Long Thành dừng lại tại đầu cầu của hồ nhân tạo.
Cây cầu lớn vượt hồ được thiết kế hoàn toàn bằng thép, bề mặt cầu rộng khoảng ba mươi mét, thân cầu thẳng tắp, hoàn toàn không có bất kỳ đường cong nào.
Từ trên cao phía xa, có thể nhìn thấy mười sáu chiếc【 Cơn Lốc Lửa】được đối phương bố trí dọc hai bên cầu. Có thể thấy người bố trí hỏa lực là một kẻ giàu kinh nghiệm. Mười sáu chiếc【Cơn Lốc Lửa】 chiếc cao chiếc thấp xen kẽ nhau, hình thành một lưới hỏa lực đan xen, chúng tạo ra một “khu vực tử vong” trên mặt cầu với chiều dài xấp xỉ 1km . Bề mặt cầu không có bất kỳ vật che chắn nào, vô cùng chật hẹp, đột kích qua cầu chắc chắn là con đường chết.
Có thể thấy đối phương đã đem tất cả “tiền đặt cược” đều bố trí ở chỗ này.
Nói một cách khác, chỉ cần có thể vượt qua "khu vực tử vong" này, phía sau cho dù không phải là vùng đất bằng phẳng thì hệ số nguy hiểm cũng sẽ rất nhỏ
Thiết Canh Vương dựng thẳng nửa người trên, một lần nữa khôi phục dáng đứng thẳng bằng hai chân, động tác tiếp theo của nó khiến mọi người đang quan sát không thể hiểu nổi.
Thiết Canh Vương đứng từ đầu cầu nhảy thẳng vào trong hồ, vị trí nhảy xuống rất gần bờ, mặt nước khá nông, chỉ ngập đến phần eo của nó.
Trên tần số liên lạc công cộng, các học viên bàn tán vô cùng náo nhiệt.
"Hắn đang làm cái gì vậy? Thật sự muốn biến thành “vịt” để qua hồ hay sao?"
"Thiết Canh Vương không có chức năng này, cho dù biến thành vịt cũng là một con vịt cạn."
"Người ta chỉ khát nước thôi mà, xuống uống ngụm nước, chút nữa ăn cho ngon."
Bầu không khí trong Trung tâm an ninh cũng đồng thời được thả lỏng, ý nghĩ của tất cả mọi người đều giống nhau:”Hành động này của Thiết Canh Vương là chuẩn bị bỏ cuộc”. Sau khi tiến hành tính toán và suy diễn, tất cả các kết quả Quang não trung tâm đưa ra đều nhất trí, một khi Thiết Canh Vương tiến vào khu vực phong tỏa, nhất định sẽ bị bắn thành “Cái Sàng sắt Vương”.
Khi tất cả mọi người đều đang chờ đợi Thiết Canh Vương chịu thua cuộc thì Thiết Canh Vương lại rầm rập sải bước, một lần nữa bước lên bờ, đi đến đầu cầu.
Thân thể nó ép xuống mặt đất, tiếp tục là hình thức tứ chi chạm đất, bắt đầu tiến hành gia tăng tốc độ.
Nhìn qua không có gì khác biệt hơn lúc trước.
"Đây là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ."
"Vùng vẫy giãy chết mà thôi."
"Gọi đội cấp cứu và đội hồi sức chuẩn bị cứu người, hiệu trưởng đã nói rồi, không được xảy ra án mạng, hi vọng cái thằng này mạng lớn một chút."
Phí Mễ cầm cốc cà phê, chẳng biết tại sao, bỗng nhiên trong lòng của gã cảm thấy có chút bất an. Trên màn hình giám sát, Thiết Canh Vương tứ chi chạm đất đang không ngừng tăng tốc, nó tiến hành đột kích vô cùng kiên quyết.
Chẳng lẽ hắn không nhìn thấy rằng chẳng có chút phần thắng nào hay sao? Hay do người điều khiển tính cách cứng rắn? Hoặc là giống như các đồng sự nói đây là vùng vẫy giãy chết?
Bàn tay của gã vuốt ve cốc cà phê, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm hình ảnh Thiết Canh Vương đang tiến hành đột kích dọc theo mặt cầu được hiển thị trên màn hình giám sát.
Phí Mễ đột nhiên cảm giác được dường như có điều gì đó không đúng.
Khoảng cách giữa Thiết Canh Vương và chiếc máy bay không người lái đầu tiên càng ngày càng gần, Phí Mễ không dám nháy mắt, hắn cảm thấy mình có khả năng đã mắc phải sai sót nào đó.
Chiếc【Cơn Lốc Lửa】 đầu tiên tiến hành khai hỏa, nó phun ra cái lưỡi lửa cháy đỏ cùng hàng loạt quang đạn như mưa rơi bắn về phía Thiết Canh Vương đang lao tới. Đang ầm ầm đột kích tốc độ cao, Thiết Canh Vương đột nhiên đổi hướng, né làn qua quang đạn, tiếp tục tiến về phía trước.
“Hả?” Phí Mễ phát hiện thấy một điểm khác thường, Thiết Canh Vương dường như không có linh hoạt như trước. Sau khi tiến hành đổi hướng, động tác thoáng chậm chạp một chút. Chi tiết nhỏ này, nếu là người bình thường sẽ rất khó phát hiện ra, nhưng nếu là người có kinh nghiệm phong phú, liếc mắt liền sẽ thấy ngay.
Đông đông đông!
Tiếp tục đột kích, Thiết Canh Vương càng ngày càng tới gần khu vực hỏa lực phong tỏa, mỗi lần tứ chi của nó tiếp đất đều sẽ phát ra tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc, tựa như “cuồng phong bạo vũ” hay như tiếng trống trận nặng nề mà dồn dập.
Không đúng! Âm thanh không đúng!
Thiết Canh Vương trở nên... nặng nề hơn!
Nghĩ lại hình ảnh vừa rồi, khi Thiết Canh Vương nhảy vào trong hồ nước, sắc mặt Phí Mễ bỗng nhiên thay đổi: "Nguy rồi..."
Trong khoang điều khiển của Thiết Canh Vương, những khung cửa sổ nhắc nhở màu lục không ngừng xuất hiện trước mặt Long Thành.
"Súng phun nước cao áp đã sẵn sàng, vui lòng lựa chọn dung dịch được sử dụng: 1, Nước thuốc. 2, Dung dịch dinh dưỡng..."
Long Thành lựa chọn:”Dung dịch dinh dưỡng.”
Ngay lập tức xuất hiện một khung cảnh báo màu đỏ: "Chú ý! Kiểm tra đo lường không tìm thấy dung dịch dinh dưỡng, vui lòng xác nhận là không cho dung dịch dinh dưỡng vào?"
Long thành lựa chọn: "Xác nhận".
Tiếp theo đó, trong danh mục cấp độ nén dung dịch hắn lựa chọn mức nén cấp "6". Đây là hắn tận dụng một số bột vụn kim loại phế thải và hóa chất phân bón để chế tạo ra dung dịch nén. Điều kiện vật liệu tại nông trường có hạn, hắn chỉ có thể tận dụng những gì có sẵn, dung dịch nén cấp 6 đối với các loại radar sẽ có tác dụng quấy nhiễu.
Dịch nén cấp 6 nhanh chóng được rót vào trong hai cái bình nước thô kệch phía sau Thiết Canh Vương, tại thời điểm nhảy vào hồ, hai cái bình đã chứa đầy hai mươi tấn nước.
Long thành sau đó chuyển đổi sang hình thức thủ công, và lựa chọn hình thức phun dung dịch dinh dưỡng dạng "sương mù” .
Nội dung trong sách hướng dẫn các hệ thống của Thiết Canh Vương hắn có thể thuộc lòng đến từng chữ, hình thức phun dung dịch dinh dưỡng dạng sương mù có thể giúp lá cây trồng hấp thu một cách dễ dàng, thông thường được sử dụng cho một vài loại dung dịch dinh dưỡng và cây trồng đặc thù.
Long Thành nhanh chóng khởi động súng phun nước.
Súng phun nước áp lực cao trong tay Thiết Canh Vương bắn ra cuồn cuộn bụi nước màu trắng nồng đậm như sương mù, phía trước ngay lập tức hình thành một dải sương mù với chiều dài hơn trăm mét. Thiết Canh Vương cũng không dừng lại chút nào, ngay sau đó thì cũng đồng thời lao tới phía trước biến mất trong màn sương mù.
Sương mù màu trắng cuồn cuộn không ngừng được tạo ra, trông giống như một con quái vật giương nanh vuốt đang nhanh chóng tràn lan khắp nơi.
trong nháy mắt, khắp nơi trên mặt cầu đều là sương mù trắng xóa.
Tần số liên lạc công cộng hoàn toàn bùng nổ.
"Mẹ nó, có ai ở đó không!"
"Thật là khát nước a!"
"Quang giáp nông nghiệp a! Quang giáp nông nghiệp đây sao ! Ta có bị hoa mắt không nhỉ? Hay là đang nằm mơ? Có ai hôn ta một cái kiểm tra xem có phải ta đang nằm mơ hay không?"
"Nhanh lên! Máu của ta như muốn sôi lên không kiềm nén được rồi!"
Cũng trong tình trạng bùng nổ là trung tâm an ninh.
"Trời ạ, đây là thứ quỷ gì?"
"Tại sao lại như vậy? Sương mù màu trắng này là thứ gì? Có độc hay không?"
Sắc mặt Phí Mễ vô cùng khó coi, gã ngơ ngác nhìn cả cây cầu lớn bị sương mù màu trắng bao phủ, sương mù dày đặc, ngưng tụ mà không tiêu tan, không nhìn thấy được thứ gì. Sương mù màu trắng giống như tuyết lở cuồn cuộn tràn về phía trước, ba chiếc【Cơn Lốc Lửa】gần nhất không kịp phản ứng liền bị sương mù màu trắng bao phủ.
Ba chiếc【Cơn Lốc Lửa】trở nên rối loạn mất khống chế, chúng xoay tròn trong làn sương mù dày đặc bắn quang đạn khắp nơi. Khoảng cách giữa những chiếc máy bay không người lái không quá xa nhau, có hai chiếc xui xẻo bị bắn trúng bốc cháy ngùn ngụt rơi xuống hồ.
【Cơn Lốc Lửa】là máy bay không người lái có hỏa lực mạnh mẽ với rất nhiều ưu điểm, nhưng phạm vi ứng dụng lại không rộng, nguyên nhân lớn nhất chính là bởi khả năng chống nhiễu loạn quá kém.
“Thật là một kẻ lợi hại”, Phí Mễ cảm thấy vô cùng bội phục. Thời điểm gã phát hiện trọng lượng của Thiết Canh Vương tăng lên rất nhiều thì đã liên tưởng đến những hành động trước đó của nó, Phí Mễ đoán không sai, trong hai cái bình to sau lưng nó đã chứa đầy nước.
Mặc dù đã đoán được Thiết Canh Vương chứa đầy nước trong hai cái bình thô kệch đó, nhưng Phí Mễ cũng vạn lần không nghĩ ra được, đối phương vậy mà là dùng phương pháp phun ra hơi nước để phá vỡ cục diện trước mặt.
“Quá lợi hại!”
Tuy nhiên, Phí Mễ cũng không vì thế mà từ bỏ, gã vẫn còn cơ hội.
Những chiếc máy bay không người lái còn lại lập tức lùi lại, tránh xa làn sương mù màu trắng, sau đó chúng mở hết hỏa lực, điên cuồng bắn hàng loạt mưa quang đạn về phía làn sương mù trên mặt cầu. Sương mù gây bất lợi cho máy bay không người lái, cản trở tầm quan sát của máy bay không người lái, nhưng đồng thời cũng cản trở tầm quan sát của Thiết Canh Vương.
Chỉ cần hỏa lực của máy bay không người lái đủ mãnh liệt thì dựa theo kế hoạch phong tỏa mặt cầu đã được thiết lập, cho dù Thiết Canh Vương mọc cánh cũng khó mà thoát được.
Trọn vẹn tấn công một phút đồng hồ, những chiếc máy bay không người lái buộc phải tạm ngừng tấn công, tất cả các họng pháo đều đã nóng bỏng đến đỏ bừng, nhưng mà bọn họ không có nghe được âm thanh Quang Giáp phát nổ.
"Đã bắn trúng chưa?"
"Chắc pahỉ trúng rồi, với mật độ hoả lực dày đặc như thế, làm sao có thể trốn thoát được?"
Nghe tiếng những đồng nghiệp khác đang bàn tán ầm ĩ bên tai, Phí Mễ vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình giám sát, nắm đấm siết chặt nói rõ nội tâm của gã không giống với vẻ bình tĩnh đang biểu hiện trên khuôn mặt.
Gã cảm thấy có chút khẩn trương, theo lý thuyết, Thiết Canh Vương tuyệt đối không thể vượt qua được mặt cầu. Mười chiếc máy bay không người lái còn lại tạo thành một lưới hỏa lực vô cùng kín kẽ. Gã còn đặc biệt bố trí hai chiếc máy bay không người lái bồng bềnh trên mặt cầu ở phía cuối cùng toàn lực tấn công về phía ngược lại đột kích.
Thế nhưng là trong lòng của gã vẫn không có nắm chắc.
Mỗi lần Thiết Canh Vương đưa ra ứng đối đều vượt quá dự đoán của gã. Các loại thao tác đều như là Linh dương treo sừng, không hề để lại dấu vết để lần theo. Một cái Quang Giáp nông nghiệp rách nát từ hai mươi năm trước lại có thể làm ra hàng loạt động tác đa dạng hoàn toàn không theo lẽ thường.
Sương mù dày đặc, ngưng tụ mà không tan.
Trong trung tâm An ninh, tất cả mọi người như ngừng thở, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình giám sát, không ai dám chớp mắt một cái. “Thắng rồi sao?”
Bỗng nhiên có người thét lên: "Có cái gì đó đang cử động!"
"Phía dưới cầu!"
"Nhanh nhanh nhanh!"
Tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, trong giọn nói ẩn chứa sự kinh hoảng, nói năng lộn xộn.
Phía dưới mặt cầu, một thân hình thô kệch, tráng kiện hoàn toàn tương phản với những động tác linh hoạt không tương xứng, trông nó giống như một con cự viên bằng sắt thép, dọc theo những thanh dầm thép dưới cầu lắc lư tiến lên. Thiết bị đóng cọc đã chuyển đổi thành những cái móc sắt thô to, những cây dầm thép nâng đỡ mặt cầu đã trở thành những nhánh cây bằng thép cho Thiết Canh Vương tiến lên
Phí Mễ rốt cuộc cũng hiểu ra, gã đã bỏ sót cái gì.
“Dưới gầm cầu!”
Dựa vào sự che chắn của sương mù, Thiết Canh Vương lặng lẽ ẩn nấp dưới gầm cầu, bề mặt cầu với những tấm kim loại to và dày đã trở thành những lá chắn, giúp Thiết Canh Vương ngăn cản tất cả sự tấn công của Cơn Lốc Lửa.
Miệng Phí Mễ cảm thấy khô khốc, trong lòng phiền muộn vạn phần, làm sao mình lại không nghĩ đến gầm cầu cơ chứ? Gã đã quên một việc, nếu như không có sương trắng che khuất tầm quan sát, chui xuống dưới gầm cầu, một nơi không dễ dàng để né tránh thì chẳng khác gì là đi tìm chết.
Hắn mạnh mẽ tự kiềm chế sự khẩn trương trong lòng, vẫn còn cơ hội!
Vị trí Thiết Canh Vương lao ra khỏi màn sương trắng không phải là tốt nhất, nó vẫn phải đối mặt với hai chiếc máy bay không người lái sau cùng ở đầu bên kia, Phí Mễ suy đoán số nước bên trong hai bình đựng nước của Thiết Canh Vương đã được sử dụng hết.
Hai chiếc【Cơn Lốc Lửa】bắt đầu sử dụng tốc độ cao nhất hạ xuống, một chiếc bay nghiêng dọc một bân cầu, một chiếc bay sát theo mặt cầu.
Suy đoán của Phí Mễ hoàn toàn chính xác, hai mươi tấn nước chứa trong hai bình phía sau lưng Thiết Canh Vương đã không còn lại chút nào, tất cả chỉ có thể che chắn đi đến đây
Trước lúc lao ra khỏi sương mù, Long Thành đã chuẩn bị sẵn sàng.
Hai cái móc câu của Thiết Canh Vương móc vào thành cầu đột nhiên phát lực, giống như đu dây, đem mình quăng một vòng bay lên mặt cầu. Ngay khi còn lơ lửng giữa không trung, Thiết Canh Vương lập tức hoàn thành chuyển đổi công năng của hai tay, thiết bị đóng cọc chuyển đổi hoàn thành, bắt đầu khởi động.
Rầm!
Giống như thiên thạch nện lên trên mặt cầu, ầm ầm nổ vang, ngay khi tứ chi của Thiết Canh Vương tiếp xúc với bề mặt cầu, cả thân hình bỗng nhiên hạ thấp, ngay sau đó giống như mũi tên bắn vọt ra.
Tăng tốc, tăng tốc, lại tăng tốc!
Lõi năng lượng【R6 】toàn lực vận hành, những tiếng trầm thấp ong ong truyền vào tai Long Thành, vẻ mặt hắn lạnh lùng không biểu cảm. Trong tầm mắt, hai bên thành cầu nhanh chóng lướt qua, quang đạn từ phía trước mặt bắn tới như là mưa rơi.
Tốc độ của Thiết Canh Vương không giảm trái lại còn gia tăng, tại khoảnh khắc tiếp đất thì thân hình bỗng nhiên quỷ dị vặn eo, thân hình quỷ dị mà gập lại.
Phốc phốc phốc, quang đạn như mưa rơi trên lá chuối, tất cả đều rơi xuống vị trí hắn vừa rời khỏi, để lại rậm rạp những hố bom nông trên mặt cầu.
Lại là “Bước nhảy hình sóng bất quy tắc” đáng chết!
Răng Phí Mễ hầu như sắp bị nghiến nát, trên mặt cầu chật hẹp, vận dụng “Bước nhảy hình sóng bất quy tắc” không hề có hiệu quả, tất nhiên đó là với điều kiện có đủ số lượng máy bay không người lái 【Cơn Lốc Lửa】. Hiện tại chỉ còn lại hai chiếc, số lượng đã không đủ để phong tỏa Thiết Canh Vương.
Phí Mễ cảm thấy đã bị ép đến tuyệt cảnh, gã quyết định đánh cược lần cuối cùng!
Hai chiếc【Cơn Lốc Lửa】lập tức trầm xuống, lơ lửng cách mặt cầu năm mét, chúng nó ở ngay phía đối diện hướng di chuyển của Thiết Canh Vương, tại vị trí này chúng sẽ có góc bắn tốt nhất.
Hai chiếc 【 Cơn Lốc Lửa 】điên cuồng bắn ra hàng loạt quang đạn.
Khoảng cách giữa hai bên không đến một trăm mét, với khoảng cách gần như thế này, hầu như không có khả năng né tránh.
Quang đạn dày đặc hầu như chiếu sáng toàn bộ tầm nhìn của Long Thành, điều này lại một lần nữa khiến hắn sinh ra một thứ cảm giác quen thuộc, ánh mắt của hắn khóa chặt hai chiếc máy bay không người lái phía trước.
Đây chính là chướng ngại cuối cùng ngăn cản mình nhập học hay sao?
Đang vọt tới với tốc độ cao nhất, Thiết Canh Vương đột nhiên nằm xuống, mạnh mẽ cưỡng ép dừng lại, một động tác dừng lại hoàn toàn vi phạm các nguyên tắc vật lý thông thường
Phốc phốc phốc.
Hai chiếc【Cơn Lốc Lửa】không kịp xử lý tình huống, các họng pháo theo quán tính tiếp tục bắn quang đạn như mưa lên mặt cầu phía trước mặt Thiết Canh Vương, ánh lửa tung toé khắp nơi, tạo thành một cái hố cạn.
Long Thành tự nói trong lòng:”Tiến lên.”
Lõi năng lượng【R6 】với cuồn cuộn động lực truyền tới các khớp nối của Thiết Canh Vương, tiếng kim loại ma sát rợn người bên trong khi khớp đầu gối bị uốn lượn đến cực hạn. Sau một giấy, chi kim loại phía sau của Thiết Canh Vương đạp mạnh lên bề mặt cầu, đầu gối đang gập cong chợt bật ra, thiết bị đóng cọc bị hãm lại lập tức bộc phát công suất lớn nhất, tất cả cùng một lúc nện mạnh xuống mặt cầu.
Thân hình Thiết Canh Vương bỗng nhiên biến mất.
Một cái tàn ảnh khổng lồ và mơ hồ lướt qua như một làn gió.
Phía sau lưng nó, hai vụ nổ kèm theo một cơn mưa linh kiện bốc cháy vương vãi rơi xuống.
Long Thành tự nói với mình phải gấp rút một chút, qua cầu đã tốn không ít thời gian.