Mục lục
Long Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ba vị Siêu cấp sư sĩ? Ngươi không có sai lầm đi?"

Mặt trên phía đầu bên kia hoàn toàn không tin, trong giọng nói tràn đầy nghi ngờ.

Quán trưởng yếu ớt đáp: "Ta cũng muốn là mình sai lầm. Quất tiên sinh, cái đầu của ta đã bị đánh vỡ rồi, ta nói với ngươi a, chuyện này phải tính là tai nạn lao động, tiền thuốc men và tiền bỏ lỡ công việc phải được tính riêng. Còn nữa, võ quán của ta e rằng sẽ bị bọn họ phá hủy, các ngươi cũng cần phải bù lại khoản tiền này cho ta."

Quất tiên sinh vẫn còn không tin, cất cao giọng nói và có vẻ châm chọc: "Đầu bị đánh vỡ rồi hả? Nếu như là Siêu cấp sư sĩ, óc của ngươi đã bị đánh văng ra ngoài rồi đi? Còn có thể ngồi đó đòi tiền ta nữa à?"

Quán trưởng cất tiếng huýt sáo: "Lão tử vận khí tốt. Bọn họ chỉ cần có một cái võ quán, không cần phải đánh chết một người Quán trưởng."

Tiếp theo gã ta bổ sung: "Dù sao thì tiền cũng cần phải cấp đền bù bổ sung cho ta!"

Quất tiên sinh nhẹ giọng lại: "Tiền không thành vấn đề. Ta muốn biết rõ chuyện này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Mục đích bọn họ tới đó!"

Quán trưởng từ chối rất dứt khoát: "Ta không làm! Ta còn sống chưa đủ. Ngươi bảo ta đi đến trước mặt ba vị Siêu cấp sư sĩ để tìm hiểu xem bọn họ muốn làm gì sao? Quất tiên sinh, ngươi làm vậy là muốn mạng của ta."

"Các ngươi hẳn là biết Tông Á đi, đệ nhất cao thủ Ngọc Lan tinh. Vừa rồi, tại trong võ quán, ta tận mắt nhìn thấy hắn rõ ràng bị đánh treo tại trên tường!"

"Tông Á cũng tại đó?" Quất tiên sinh trầm mặc chốc lát, hắn cũng có nghe nói tới danh tiếng của Tông thần, vị Sư sĩ cấp 12 này thích đi khắp nơi khiêu chiến, tương đối nổi danh tại mấy cái hành tinh gần đó.

Hắn hỏi tiếp: "Ngươi nhận ra ba vị Siêu cấp sư sĩ đó không?"

"Không nhận ra."

Quất tiên sinh suy nghĩ một chút lại hỏi: "Bang phái lúc trước ngươi liên hệ thì sao rồi? Ngươi không phải nói bọn họ có thể giải quyết ty Cảnh sát sao?"

"Thành thật mà nói, các ngươi quá không may mắn." Quán trưởng vò đầu nói: "Trước đây một đoạn thời gian, có một tốp người hung dữ tới nơi này, đã huyết tẩy Thạch Xuyên bang phái, mấy tên đại lão đã trao đổi lúc trước đều bị giết chết rồi."

"Tại sao lại trùng hợp như thế chứ?" Giọng điệu Quất tiên sinh lộ ra vẻ cảnh giác: "Nhóm người này tới vì việc gì?"

Quán trưởng cau mày, có phần không chắc chắn, đáp: "Bọn họ... Hình như là tới trồng trọt?"

"Hả? Trồng trọt? Vì để trồng trọt, cho nên tiêu diệt các bang phái Thạch Xuyên sao?"

Giọng điệu Quất tiên sinh giống như là đang nghe kể một truyện khôi hài.

Nếu là bình thường, nghe được bên trên dùng loại giọng điệu không tín nhiệm này để nói chuyện với mình, Quán trưởng khẳng định sẽ bộc phát tức giận. Nhưng hiện tại, vẻ mặt của gã ta cũng tràn đầy nghi hoặc và không lý giải được, ngay cả việc điếu thuốc lá kẹp giữa hai ngón tay sắp cháy tới ngón tay cũng hồn nhiên không phát giác, lẩm bẩm.

"Đúng vậy, ta cũng không rõ ràng lắm. Nhưng bọn hắn quả thực là đã mua một cái nông trường, hàng ngày chỉ trồng trọt, cũng không có người nào đi ra thu phí bảo hộ. Vậy giết chết đám hắc bang, mưu đồ cái gì a? Bọn họ và ty Cảnh sát có mối quan hệ vô cùng tốt, ta nghe nói ty Cảnh sát còn đặc biệt bái phỏng nông trường, đưa tới rất nhiều lễ vật."

"Những hắc bang còn lại tại Thạch Xuyên cũng rất quái lạ. Không thu phí bảo hộ nữa, không còn người nào đánh nhau, hàng ngày chỉ đánh bài, treo băng rôn khắp nơi trên đường phố trong khu vực thành thị, nói là muốn kiến thiết nông trường tươi đẹp. Ta còn nhìn thấy đám xã hội đen xăm trổ kia đi dọn dẹp đường phố. Ta đã lớn như vậy rồi, còn chưa từng gặp qua đám xã hội đen nào như vậy!"

Càng nói Quán trưởng càng cảm thấy rùng mình.

"Cái nơi này quá quỷ dị! Không được! Ta phải rời đi!"

Trong lúc nhất thời Quất tiên sinh cũng không biết nên nói cái gì, hắn trầm ngâm chốc lát: "Ngươi trước tiên không nên nôn nóng. Tạm thời cũng không nên có động tác gì, ta sẽ chuyển tiền trước cho ngươi. Giúp chúng ta âm thầm nhìn chằm chằm là được, nhất là ba vị Siêu cấp sư sĩ kia. Có bất kỳ tin tình báo gì thì hãy lập tức báo cho ta biết."

Vừa dứt lời, quầng sáng trước mắt Quán trưởng phóng ra một khung cửa sổ thông tin, chạm vào mở ra nhìn xem, thấy tài khoản của mình vừa mới nhận được một khoản tiền.

Nhìn thấy con số tiền vừa tới, khuôn mặt nhăn nhó của gã ta dần dần dãn ra.

"Quất tiên sinh thật phóng khoáng!" Quán trưởng phun ra một vòng khói thuốc lá, khẽ cười nói: "Ai, cái đầu bị thương nên trí nhớ thực sự không tốt lắm. Vừa mới nhớ tới một chuyện, tại trong võ quán, ngoại trừ ba vị Siêu cấp sư sĩ, còn có không ít người. Nếu như ta không có nhìn lầm thì người của nông trường cũng ở trong đó."

"Người của Nông trường sao?"

"Ừ, hắn tên là Long Quả Táo. Tuy rằng không có nổi danh giống như La Tháo Giáp, nhưng cũng là nhân vật số 2 của nông trường. Ta có thể nhận ra hắn là bởi vì trong tình báo do cơ sở ngầm từ ty Cảnh sát truyền ra có thông tin về hắn."

"La Tháo Giáp không tại đó sao?"

"Không biết. La Tháo Giáp rất thần bí, bên trong ty Cảnh sát cũng không có mấy người nhận biết, ta còn chưa có tình báo về phương diện này."

"Được, ta biết rồi."

Cuộc gọi kết thúc, Quán trưởng cảm thấy mỹ mãn nằm ở trên sô pha, với động tác tự tin, rất nhanh mở ra giỏ hàng cá nhân, ánh mắt kiêu ngạo, đảo qua giỏ hàng dài đến ba trang đủ các loại quang giáp làm tay phiên bản giới hạn.

Mua sắm tất cả, thanh toán, một lần lưu loát.

Tuần lễ này, mình núp kỹ trong nhà đi!

-----

Tại một nơi khác, sau khi kết thúc cuộc gọi, Quất tiên sinh tắt phần mềm thay đổi giọng nói, kiểm tra một lần giám sát dữ liệu nền, xác định không có bị nghe trộm, lúc này mới tháo kính mắt thông minh xuống.

Sau khi tháo kính mắt xuống, Quất tiên sinh lộ ra một khuôn mặt thanh tú xinh đẹp.

Làn da nàng ta hơi có vẻ tái nhợt, đôi lông mày cong nhẹ rất thanh tú, mái tóc mềm mại với màu vàng nhạt. Thân hình mảnh mai giúp nàng ta thoải mái cuộn mình tại trong chiếc ghế sô pha một người. Chiếc áo ngủ lông dày bao bọc trên thân giống như một tấm thảm, con mèo cam mũm mĩm cuộn mình nằm ngủ trong lòng chân nàng ta.

Tất cả những người lần đầu tiên gặp nàng ta, đều sẽ bị đôi mắt của nàng ta thu hút.

Đó là một đôi mắt lạnh xinh đẹp, ánh mắt sáng ngời và trong veo. Khi ngươi nhìn chăm chú vào trong ánh mắt đó, ngươi có lẽ sẽ nghĩ đến trời sao lấp lánh trong đêm tối quang đãng, hoặc cũng có thể là khung cảnh khi mặt trời hạ xuống màn đêm chưa tới trong thời điểm chạng vạng tối mùa thu, khi đó tại đường chân trời xa xa nổi lên một vệt sáng rạng ngời.

Cù Tiểu Uyển, muội muội của Cù Kiếm Tri, thủ lĩnh của Liên minh Thợ mỏ tự do.

Nàng ta không những hỗ trợ huynh trưởng Cù Kiếm Tri của mình thành lập Liên minh Thợ mỏ tự do, cũng là nhân vật số 2 trong liên minh này, người cố vấn và kiêm phụ trách tình báo.

Người đứng đầu cơ quan tình báo này xưa nay nổi danh với sự đa mưu túc trí, vào lúc này lại hơi hơi nhíu mày, đưa tay nhấc con mèo cam bên chân lên, đặt ở trong lòng.

Đang ngủ say, con mèo cam mở mắt ra, cất tiếng meo meo meo meo có vẻ bất mãn.

Nhưng nữ nhân cũng không đề ý tới nó, duỗi bàn tay ra, vuốt ve tới lui trên thân thể dày đặc lông và mềm mại của nó, miệng lẩm bẩm.

"Ba vị Siêu cấp sư sĩ tại Ngọc Lan tinh sao?"

Viện này tuyệt đối không phải tầm thường!

Bất kỳ một vị Siêu cấp sư sĩ nào đều là đơn vị sức mạnh cấp chiến lược.

Đừng thấy Liên minh Thợ mỏ tự do bọn họ gây ra hỗn loạn lớn như vậy, những cuộc bạo loạn còn chặt đứt con đường buôn bán mậu dịch, nhưng mà ở trong mắt Hạ gia, chẳng qua chỉ là một đám nhà quê chỉ biết lái quang giáp công trình náo loạn xằng bậy, là một chút bệnh ghẻ mà tốn chút thời gian liền có thể ổn định.

Còn nếu như có ba vị Siêu cấp sư sĩ đồng thời xuất hiện tại Ngọc Lan tinh, thần kinh của toàn bộ Hạ gia sẽ lập tức trở nên cao độ căng thẳng, nếu không hiểu rõ được tình hình, đám gia hỏa Hạ gia tham lam kia tuyệt đối sẽ hàng ngày khó sống yên ổn.

Đôi mắt con mèo cam dần dần khép lại thành một cái kẽ kở, lộ ra vẻ thoải mái thích ý, bắt đầu vù vù ngủ say trở lại, mặc cho vuốt ve.

Đôi mắt Cù Tiểu Uyển càng thêm sáng ngời.

Có lẽ nên nghĩ cách đem tin tức này truyền cho Hạ gia? Nếu làm như vậy, Hạ gia không còn lòng dạ nào đối phó bọn họ, huynh trưởng cũng có thể có được càng nhiều thời gian để chuẩn bị.

Bất quá, kim chủ ba ba hẳn là biết rõ một ít nội tình.

Rất nhanh, nàng ta liền liên hệ với Kim chủ ba ba, nhưng lại nhận được hồi đáp vô cùng đơn giản nhưng chứa đựng ẩn ý sâu xa

—— tạm dừng kế hoạch tấn công Ngọc Lan tinh, bảo mật tin tức, không được lan truyền ra ngoài.

Vào lúc này, con mèo cam đang ngủ say bỗng nhiên ngẩng đầu, cất tiếng meo meo. Suy nghĩ của Cù Tiểu Uyển bị đánh gãy, đây là ám hiệu giữa nàng ta và con mèo, huynh trưởng tới rồi!

Nàng ta vội vàng bò dậy, thay đổi tư thế, ngồi ở trong sô pha nhìn như một thục nữ, con mèo cam thành thật tựa tại trên đùi nàng ta.

Lúc nàng ta còn rất nhỏ, phụ mẫu đã tạ thế, nàng ta và ca ca sống nương tựa lẫn nhau cùng lớn lên. Ca ca vô cùng sủng ái nàng ta, nhưng cũng quản giáo vô cùng nghiêm khắc.

Như thế nào là thục nữ, phải chú ý lời nói, việc làm, cử chỉ a, phiền đến chết rồi. Lúc còn nhỏ, nàng ta thực sự không thể hiểu được, những bạn nhỏ khác đều có thể đùa nghịch bùn, có thể lăn lộn trên mặt đất, có thể leo lên quang giáp công trình, vì sao mình lại không được?

Một gia đình thợ mỏ, nghèo còn chú ý nhiều như vậy làm gì?

Quả nhiên, là huynh trưởng đi vào, Cù Tiểu Uyển ôm con mèo cam đứng dậy, dịu dàng ngọt ngào gọi một tiếng: "Ca ca!"

Cù Kiếm Tri vừa rửa tay vừa quan tâm hỏi: "Hôm nay sức khỏe thế nào? Uống thuốc chưa?"

"Uống rồi."

Cù Tiểu Uyển trả lời, nàng ta nhìn kỹ bóng lưng to lớn của huynh trưởng, bỗng nhiên có chút đau lòng.

Nàng nhớ khi còn nhỏ, huynh trưởng cũng gầy gò giống như mình, nhưng mà bây giờ, huynh trưởng cao lớn thẳng tắp, thân thể cường tráng. Lâu dài phơi nắng hứng gió, làn da lộ ra ngoài của huynh trưởng ngăm đen thô ráp, khuôn mặt vốn tuấn tú trở nên thô kệch, giống như một tảng đá nhiều góc cạnh rõ ràng.

Trên người ca ca luôn luôn có một mùi vị, lúc còn nhỏ nàng luôn cho rằng là bởi vì mình tắm rửa không sạch sẽ, cho nên mỗi lần tắm rửa đều dốc sức mà kỳ cọ, nhưng vẫn rửa không sạch. Về sau lại mới biết được, đó là mùi vị bụi bặm xen lẫn dầu máy, đó là mủi vị của thợ mỏ.

Ca ca rất thích sạch sẽ, rất siêng năng rửa tay, không giống một thợ mỏ.

Cù Tiểu Uyển đưa khăn mặt tới, dịu dàng hỏi: "Ca ca, hôm nay huấn luyện có thuận lợi không?"

"Tốt hơn rất nhiều so cới ngày hôm qua!"

Giọng điệu ca ca lộ ra sự vui mừng: "Kỹ thuật của bọn họ thực ra không có vấn đề gì, chỉ là đẳng cấp sư sĩ quá thấp. Khi bọn họ còn trẻ có quá ít tài nguyên, đã bỏ lỡ cơ hội phát triển. Bây giờ tuổi đã lớn, phát triển hơn nữa là không dễ dàng."

"Tuy nhiên cũng phát hiện được mấy hạt giống tốt. Tuổi cũng chưa lớn, chính lúc tại thời điểm tốt, lại có thể chịu khổ, bồi dưỡng tốt thì tiền đồ vô lượng."

Gã ta bỗng nhiên hạ giọng: "Nhóm quang giáp mới tới này, là hệ thống quang giáp của quân đội."

Cù Tiểu Uyển trong lòng giật mình: "Quân đội? Là của Hạ Đại quân đoàn sao?"

Cù Kiếm Tri hạ thấp giọng nói: "Không, là Liên Minh quân đội. Ngươi còn nhớ rõ lão Lý không?"

Cù Tiểu Uyển vội vàng gật đầu: "Nhớ."

Lão Lý trước đây là một thợ mỏ lão luyện trong quặng mỏ, nghiện rượu và mê cờ bạc, không bao giờ lưu giữ được tiền, đến những năm cuối đời thì nghèo khó, chán nản. Thời điểm khi huynh trưởng vừa mới làm thợ mỏ, cùng theo lão Lý vào quặng mỏ một đoạn thời gian rất dài. Cù Tiểu Uyển còn nhớ rõ lúc đó mình rất lo lắng, rất sợ huynh trưởng nhiễm phải thói quen uống rượu đánh bạc.

Cù Kiếm Tri giải thích: "Trước đây lão Lý có nhập ngũ tại quân đoàn của Trung ương Liên minh, có một cái khi xuất ngũ, về sau vì thiếu nợ đánh bạc, đã bị lão bán đi. Lúc đó hắn rất quý trọng, ta cầu lão thật lâu, lão mới bằng lòng cho ta chơi đùa một hồi, ta nhớ rất rõ ràng."

"Nhóm quang giáp này càng cao cấp hơn so cới cái của lão Lý, chức năng cũng được cập nhật. Hẳn phải là do quân đoàn nào đó thay đổi đổi trang bị mà loại bỏ ra. Bọn họ còn cố ý sửa đổi giao diện thao tác, tất cả số hiệu xuất xưởng cũng đã bị mài xóa đi."

Cù Tiểu Uyển đăm chiêu: "Cho nên Kim chủ ba ba của chúng ta là người của Trung ương Liên minh sao?"

Thời điểm khi bọn họ chuẩn bị bạo động thì có một thế lực thần bí âm thầm tiếp xúc với bọn họ, viện trợ cho bọn họ rất nhiều kim tiền và vật tư, bởi vậy liền được hai huynh muội đùa giỡn gọi là "Kim chủ ba ba" .

Cù Kiếm Tri suy nghĩ một chút, nói: "Cũng có thể bọn họ muốn vu oan cho Trung ương Liên minh."

"Đối với chúng ta mà nói, đó không phải là chuyện xấu."

"Ừm."

Hai huynh muội trầm mặc, bọn họ không hẹn mà cùng cảm thấy một chút áp lực khó tả.

Bọn họ vốn chỉ là muốn dùng bạo động để thể hiện sự phản đối, sau đó tham gia đàm phán giữa chủ và thợ, ký lại Hợp đồng mới cùng Hạ gia. Nhưng hiện tại, thế cục đã vượt quá tầm kiểm soát của bọn họ, trở nên vô cùng phức tạp. Thế lực thần bí phía sau lộ ra một góc băng sơn cũng giống như một ngọn núi lớn vô hình đè nặng trong lòng hai người.

"Có một tin tức tốt." Cù Tiểu Uyển bình tĩnh trở lại, cười nói: "Có ba vị Siêu cấp sư sĩ tới Ngọc Lan tinh, Kim chủ ba ba yêu cầu chúng ta tạm dừng kế hoạch tấn công Ngọc Lan tinh. Chúng ta có càng nhiều thời gian hơn rồi."

Cù Kiếm Tri hít ngược một hơi khí lạnh: "Ba vị Siêu cấp sư sĩ?"

Sắc mặt gã ta có phần trắng bệch, rõ ràng đã bị tin tức đột nhiên đến này gây sốc, qua nửa phút mới phục hồi lại tinh thần, có phần không thể tin nổi, hỏi: "Hạ gia thì sao? Hạ gia không có phản ứng sao?"

"Hình như Hạ gia còn chưa biết tình hình."

Cù Tiểu Uyển nháy nháy mắt: "Cho nên ta cần phải nhắc nhở khéo cho bọn họ một chút."

Nàng ta rất rõ ràng, thế cục càng loạn, bọn họ càng an toàn.

Không được lan truyền ra ngoài sao? Hì hì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK