Châu Tố Lan vui tới mức bật khóc, bà ấy vốn chưa từng tin vào thần phật nay lại tạm thời gia nhập hiệp hội tín ngưỡng, nhanh chóng chắp tay cảm ơn các vị thần.
Nguyễn Thứ Phong cũng thở phào nhẹ nhõm: “Tốt quá, trước đây cha luôn cảm thấy trong lòng bất an nhưng lần này cuối cùng cha cũng có thể bỏ tảng đá trong lòng xuống.”
Nguyễn Ngưng dạ một tiếng.
Cuối cùng Châu Tố Lan cũng cảm ơn chúa Jesus xong, bà ấy quay đầu hỏi Nguyễn Ngưng: “Vậy hôm nay chúng ta có cần ăn mừng không? Ví dụ như ăn một bữa thịnh soạn hay gì đó.”
Nguyễn Ngưng bật cười: “Cũng được đó.”
Trong lúc cha mẹ cô đang chuẩn bị bữa tiệc thịnh soạn, Nguyễn Ngưng liên lạc với hệ thống: “Bây giờ ta đã được coi là hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng chưa?”
Hệ thống: “Rồi.”
“Luôn có cảm giác có chút gì đó không chân thực.” Nguyễn Ngưng nói: “Chắc Sở Định Phong sẽ không đổi áo mới sống lại đâu đúng không? Không phải tiểu thuyết nào cũng thích viết như này sao, sau khi nhân vật chính bị giết chết thì được sống lại chẳng hạn?”
Hệ thống: “Chắc không đâu, hệ thống chủ sẽ giám sát toàn bộ thế giới, nếu có gì bất thường sẽ lập tức thông báo cho ký chủ.”
Nguyễn Ngưng lập tức cảm thấy an tâm gấp đôi: “Ngươi nói vậy thì ta an tâm rồi, bây giờ ta đã hoàn thành nhiệm vụ, hẳn phải có phần thưởng chứ?”
Hệ thống vui vẻ nói: “Chúc mừng kí chủ, ngài đã thành công ngăn cản Sở Định Phong khống chế Trái Đất, trở thành Khí Vận Chi Tử mới, ngài sẽ nhận được các phần thưởng sau.”
“Đầu tiên, thiên phú và kỹ năng thần cấp, hiện ra ngay lập tức.
“Kỹ năng này có phạm vi hiệu quả là năm trăm mét và có thể được sử dụng ba lần một ngày, mỗi lần cách nhau một phút.”
Lần đầu tiên Nguyễn Ngưng nhận được phần thưởng thế này, cô nhịn không được dùng hai chữ để biểu đạt nội tâm của mình: “Mẹ kiếp, ngươi còn có thứ tốt như vậy?”
Hệ thống ho khan: “Thứ hai, ngài sẽ nhận được đạo cụ cấp S vĩnh viễn, quay ngược thời gian.”
“Đạo cụ này có thể làm thời gian quay lại một phút, mỗi ngày có thể sử dụng một lần, cách quãng hai mươi bốn tiếng.”
Nguyễn Ngưng chớp chớp mắt, đột nhiên cảm thấy mấy thứ này có hơi BUG.
“Thống Thống, ngươi nói thật với ta đi, có phải những phần thưởng này quá tốt rồi không?”
Hệ thống nói: “Ký chủ, đây là ban thưởng cuối cùng của ngài, sau khi giao cho ngài những thứ này, ta sẽ quay lại hệ thống chủ, tiếp nhận nhiệm vụ đánh giá.”
Nguyễn Ngưng hiểu rõ: “Tức là ngươi sẽ bỏ rơi ta?”
Hệ thống đề cao âm lượng: “Như vậy sao có thể gọi là bỏ rơi chứ? Nếu ký chủ nhớ ta, ngài có thể dùng thiết bị liên lạc gọi đến số điện thoại chăm sóc khách hàng của ta.”
“Ký chủ còn nhớ số của ta không?”
Nguyễn Ngưng gật đầu: “Rất nhiều số 0.”
Hệ thống phấn đấu: “... Chỉ có ai có càng nhiều số 0, tư cách càng cao.”
Đã lâu Nguyễn Ngưng không có trêu nó, cô cười tủm tỉm nói: “Tôi hiểu rồi, ý ngươi là tư chất của ngươi cũng không cao lắm.”
Hệ thống kinh ngạc, quyết định không tiếp tục đề tài này nữa: “Ngài có muốn lấy phần thưởng thứ ba nữa không?”
Dù sao mọi người cũng sẽ rời đi nên chắc chắn phải lấy đồ dưới đáy hộp ra, Nguyễn Ngưng: “Tiếp nhận.”
Vừa nói, Nguyễn Ngưng vừa lấy thần khí đảo ngược thời gian ở trong không gian ra, vật dụng này trông giống như một chiếc đồng hồ bỏ túi, muốn sử dụng chỉ cần dùng ngón tay chạm vào nút giữa.
Hệ thống nói: “Chúc mừng ký chủ, thu được một cái la bàn, có thể dùng trong các loại tình huống đặc biệt.”
Mặc dù Nguyễn Ngưng có chút mơ hồ về phần thưởng này, nhưng sau khi làm việc với hệ thống hơn hai năm, có một số vấn đề không cần phải hỏi.
Hệ thống tiếp tục nói: “Vì các tố chất thể chất của ngài đã đạt đến đỉnh cao, gia đình ngài sẽ được +7 thể chất, +7 tốc độ, +7 sức mạnh.”
“Phần thưởng thứ năm, cũng là phần thưởng cuối cùng, ngài nhận được đạo cụ cấp SSS sử dụng một lần, là đạo cụ mở ra nhiệm vụ ẩn.”
Nguyễn Ngưng nhíu mày: “Đạo cụ nhiệm vụ ẩn?”
Hệ thống: “Cái này còn cần ký chủ tự mình thăm dò.”