Long Thành thích buổi tối, cảnh đêm thăm thẳm vô biên tựa như biển rộng mịt mờ, mà hắn thì là cá trong biển rộng.
Trong bóng tối, thị lực con người sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Kỳ thực theo trên lý luận, tính năng của ra-đa hoàn toàn không bị ban ngày hay đêm tối ảnh hưởng, nhưng mà phản ứng của con người trước tiên vẫn là quen với việc "Nhìn", đó là bản năng của con người hình thành qua hàng tỉ năm tiến hóa.
Khi "Nhìn" bị ảnh hưởng, con người mới kiểm tra số liệu ra-đa.
Trong khoảng thời gian rất ngắn đó, như ánh chớp, có lẽ chỉ có 0.1 giây. Nhưng mà cao thủ tranh đấu, 0.1 giây đủ để quyết định rất nhiều chuyện.
Huấn luyện viên nói, sát thủ là động vật sống về đêm.
Trong nháy mắt tầm mắt La Mỗ mất đi thân hình đối phương, hắn thầm mắng một tiếng. Vì có thể càng tinh chuẩn mà khóa chặt mục tiêu, khi quang giáp ngắm chuẩn mục tiêu thì sẽ phóng lớn mục tiêu, đồng thời, tầm nhìn liền sẽ thu nhỏ đi.
La Mỗ rất nhanh tìm kiếm mục tiêu từ trên ra-đa, tìm được rồi!
Lại lần nữa khóa chặt!
Phóng lớn khung nhìn!
Thân hình 【 Màu Đen Cực Quang 】lại lần nữa xuất hiện rõ ràng trong khung nhìn của hắn.
Chờ chút, uy uy uy, ngươi thế nào lại xông về bên này?
La Mỗ trong lòng có điểm hoảng loạn.
Lần trước lúc tuần tra, mình chiếm ưu thế về số lượng nhưng y nguyên không thể làm gì được đối phương. Lúc đó La Mỗ liền ý thức được chênh lệch thực lực giữa mình và đối phương. Cho nên khi phát hiện được người đánh lén là ai, hắn liền biết không ổn. Bây giờ đối phương đoạt được Quang giáp cấp A của Chu lão đại, như hổ thêm cánh, thực lực chỉ sẽ càng mạnh hơn!
Cũng may La Mỗ xem thời cơ nhanh, lập tức hô lên "2333", dẫn dụ Thường ca động thủ.
Hiện tại nhìn thấy đối phương vọt về phía mình, La Mỗ ép buộc mình tỉnh táo lại —— lúc này tuyệt đối không thể lui!
Một khi lùi bước, bộc lộ phía sau lưng cho cao thủ đáng sợ như thế, vậy chẳng khác gì muốn chết. Hơn nữa một khi lùi bước cũng sẽ khiến Thường ca nảy sinh khả nghi, đám hải tặc già đời này mỗi tên tinh như quỷ.
Nói tiếp, vạn nhất, vạn nhất người ta chính là "2333" thì sao chứ?
Được rồi, kỳ thực La Mỗ không tin.
Mới xử lý xong Chu lão đại liền bay qua nửa cái Sơn Nguyệt Tinh, lên An Mạc Bỉ Khắc hào trộm đồ vật? Người sắt cũng chịu không nổi a!
Nhưng mà La Mỗ suy nghĩ rất rõ ràng, quản chi đối phương có đúng là "2333" hay không, dù sao hiện tại hắn cần phải có một tên "2333" .
La Mỗ cố gắng kiên trì hô to: "Thường ca, ta tới cuốn lấy hắn! Đừng để hắn bỏ chạy!"
Không biết đối phương vì sao luôn luôn nhằm vào mình, trong lòng La Mỗ cũng sinh ngoan cố, người khác không có quang giáp cấp A sao?
Hai tay 【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】lật một cái, xuất hiện hai thanh súng laser cao tần, rẹt rẹt rẹt, ở phía sau, sáu cái cánh màu đỏ bỗng nhiên mở ra, giống như cánh hoa từ phía sau cuốn ngược ra trước, đem thân thể quang giáp bao trùm lại, đầu cánh uốn cong chỉ ra phía trước, lộ ra sáu cái họng súng đen nhánh.
Tám cái họng súng, hai cái miệng pháo, nhất tề chỉ vào【 Màu Đen Cực Quang 】đang nhào tới trước mặt.
Đoàng đoàng đoàng!
Toàn bộ súng pháo đồng thời nổ súng.
Trên chiến trường, cơn lũ hỏa lực dày đặc nhất chói mắt nhất không hề dấu hiệu đột nhiên xuất hiện, giống như một cái trường kiếm chói mắt xé rách bầu trời đêm, hấp dẫn ánh mắt toàn bộ sư sĩ.
Diêu Bắc Tự đánh giết được hứng khởi, trực diện tử vong giúp hắn lại lần nữa đột phá bản thân.
Phản Xạ tần của hắn trở nên càng nhanh, tốc độ của tất cả mọi thứ trong tầm mắt đều trở nên chậm đi, giống như phim chiếu chậm. Hắn điều khiển【 Cửu Cao 】 luồn lách qua lại thoải mái giữa trong lửa đạn, tựa như lá rụng nhanh nhẹn chao liệng, phiến lá không dính thân, ưu nhã mà thu gặt từng cái sinh mạng.
Lúc này hắn ở trong một loại trạng thái rất kỳ dị, tâm không gợn sóng, không bi không hỉ.
Nhưng mà tất cả đều trọn vẹn tự nhiên, tâm niệm vừa sinh, động tác với độ khó siêu cao mà bình thường tuyệt đối không thể hoàn thành, lúc này【 Cửu Cao 】 lại có thể hoàn thành rất dễ dàng.
Diêu Bắc Tự tựa như một người đứng xem, hờ hững quan sát mình thu gặt sinh mệnh.
Máu tươi bắn tung toé cùng ánh lửa nổ tung đều không thể khiến tâm thần hắn sinh ra chút nào gợn sóng, không có sợ hãi, không có mừng rỡ.
Hắn thậm chí biết rõ hiện tại mình đã bước vào cửa khẩu đột phá, chỉ cần duy trì trạng thái hiện tại đến lúc chiến đấu kết thúc, thực lực của hắn sẽ tăng lên một bậc. Nhưng mà, không có sự mừng như điên, chỉ có bình tĩnh, giống như mặt hồ nước.
Phía sau đột nhiên sáng ngời, âm thanh súng pháo dày đặc trước giờ chưa từng có khiến hắn hờ hững quay đầu lại.
Hắn nhìn thấy【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】đang điên cuồng bắn phá, cùng một cơn lũ hỏa lực cuồn cuộn mãnh liệt xé rách bầu trời đêm.
Mục tiêu của đối phương là Long Thành.
Trong trạng thái hiện tại, Diêu Bắc Tự có thể thấy rõ ràng quỹ tích bay của mỗi một quả quang đạn. Con mắt hắn chợt cảm thấy có phần đau nhức, nhìn rõ ràng mỗi một quả quang đạn đem tới cho mắt hắn gánh nặng cực lớn.
Diêu Bắc Tự chuẩn bị chuyển dời ánh mắt, chính diện xông vào quang giáp có hỏa lực cuồng bạo như thế là không có khả năng thành công.
Dù cho hắn hiện tại cũng không thể hoàn thành.
Hơn nữa không cần thiết, không có quang giáp nào có thể chống đỡ bắn phá điên cuồng trong thời gian dài như thế, quang giáp màu đỏ rất nhanh liền sẽ không thể không ngừng bắn, bởi vì năng lượng không đủ cung cấp.
Khi Diêu Bắc Tự đảo qua toàn chiến trường, chú ý thấy quang giáp hải tặc đang từ phương hướng khác nhau đánh về phía Long Thành, lập tức minh bạch ý đồ của quang giáp màu đỏ. Quang giáp màu đỏ chỉ cần ngăn chặn Long Thành nửa phút là có thể giúp cho những hải tặc khác hoàn thành bao vây Long Thành.
Không, chỉ cần 26 giây!
Tại trạng thái hiện nay, khả năng Diêu Bắc Tự nắm chắc thời gian đạt được sự chính xác trước nay chưa từng có. Hắn tựa như có thể "Nhìn" thấy thời gian dọc theo từng vạch nhỏ chậm rãi trôi qua, tinh tế như sợi tóc.
Long Thành sẽ làm thế nào?
Cái ý nghĩ này đột nhiên từ trong đầu Diêu Bắc Tự toát ra, nó tới rất đột nhiên, không hề có dấu hiệu. Diêu Bắc Tự hơi hơi có phần kinh dị, kinh ngạc vì bản thân mình lại sinh ra ý nghĩ này. Hắn vốn tưởng rằng trong trạng thái hiện tại, mình hoàn toàn khống chế tư duy, không hề bị ảnh hưởng.
Sự hiếu kỳ xuất hiện rất đột nhiên, nhưng mà không có ảnh hưởng tới sự phán đoán của Diêu Bắc Tự, toàn bộ chiến trường đều tại trong lòng bàn tay hắn, tất cả rõ ràng trong lòng hắn.
Quá xa, hắn không kịp chi viện.
Tư duy xoay chuyển rất nhanh không có ảnh hưởng tới việc Diêu Bắc Tự điều khiển quang giáp. 【 Cửu Cao 】động tác mây bay nước chảy, ưu nhã và sát cơ tràn bốn phía. Nó tựa như một cái máy thu gặt chiến trường hiệu suất cao, ổn định lãnh khốc mà thu gặt quang giáp hải tặc ở xung quanh.
Nhưng hắn vẫn phân ra một phần chú ý, âm thầm quan sát Long Thành.
Long Thành không biết Diêu Bắc Tự quan tâm tới mình, dù cho biết rõ cũng sẽ không để ý, bởi vì hắn đã không còn hứng thú gì với quang giáp của Diêu Bắc Tự.
Trong mắt hắn chỉ còn có cái quang giáp đỏ như một ngọn lửa kia.
Nhất là lúc này nó thể hiện ra hỏa lực kinh khủng đến cực điểm càng khiến hai mắt Long Thành tỏa sáng, đây tuyệt đối là quang giáp có hỏa lực mạnh mẽ nhất mà hắn từng gặp cho tới nay.
Huấn luyện viên đã nói, a, không đúng, là lão Dã hay Mặt Sẹo, hay là Quỳnh nói? Hắn quên rồi.
Lời nói hắn còn nhớ rõ.
Nam nhân đều thích lớn, to, mạnh, hung và xinh đẹp.
Hẳn phải là lão Dã, khi lão nói lời này, phun khói, biểu tình thâm trầm lộ ra kỳ quái, tự tiếu phi tiếu. Mặt Sẹo ở một bên cười cạc cạc rất khó nghe, như miệng con vịt lọt gió.
Huấn luyện viên và những người khác thì khác, thích cái chết. Huấn luyện viên thường nói, địch nhân hắn thích nhất chính là địch nhân đã bị chết.
Long Thành cảm thấy rất bối rối, vì sao huấn luyện viên còn sẽ thích địch nhân chứ? Địch nhân đã chết hắn cũng không thích, còn là đám lão Dã nói đúng.
Quang giáp màu đỏ vừa hung vừa xinh đẹp.
Hồi ức chợt lướt qua trong đầu, Long Thành cũng không biết vì sao mình lại nhớ tới những lời này.
Vô số quang đạn bay tới trước mặt, giống như trời đầy sao lấp lánh, trong nháy mắt phô thiên cái địa, bao phủ toàn bộ tầm mắt hắn.
Ánh mắt Long Thành khôi phục lành lạnh, tất cả tạp niệm vứt ra đằng sau, tư duy bắt đầu vận chuyển.
Tại thời điểm cực kì nguy cấp, chỉ thấy 【 Màu Đen Cực Quang 】 làm ra một cú vọt tới theo một góc nghiêng nhỏ, từ sát rạt lưới hỏa lực thoát ra, sau đó vẽ ra một cái đường vòng cung, tiếp tục lao tới quang giáp màu đỏ.
Quang giáp màu đỏ không những coi được, hơn nữa vô cùng có khả năng là lão đại của đám hải tặc này. Long Thành nhớ rất kỹ, lúc đó quang giáp màu đỏ được lượng lớn quang giáp bảo hộ tại trung ương.
Lão đại mới có đãi ngộ như thế đi.
La Mỗ không có xoay chuyển họng súng, đối diện địch nhân linh hoạt, đuổi theo khóa đối phương để bắn trái lại dễ dàng rơi vào tiết tấu của đối phương. Những gia hỏa này động tác giả tầng tầng lớp lớp, thủ đoạn đa dạng.
Dù sao hắn nhiều súng!
Bốn cái họng súng ngừng bắn, tính toán xong góc độ, soàn soạt soàn soạt, xoay chuyển phương hướng, lần thứ hai nổ súng.
La Mỗ không tiếp tục ngắm chuẩn gia hỏa đối diện, mà lựa chọn mở rộng góc độ bắn, tiến hành bắn bao trùm!
Hỏa lực mạnh chính là có thể muốn làm gì thì làm!
Bỉ Lợi lão đại không thích 【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】, nguyên nhân rất đơn giản, Bỉ Lợi lão đại thích cận chiến. Thế nhưng La Mỗ lại nghiêng về viễn chiến, có thể trốn ở trong góc phòng phóng bắn lén vì sao phải chạy đi ra ngoài liều đao liều kiếm?
Đoàng đoàng đoàng!
Bốn cái họng súng ngừng bắn lần thứ hai phun ra lưỡi lửa. Chỉ thấy cơn lũ hỏa lực nguyên bản xé rách bầu trời bỗng chốc tỏa ra, hình thành lưới hỏa lực hình quạt rộng lớn, cơ hồ bao phủ tất cả không gian mà Long Thành có khả năng né tránh.
Khóa chặt khu vực hỏa lực bao phủ, còn lại chỉ cần gia tăng mật độ hỏa lực.
Chỉ cần đối phương không có chạy ra khỏi khu vực hỏa lực bao phủ, vậy thì nhất định sẽ bị bắn trúng. Chỉ cần quang giáp mục tiêu hứng chịu một phát, thân hình sẽ chậm lại, La Mỗ liền có nắm chắc tiễn đối phương lên Tây Thiên.
Từng cái chuỗi đạn chói mắt giống như từng cái xiềng xích nung đỏ phong tỏa khu vực rộng lớn xung quanh Long Thành.
Xa xa quan chiến, Diêu Bắc Tự âm thầm lắc đầu.
Nếu như Long Thành lao ra khu vực hỏa lực phong tỏa, quang giáp màu đỏ chỉ cần lại lần nữa điều chỉnh liền có thể hoàn thành lần phong tỏa tiếp theo. Tốc độ Long Thành có nhanh cỡ nào cũng không thể nhanh hơn quang giáp màu đỏ xoay chuyển họng súng. Càng diệu chính là, nếu như Long Thành muốn nỗ lực thoát khỏi hỏa lực phong tỏa, nhất định phải di động ngang, mà như vậy, quang giáp màu đỏ đồng dạng có thể đạt được mục đích kéo dài thời gian.
Diêu Bắc Tự đem mình thay thế vào vị trí của Long Thành, hắn cũng không có biện pháp gì tốt hơn. Lựa chọn tốt nhất là trước tiên lui ra xa, tiêu hao hết năng lượng của quang giáp màu đỏ, chuyển sang đối phó những quang giáp hải tặc khác đang nhào tới.
Cái gì, Long Thành... Vậy mà lại nghênh đón quang đạn xông tới... Tên gia hỏa này điên rồi sao?
Diêu Bắc Tự tâm thần chấn động, dẫn đến một đòn vốn sẽ là một kích trí mạng cho hải tặc ở đối diện bị lệch đi 30 cm. Với Sư sĩ ở cấp bậc như hắn, sai lầm tương tự là tuyệt không có khả năng xuất hiện.
Diêu Bắc Tự nhưng không có tâm tư quan tâm sai lầm vừa rồi của mình, một cước đá văng quang giáp hải tặc trọng thương lên bầu trời.
Hắn mở to hai mắt, nhìn về phía Long Thành.
Bên trong khoang điều khiển【 Màu Đen Cực Quang 】, Mặt Long Thành không biểu tình, trên võng mạc của hắn phản chiếu vô số chùm tia sáng lướt qua, đó là vệt sáng do quang đạn tạo ra.
Hắn tập trung chú ý cao độ, phía sau lưng【 Màu Đen Cực Quang 】, một bộ khuếch đại năng lượng kích hoạt, tản mát ra quang mang nhàn nhạt.
Phía sau, hai cái chủ động cơ tráng kiện đột nhiên mở ra.
Tần suất thao tác của Long Thành vụt tăng, số liệu trong tầm mắt bắt đầu điên cuồng nhảy lên.
Thân thể cao lớn của【 Màu Đen Cực Quang 】trở nên dị thường linh xảo. Thân thể nó bắt đầu đung đưa biên độ nhỏ với tần suất cao, không trung bắt đầu xuất hiện tàn ảnh, dòng không khí bị quấy nhiễu và quang đạn lướt qua khiến tàn ảnh của【 Màu Đen Cực Quang 】trở nên càng thêm mơ hồ quỷ dị, còn nhiễm lên một tầng quầng sáng.
【 Màu Đen Cực Quang 】 sát rạt mấy quả quang đạn, có một quả quang đạn thậm chí lướt sát qua mặt ngoài giáp năng lượng của 【 Màu Đen Cực Quang 】gây ra quầng sáng giáp năng lượng bổng chốc sáng ngời.
Người đứng xem dường như nhìn thấy một cái u linh màu đen phiêu đãng giữa trong làn mưa quang đạn dày đặc chói mắt.
Diêu Bắc Tự cảm giác mình cơ hồ muốn hít thở không thông, đầu óc ông ông vang vọng, thế nào có khả năng? Thế nào khả năng có loại cực hạn thao tác này?
Như vậy cần phải có trình độ không chế quang giáp tinh tế đến mức nào! Như vậy cần trình độ Phản Xạ tần biến thái cỡ nào! Cần phải tố chất tâm lý đáng sợ ra sao!
Bỗng nhiên đầu óc vang lên một cái âm thanh: mình có thể làm được không?
Diêu Bắc Tự không dám suy nghĩ, không dám chớp mắt, tâm tình hắn bắt đầu run nhè nhẹ.
Long Thành đột tiến càng sâu, hỏa lực sẽ trở nên càng dày đặc, không gian né tránh lại càng nhỏ, thẳng đến tránh cũng không thể tránh.
Thân thể 【 màu đen quang giáp 】 lạnh lùng nghiêm nghị bị quang đạn dày đặc chiếu sáng như tuyết.
Khoảng cách mục tiêu, năm trăm mét!
Tư, bộ khuếch đại năng lượng thứ hai sáng lên, hai cái chủ động cơ ầm ầm rít gào, tốc độ vụt tăng!
Hắn bắt đầu bứt phá.
【 Màu Đen Cực Quang 】 đầu tiên là nghiêng người, giống như dao giải phẫu chuẩn xác cắt lướt qua giữa hai quả quang đạn trên một chuỗi đạn. Tốc độ 【 Màu Đen Cực Quang 】lần thứ hai vụt tăng, vạch ra một cái đường vòng cung xinh đẹp, vòng qua một chuỗi đạn.
【 Màu Đen Cực Quang 】 tốc độ tiếp tục gia tăng!
Lấy khả năng nắm bắt của hai mắt Long Thành, thế giới ở trước mắt cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Toàn thân mỗi một sợi thần kinh đều được điều động. Lúc này thân thể Long Thành hơi hơi căng chặt, ngừng thở, sự chú ý tập trung chưa từng có.
Một quầng sáng chợt lóe đến trước mặt, tốc độ của nó quá nhanh, chỉ có thể nhìn thấy một cái quang ảnh mơ hồ. Chỉ cần tiến lên liền có thể phá tan lưới hỏa lực. Thế nhưng là tốc độ đối mặt của quang giáp và quang đoàn đã đạt đến trị số đáng sợ, không kịp né tránh, mắt thấy quang giáp sẽ bị bắn trúng.
Tại trong nháy mắt đó, Long Thành nhìn thấy rõ ràng!
Là ba quả quang đạn!
【 Màu Đen Cực Quang 】 đã sớm vận đao kiếm chờ phát động, đồng thời bạo lên!
Quang hoa rực đỏ cùng u lam bỗng chốc sáng lên, đan xen trong không trung, hung hăng đánh lên ba quả quang đạn.
Đùng!
Quang đạn nổ tung, ánh lửa chói mắt rọi sáng bầu trời đêm.
Lửa đạn khắp bầu trời đột nhiên biến mất, đám lửa vụ nổ bùng ra giữa không trung, giống như pháo hoa nở rộ, sáng ngời và kiều diễm.
Sóng khí nóng cháy lướt qua không trung, một cái thân ảnh băng lãnh nguy nga xuất hiện tại phía sau lưng La Mỗ【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】,【 lãnh khốc Elise 】xanh thẳm chỉ thẳng sau lưng, vị trí vừa đúng là khoang điều khiển.
【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】 duy trì tư thế vừa mới nổ súng, thân hình không chút động đậy, đầu nòng mười cái súng pháo lượn lờ bốc khói, tiêu tan trong không trung.
Bên trong khoang điều khiển, La Mỗ tựa như 【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】, thân thể cứng ngắc không chút động đậy, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, thần tình mờ mịt.
Mà tại một chỗ khác chiến trường, thấy tận mắt cảnh này, Diêu Bắc Tự tâm thần kịch chấn, cuối cùng thất thủ, không thể tiếp tục duy trì trạng thái.
Hắn hai tay ôm đầu, không thể tin tưởng mà nhìn【 Màu Đen Cực Quang 】ở xa xa, con mắt phủ đầy tơ máu, toàn thân run nhè nhẹ, trong miệng không biết khi nào tràn đầy mùi máu tươi.
Điều đó không có khả năng... Điều đó không có khả năng...
Không riêng gì Diêu Bắc Tự, ngay cả bọn hải tặc cũng bị hù dọa, tập thể ngừng bắn.
Chiến trường vốn đang khí thế ngất trời, chợt tựa như thời gian dừng lại, đột nhiên rơi vào quỷ dị tĩnh mịch.