Mục lục
Long Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ống tiêm đâm phập vào trong cái cổ thô toc của Bỉ Lợi, mạch máu dưới da lập tức phồng lên, tựa như con giun to đen thui đang nhúc nhích.

Thân thể Bỉ Lợi khẽ run, giọng hắn lạnh lùng: "Đó lại là cái gì?"

Hắn không có dừng thao tác, 【 Thiên Uy 】 nhanh chóng truy theo phía sau quang giáp. Thuốc làm mát vẫn còn đang phát huy tác dụng, nhưng mà tốc độ tiêu hao thể lực vượt qua hắn mong muốn. Khả năng tập trung của hắn bắt đầu suy giảm, lại thêm không không thể kéo gần cự ly, cơn giận dữ kìm nén trong lòng Bỉ Lợi tựa như dung nham cuồn cuộn dao động dưới lớp đá mỏng manh, tùy lúc có khả năng phun trào.

Thuốc nước màu tím trong ống tiêm nhanh chóng được bơm vào trong cơ thể Bỉ Lợi.

"Thuốc nước số 6, có thể giúp ngươi kiên trì thời gian càng lâu. Dùng hay không dùng?"

An Cốc Lạc nhìn chằm chằm số liệu từng hạng mục sinh lý của Bỉ Lợi trên màn sáng, cũng không ngẩng đầu lên, hỏi.

Con mắt Bỉ Lợi sung huyết nghiêm trọng, nhếch miệng cười gằn: "Lời vô dụng! Có thứ tốt như vậy, không sớm lấy ra?"

"Còn chưa có định hình, khả năng có tác dụng phụ."

"Người nào con mẹ nó..."

Gần như nổi cơn, khuôn mặt Bỉ Lợi bắt đầu vặn vẹo, tiếng gào thét trong lúc cực lực kìm nén lửa giận vang vọng trong khoang điều khiển.

Bỗng nhiên hắn rùng mình một cái, cơn lạnh khó tả theo ống tiêm cuồn cuộn không ngừng chảy vào mạch máu hắn, lan tràn ra toàn thân hắn. Máu huyết đang sôi trào nóng cháy giống như dung nham trong nháy mắt biến lạnh, như trở thành nitơ lỏng ồ ồ di động. Trong cơ thể không ngừng ứ đọng bành trướng đích Cơn nóng bức, điên cuồng và lửa giận rào rạt sinh sôi dồn nén trong cơ thể biến mất không còn thấy bóng dáng.

Tiếng gào thét của Bỉ Lợi đột nhiên hạ thấp, đột ngột trở nên bình tĩnh quái dị như tự thuật.

"... Quản nhiều như vậy."

Khoang điều khiển trở nên yên tĩnh.

Tỉnh táo lại, độ chính xác trong các thao tác của Bỉ Lợi lập tức tăng cao, bằng mắt thường cũng có thể thấy rõ điều đó.

Khi còn sống, Nhã Khắc luôn luôn cho rằng thiên phú của Bỉ Lợi là tốt nhất trong bốn người, đồng thời thường chính mình đốc thúc Bỉ Lợi huấn luyện.

An Cốc Lạc cho rằng điều đó là do Nhã Khắc có tình cảm sâu sắc với Bỉ Lợi, là bởi sự thiên vị và ưu ái của huynh trưởng đối với đệ đệ làm ảnh hưởng tới phán đoán của Nhã Khắc. Làm Tân nhân loại, thiên về sự logic, hắn không chút nào thích tính cách không ổn định, táo bạo dễ giận của Bỉ Lợi, đồng thời cho rằng thiên phú Bỉ Lợi hữu hạn.

Nhưng nhìn thấy những số liệu nhanh chóng tăng lên trước mắt, An Cốc Lạc không thể không thừa nhận, Nhã Khắc phán đoán chính xác.

Sau khi 【 Thiên Uy 】 trải qua Linh hồn quang giáp cải tạo, rất nhiều phương diện đã hoàn toàn thay đổi so với trước, mỗi một hạng tham số đều sinh ra biến hóa nghiên trời lật đất, dù cho là Nhã Khắc cũng cần có thời gian dài để thích ứng.

Lúc ban đầu, An Cốc Lạc ước lượng Nhã Khắc chí ít cần phải một tuần lễ mới có thể sơ bộ nắm giữ tân 【 Thiên Uy 】.

Trước mắt, vốn chưa bao giờ điều khiển qua 【 Thiên Uy 】, Bỉ Lợi lại đang rất nhanh thích ứng với【 Thiên Uy 】hoàn toàn mới, tốc độ kinh người.

Tham số của Quang giáp cũng không phải những con số lạnh như băng trên mặt giấy. Sư sĩ chưa bao giờ dựa vào việc nhớ kỹ những tham số này để điều khiển quang giáp, họ cần phải cảm nhận và nắm giữ được những điểm nhạy cảm trong những tham số khô khan khó mà nói hết kia mới có thể làm cho quang giáp -cái “thân thể thứ hai” này sống lại.

Đây là thiên phú!

Ngoại trừ độ chính xác trong thao tác của Bỉ Lợi đang nhanh chóng tăng lên, những trúc trắc trong động tác của 【 Thiên Uy 】 quang giáp cũng đang nhanh chóng trở nên linh động.

Thực sự là Thiên phú mà mắt thường có thể thấy được!

Chỉ cần Bỉ Lợi có thể khống chế tâm tình không tốt của mình, duy trì bình tĩnh, thiên phú của hắn liền sẽ tựa như chiếc búa được xóa đi bụi bặm và gỉ sét, trở nên sắc nhọn khí phách!

An Cốc Lạc có chút xuất thần.

Nếu như Nhã Khắc nhìn thấy Bỉ Lợi hiển lộ ra thiên phú vào lúc này, hẳn là sẽ rất vui mừng đi. Nhưng nhìn thấy bộ dạng biện tại của Bỉ Lợi, nhất định sẽ giết hắn.

Một nét cười khổ chợt thoáng hiện trên khóe miệng An Cốc Lạc rồi biến mất, hắn lần nữa tập trung sự chú ý trở lại trận chiến đấu trước mắt, hắn không có quên trước mắt là thời cơ ngàn năm khó gặp để thu thập số liệu.

Hắn nhìn thoáng qua số liệu về Bỉ Lợi

—— tần suất thao tác vẫn duy trì tiêu chuẩn cực cao, không có chút nào giảm xuống, độ chính xác thẳng tắp tăng lên, tình thế rất tốt. Chỉ cần là người có thường thức cơ bản đều có thể phán đoán được【 Thiên Uy 】đang tăng mạnh sức chiến đấu và khả năng uy hiếp.

Thế cục chiến đấu và dữ liệu phi thường thống nhất.

Theo Bỉ Lợi thao tác càng thêm chuẩn xác, mức độ quen thuộc quang giáp tăng cường, Phản Xạ tần mạnh mẽ bắt đầu phát uy.

Hoảng cách song phương không ngừng kéo ngắn.

An Cốc Lạc chú ý tới số liệu hiện tại, cho tới bây giờ, Bỉ Lợi đã kéo gần lại 1.2 mét!

Đối với hai cái quang giáp hơn mười mét cao mà nói, khoảng cách 1.2 mét không đủ cho ngay cả một bước chân. Nhưng mà giữa các cao thủ, tranh nhau chẳng qua chỉ chút xíu, 1.2 mét đã là không gian tương đương lớn.

An Cốc Lạc rất mẫn cảm đối với thời gian.

Cách lúc tiêm vào thuốc nước số 6, thời gian chỉ vừa mới trôi qua 2.17 giây.

Hiện tại, An Cốc Lạc trái lại hi vọng đối phương càng kiên trì lâu một chút. Lúc này Bỉ Lợi phi thường chuyên chú, trạng thái hăng say. Ngoại trừ tác dụng của thuốc, còn bởi sự cường đại của đối thủ cũng kích thích Bỉ Lợi rất nhiều.

Cơ hội như thế, có thể ngộ không thể cầu.

Hiện tại, đối với việc thu thập số liệu về đối phương, An Cốc Lạc trái lại không còn có chú trọng như trước, hắn càng tập trung chú ý nhiều hơn trên người Bỉ Lợi. Xác định Bỉ Lợi có thể phát triển tiềm lực càng lớn là phát hiện lớn nhất hiện tại.

An Cốc Lạc rất rõ ràng, vô luận kho số liệu của hắn tốt như thế nào, nhân vật chính trong chiến đấu vĩnh viễn là Bỉ Lợi.

Hắn chỉ là cái quang giáp AI.

Bỉ Lợi biểu hiện rất đặc sắc.

Nửa khom cất bước dứt khoát lưu loát, không có chút nào dây dưa. Vừa rơi xuống liền một cú bật nhảy ngắn, mắt thấy sẽ đụng vào mặt tường, một tay chống đỡ, lợi dụng quán tính hoàn thành lộn người. Tay ôm đầu gối co người thành một cục, cuộn mình bay lên, tại cách trần hành lang 4.32 mét thì ngửa người co gối, mượn nhờ quán tính đạp mạnh vào trần nhà, lại lần nữa mượn lực phản chấn, thuận thế trảm xuống...

Động tác liên tục nhanh như tia chớp, liên tiếp mây bay nước chảy, cực kỳ cảnh đẹp ý vui.

An Cốc Lạc không phát hiện thấy có động tác nào có tì vết rõ ràng. Có phải là có lựa chọn và động tác nào khác tốt hơn hay không thì cần phải có thời gian xem lại, so sánh số liệu tiến hành tính toán ưu hóa mới có thể biết rõ, chỉ có những sư sĩ rất hà khắc đối với bản thân mới sẽ làm như vậy.

Bỉ Lợi lúc này cùng Bỉ Lợi chiến đấu lúc trước thật như hai người khác nhau.

Nhất là việc Bỉ Lợi lợi dụng khả năng Phản Xạ tần mạnh mẽ của mình hợp lý hơn nhiều so với lúc trước.

An Cốc Lạc lại lần nữa nhìn thoáng qua tham số sinh lý của Bỉ Lợi, nhịp tim bình thường, nồng độ oxy trong máu bình thường, hô hấp hơi có chút dồn dập nhưng vấn đề không lớn, tín hiệu sóng não ổn định và hoạt động cao...

An Cốc Lạc yên tâm rất nhiều, thuốc nước số 6 thử nghiệm không có xảy ra vấn đề.

Thực lực của Bỉ Lợi đang tăng cường với tốc độ mắt thường có thể thấy được, nhìn đến, hiện tại mong muốn thu thập số liệu phải trôi theo dòng nước rồi. An Cốc Lạc nhìn số liệu của Bỉ Lợi cũng có thể cảm nhận được sự sắc sảo cổ hùng hổ dọa người kia.

Làm đối thủ của Bỉ Lợi, thật là chật vật cỡ nào.

Bây giờ Bỉ Lợi đã kéo gần lại được bao nhiêu? Lúc này cách thời điểm Bỉ Lợi tiêm vào thuốc nước số 6 đã trôi qua 8.92 giây. An Cốc Lạc tùy ý mà liếc qua số liệu một cái, bỗng nhiên sững sốt.

1.2 mét... 12. mét... 1.2 mét...

Một cái đường ngang thẳng đuột như dùng thước vẽ ra, không có bất cứ điểm nhấp nhô nào.

An Cốc Lạc ngây người chốc lát, hắn vô ý thức nhìn về phía số liệu trên màn hình khác. Trên màn hình khác, các phương diện số liệu của Bỉ Lợi đều vẽ ra một đường cong điển hình biểu hiện cho sự sự tăng lên, ngay cả Phản Xạ tần cũng hơi hơi có tăng lên.

Duy độc... cái đường ngang kia lại thẳng tắp đến gai mắt.

1.2 mét!

Không chút dao động.

An Cốc Lạc quên đi mình đã là quang giáp AI, từ từ đứng lên, ôm lấy đầu, mặt đầy vẻ không thể tin tưởng: "Cái này con mẹ nó là quỷ gì?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK