng thản nhiên.
Anh lên tiếng, gằn từng từ: “Tôi sẽ không ly hôn”.
Người đàn ông nghe thấy vậy bèn nói: “Vậy Cố tổng lựa chọn từ chức đúng không?”
Hứa Tịnh Nhi đúng là lắm thủ đoạn. Ông cụ cố, Khiết Thần, tất cả đều nằm dưới tay cô ta cả.
Thế nhưng một giây sau, Khiết Thần lại nói tiếp: “Chức vụ này, tôi cũng sẽ không từ bỏ”.
“…”
Căn phòng im lặng mất vài giây. Các cổ đông đồng loạt trở nên kích động.
“Cố tổng, ý của anh là gì? Chuyện mà vợ chồng các người gây ra, lẽ nào muốn kéo tất cả cùng bị chôn sống theo sao?”
“Cố tổng, nếu anh vẫn u mê không tỉnh thì chúng tôi sẽ tiến hành bỏ phiếu đấy”.
Giọng điệu của người đàn ông khi nãy đầy vẻ chế nhạo: “Cố tổng, chúng tôi mở cuộc họp này thương lượng là muốn giữ thể diện cho anh. Nếu anh đã không nhận ý tốt thì chúng tôi cũng không cần khách sáo nữa!”
Khiết Thần chẳng thèm nhìn họ mà quay qua trợ lý Lâm bên cạnh: “Đã ghi lại hết cả chưa?”
Trợ lý Lâm cung kính trả lời: “Những cổ đông phản đối anh đều được ghi lại cả rồi”.
Nghe anh ta nói vậy, đám cổ đông bèn nhìn nhau. Họ không hiểu Khiết Thần có ý gì.
Khiết Thần gật đầu, uể oải nói: “Đọc đi”.
“Vâng”.
Trợ lý Lâm đứng dậy, nhìn vào trong cuốn sổ nhỏ, đọc từng tên.
Giọng của anh ta vô cùng ôn hòa, rõ ràng. Mỗi cái tên được đọc lên đều khiến đám đông cảm thấy ớn lạnh sống lưng. Cảm giác như có nỗi sợ vô hình nào đó đang ập tới.
Trợ lý Lâm đọc xong còn hơi cúi người tỏ vẻ lịch sự. Sau đó anh ta mới lui về vị trí của mình và ngồi xuống.
Khiết Thần nhếch miệng, giọng điệu vẫn vô cùng bình thản. Chỉ có điều lần này, giọng anh còn ngập mùi sát khí, đâm xuyên trái tim đám đông.
“Cố Thị tôi không nuôi kẻ hai lòng. Dưới trướng của tôi thì hoặc là thần phục tôi, hoặc là cút!”
Ánh mắt âm u của anh nhìn vào khuôn mặt ông Lý: “Tôi cũng cho ông hai lựa chọn, một là câm miệng, hai là cút khỏi Cố Thị”.
“Anh…”
Người đàn ông tức tới mức đỏ mặt. Ông ta há hốc miệng nhưng cũng không biết có phải là do bị khí thế của anh chèn ép không mà không dám nói gì nữa, cứ đứng ngây như phỗng.
Đến ông ta còn không dám nói thì những người khác lại càng không. Bọn họ không dám cả ngẩng đầu. Sợ bị liên lụy.
Thế nhưng có một cổ đông khác lúc này đã lên tiếng: “Cố tổng, sự việc của Cố phu nhân đúng là gây ảnh hưởng không nhỏ. Cô ấy đã bị tố cáo rồi, một khi bị định tội thì sẽ càng khó khăn hơn cho công ty, anh có đối sách gì không?”
Khiết Thần nhìn về phía người này. Sắc mặt dần dịu xuống.
Anh đứng dậy, nhìn đám đông và lên tiếng: “Những lời ác ý tấn công trên mạng, tôi sẽ nói bộ phận đối ngoại xử lý. Với sự việc Cố thị ức hiếp người thì sẽ làm cho rõ ràng để lấy lại lòng tin của công chúng”.