Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Nhu nhìn về phía bàn trà. Trên đó có đặt một cái túi da bò. Cái túi da có mặt ở đây ba tiếng đồng hồ trước. Đồ bên trong chính là thứ mà lần trước mà cô ta muốn Vinh Phương Hoa lấy bằng được.



Vinh Phương Hoa cũng nhanh đấy. Coi như là bù đắp cho món quà gặp mặt khiến cô ta không vui kia.



Món đồ này mà biết sử dụng thì sẽ là vũ khí cực mạnh.



Có điều trải qua hai lần thất bại thì lần này cô ta sẽ không nương tay nữa. Cô ta làm loạn là chỉ để thăm dò thôi. Có thể để thua vì cũng không thiệt thòi gì. Thế mạnh của Hứa Tịnh Nhi, cô ta đã đoán ra tương đối rồi.






Cô ta ấy à, với khuôn mặt xinh đẹp, cơ thể hoàn hảo, sự nghiệp đang ở đỉnh cao, thành công mỹ mãn và là nữ anh hùng quốc dân thì sau này những thứ cô ta có thể sở hữu sẽ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng rực rỡ. Tương lai của cô ta có thể nói là chói lọi vô biên.



Giờ thứ mà cô ta thiếu nhất, muốn nhất chính là một tình yêu hoàn hảo.



Năm xưa, thứ cô ta muốn nhất là sân khấu. Sau đó cô ta đã bước lên được sàn diễn mà mình muốn. Giờ đây, khi cô ta muốn tình yêu, thì cô ta cũng có đủ tự tin có thể chiếm hữu.



Trong cuộc đời của mình, cô ta chưa bao giờ thất bại, cũng không cho phép mình thất bại. Cô ta muốn một sự toàn diện, không kẽ hở.



Vừa nghĩ, Vân Nhu vừa nhếch miệng. Đôi mắt cô ta lấp láy, sự tự tin tràn đầy.



Khiết Thần, anh sẽ nhanh trở về bên em thôi. Sẽ nhanh thôi, chúng ta lại giống như trước đây…



Vân Nhu nâng ly, từ từ thưởng thức. Vị rượu còn ngon hơn cả khi này.







Hứa Tịnh Nhi gần đây đều ngủ không ngon. Nếu không phải là gặp ác mộng thì là ngủ gà ngủ gật. Cô luôn cảm thấy có gì đó không hay sắp xảy ra, thế rồi đột nhiên bật dậy, sau đó không thể ngủ tiếp. Cứ thế thức cho tới sáng.



Thế nên tối hôm qua, sau khi lỗi âu lo được giải tỏa thì cô đã ngủ ngon lành, ngủ đúng mười hai tiếng mới tỉnh dậy.



Nắng vàng ngoài cửa sổ chiếu vào căn phòng. Hôm nay nắng đẹp quá. Cô mơ màng bước ra, cảm thấy hơi ngạc nhiên. Cô đã ngủ tới trưa luôn rồi…



Đây gọi là tâm an vạn sự an sao?



Không phải, cũng không hẳn là không có chuyện gì. Cô còn rất nhiều câu hỏi mà.



Hứa Tịnh Nhi biết lúc này Khiết Thần đang ở công ty. Cô không vội tìm anh mà đứng dậy, đi vào nhà tắm rửa mặt, sau đó bước ra ăn sáng.



Cô vừa ăn vừa xem điện thoại. Có một tin nhắn chưa đọc. Cô mở ra, một tỷ tệ đã được chuyển vào tài khoản của cô.



Cô lập tức khựng người. Tối qua mệt quá nên cô quên mất chuẩn bị cho việc ly hôn.



Khiết Thần đã đưa cô đi gặp bố mẹ thì chứng minh anh không hề nói với Vân Nhu những lời kia. Anh muốn bắt đầu lại với cô, hơn nữa muốn tiếp tục gìn giữ cuộc hôn nhân này. Vậy thì cô cũng không cần phải ly hôn nữa.



Cô bất giác nhớ tới đơn ly hôn để trong túi. Bỗng cô giật mình, bỏ cơm, vứt đũa và nhanh chóng chạy vào phòng ngủ. Cô sà xuống đầu giường, lấy ra tờ đơn ly hôn.



Cô phải nhanh chóng hủy bỏ chứng cứ này, nếu không để Khiết Thần thấy cô có ý định ly hôn thì dù tình cảm vốn đang vững chãi cũng sẽ bị lung lay.



Hứa Tịnh Nhi cầm tờ đơn ly hôn đi vào phòng sách, cô tới bên máy cắt giấy, sau đó ngồi trước bàn, mở máy tính ra. Cô xóa hết file dữ liệu, mở email, viết một đoạn thư gửi cho cấp trên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK