Mục lục
Long Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Long Thành và Molly trở về thuyền hàng, phát hiện "Đoàn du lịch trung lão niên" đã trở về, bao lớn bao nhỏ cơ hồ chất đầy phòng ăn, thoạt nhìn thu hoạch tràn đầy.

Màn hình lớn trong phòng ăn đang phát tin tức mới, làm âm nền cho cuộc trò chuyện của mọi người.

"Ai nha, nơi này, thực sự là chẳng có thứ gì thú vị. Ngoại trừ đầu người chính là đầu người, nhìn hoa cả mắt rồi."

"Mấy cái lược này thật hay. Sừng trâu a, nói có thể cường gân hoạt huyết, massage da đầu, cũng không biết được là loại trâu gì? Tê giác hay là trâu rừng? Đến 500 đồng, ta chải cho ngươi thử xem."

"Ta xin mấy cái bùa Bình an, đều nói linh vô cùng, đại sư đã khai quang. Quả Quả một cái, tiểu Molly một cái, tiểu Long Thành một cái, mấy nhóc đều rất ngoan ngoãn."

...

Phí Mễ và Căn thúc tê liệt nằm bệt trên ghế, thần tình dại ra, toàn bộ hành trình hai người đều là cu-li.

Người khác thì hứng thú bừng bừng, dáng vẻ chưa thỏa mãn.

Nhìn thấy Long Thành và Molly trở về, mọi người dồn dập ngoắc ngoắc tay, ồn ào náo nhiệt.

Molly bộ dáng nhu thuận, lời ngon lời ngọt như mật với dì này bác kia, đi dạo qua một vòng thu được một đống lễ vật, con mắt cười đến mức khép thành hai cái trăng lưỡi liềm.

Trên tay Long Thành thì là một túi táo, đó là nãi nãi đặc biệt mua cho hắn.

Táo đo đỏ, tròn vo, tỏa ra vị ngọt mê người, Long Thành nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.

Nãi nãi cười tủm tỉm nói: "Nhóc ngoan, ăn đi ăn đi."

Long Thành cầm lấy một quả táo, răng rắc răng rắc, vẻ mặt thỏa mãn được tựa như một con chuột Hamster, bộ mặt vốn lạnh lùng như băng bị miệng táo làm phồng lên tròn vo, dần mềm mại thả lỏng. Con mắt mở ra to hơn bình thường rất nhiều, đồng tử không tự chủ phóng lớn, lồi ra có thể chiếu thấy toàn cảnh, tựa như bóng đen một vầng trăng tròn, lại có chút khả ái.

? (′? ? ? `? )!

Nãi nãi tuổi già an lòng: "Ăn từ từ, còn mua cho ngươi rất nhiều xương sườn, ngươi cần phải mập lên chút mới được."

Molly tiến tới: "Nãi nãi, Molly cũng muốn ăn táo."

Long Thành lập tức ngừng nhai, mắt trừng lớn xoay lại nhìn Molly, ánh mắt tràn đầy khí thế giết người.

Molly chớp chớp mắt: "Nãi nãi, lão sư trừng ta."

Ba, nãi nãi vung tay giật lấy táo trên tay Long Thành: "Thằng nhóc này, không cho phép hung dữ với tiểu Molly. Cũng đã làm lão sư của người ta rồi mà còn giành ăn với học sinh sao?"

Long Thành trong lòng trống rỗng, ngây ra như chuột gỗ.

Nãi nãi nở nụ cười cưng chiều: "Tới đây, tiểu Molly, ngươi và tiểu Long Thành, mỗi người một nửa."

Molly hôn lên má nãi nãi một cái ‘chụt’: "Cảm ơn nãi nãi."

Sau đó làm một cái mặt quỷ với Long Thành rồi vui bỏ đi, chạy đến chơi đùa với Quả Quả.

Nãi nãi trố mắt cười rạng rỡ: "Đức nhỏ này!"

Long Thành nhìn bóng lưng Molly biến mất, nghĩ đến nửa túi táo bị mất, trong lòng bi phẫn, răng rắc răng rắc, ngay cả hạt táo cũng bị hắn cắn vỡ tan.

Hắn quyết định lần sau phải thêm nội dung gì đó vào chương trình học của Molly.

Nãi nãi ở một bên lẩm bẩm: "Nơi này đồ đạc đắt quá! Một quả táo giá 50 đồng, chỗ chúng ta 4 đồng 5 quả, giá thịt cũng gấp 5 lần chỗ chúng ta, nơi này không tốt."

Lời nãi nãi nói lập tức được mọi người hưởng ứng, những người khác dồn dập tán đồng.

"Phải a, cũng không hiểu được vì sao lại đắt như thế? Sợ là trong đất bọn họ có vàng đi?"

"Ở đây, cuộc sống nông dân khấm khá a, đồ ăn bán rất được giá. Khó trách người khác nói nông dân ở thành phố lớn đều giàu đến chảy mỡ. Như vậy mà không chảy mỡ được sao?"

"Còn là phải dựa vào tự mình trồng. Vừa nhìn thấy giá rau trái nhưng vậy, ta lập tức muốn đi mua một bao lớn hạt giống. Khang khang, siêng năng cần kiệm! Về sau, chúng ta tự trồng tự ăn!"

"Đúng! Chờ chúng ta đến Hiểu Quang tinh, mua một cái nông trường lớn! Muốn trồng thứ gì liền trồng thứ đó!"

Long Thành nhấc tay: "Rất nhiều rất nhiều cây táo!"

Vừa mới trải qua một trận chiến đấu, tuy rằng độ chấn động không cao lắm, cũng không có giết người, nhưng mà thi thể và máu tươi không phải là cảnh tượng tốt đẹp, mùi súng đạn cũng không dễ ngửi chút nào.

Long Thành không thích.

Lúc này ngồi trong phòng ăn đơn sơ được cải tạo ở thuyền hàng, gặm táo, nghe mọi người tán gẫu chuyện nhà, nói về nông trường trong tương lai.

Không biết vì sao, Long Thành rất thích rất thích.

"Đúng đúng đúng, trồng táo! 50 đồng một trái táo, thật là giết người!"

"Còn phải nuôi heo! Mỗi người đều thích ăn xương sườn, phải nuôi nhiều mấy con mới được."

"Mấy con? Tối thiểu phải một trăm con! Tiểu Long Thành chính là cái thùng cơm, còn là cái thùng cơm không đáy, nếu như ngươi để hắn thoải mái ăn, sợ phải là một ngày một con heo."

Long Thành biểu tình có phần ngẩn ra, cảm thấy họ nói cũng không có gì sai nhưng lại cảm thấy hình như có điểm nào đó không đúng.

"Tiểu Long Thành sợ là tỳ Hưu chuyển thế, ăn mãi không lớn, ăn nhiều thịt như vậy nhưng cũng không chạy đi đâu rồi."

"Vớ vẩn! Cái gì mà Tỳ Hưu! Tỳ Hưu là ăn vào không xả ra, tiểu Long Thành hắn ngày nào mà không ị?"

"Ngươi thế nào biết rõ tiểu Long Thành mỗi ngày đều ị?"

"Tiểu Molly nói a!"

...

Molly! ! !

Long Thành chạy trối chết.

Ngày hôm sau, Catherine và Đỗ Bắc dắt tay nhau trở về, hai người khí sắc hồng hào, rạng rỡ.

Một lát sau, La Mỗ cũng khoan thai đi tới, khăn lụa màu đỏ tung bay, dưới đôi kính râm màu đen khuôn mặt lạnh lùng thể hiện ra vẻ kiệt ngạo.

Long Thành, Molly, tiến sĩ, Đỗ Bắc không hẹn mà có cùng một động tác, mũi co giật.

Ở đây, mọi người hoặc là am hiểu cải tạo quang giáp, hoặc là am hiểu bảo trì sửa chữa thiết bị tinh vi, ngay cả Molly, người quanh năm là công việc hỗ trợ tại phòng thí nghiệm, đều rất quen thuộc với mùi vị dầu máy này.

Khuôn mặt La Mỗ ửng đỏ, ho nhẹ một tiếng: "Mọi người đều đã trở về a."

Molly hiểu chuyện, tiến sĩ và Đỗ Bắc hhững trạc đều ăn ý mà làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.

Chỉ có...

Long Thành: "Ngươi đi tháo dỡ quang giáp à?"

La Mỗ rốt cuộc là người từng trải, độ dày da mặt không tầm thường: "Quá nghiện tay, không có vấn đề đi?"

"Không có vấn đề." Long Thành quan tâm chính là một vấn đề khác: "Có tiền công không?"

La Mỗ thoáng sửng sốt, thành thành thật thật lắc đầu: "Loại việc làm thời vụ này, trừ phi lão bản thiếu người, không kiếm được bao nhiêu tiền."

Long Thành vô cùng thất vọng, Comic Exhibition đã kết thúc, không có cơ hội kiếm tiền.

La Mỗ có điểm ngoài ý muốn: "Ngươi thiếu tiền?"

Long Thành càng ngoài ý muốn: "Ngươi không thiếu?"

"Không thiếu a." La Mỗ lẽ thẳng khí hùng: "Ở đây, ngươi bao ăn bao ở, cần tiền mà làm gì? Mua quang giáp về tháo dỡ sao?"

Long Thành: "..."

Ngay vào lúc này, bỗng nhiên tin tức trên màn hình phòng ăn khiến cho mọi người chú ý.

"Một tin tức mới nhất chen vào, ngay tại tám giờ tối hôm qua, một vụ nổi loạn quân sự đã xảy ra ở Đông An tinh thuộc Lam Hạo liên bang. Lực lượng vũ trang Vệ binh Đông An tiếp quản chính quyền địa phương. Người lãnh đạo chính quyền địa phương Đông An đã bị khống chế."

"Theo thông tin được biết, cuộc nổi loạn quân sự rất có thẩ liên quan đến tà giáo. Lam Hạo liên bang đã đưa ra thông báo, yêu cầu Vệ binh Đông An lập tức đầu hàng vô điều kiện và thả tất cả nhân viên quan chức chính quyền, bằng không sẽ bị tấn công hủy diệt!"

"Tin tức mới nhất vừa thu được, Vệ binh Đông An cự tuyệt tất cả mọi cuộc thương lượng, đồng thời đe dọa, một khi bị Liên bang uy hiếp, bọn họ sẽ cho nổ tung điểm nhảy chuyển tiếp gần Đông An."

"Đông An tinh là nơi phải đi qua để từ Lam Hạo liên bang đi đến Lê Minh liên bang, một khi điểm nhày chuyển tiếp bị nổ tung, tuyến đường an toàn sẽ rơi vào tê liệt."

"Đáng lưu ý chính là, chỉ tại mấy ngày trước, tinh cầu Bối Lâm tinh, con đường trọng yếu kết nối Hạ Đại liên bang với Lê Minh liên minh, đã xảy ra phản loạn, điểm nhày chuyển tiếp ZM-00718 bị lực lượng phản động kiểm soát, tuyến đường an toàn thông tới Lê Minh liên bang đã bị ngăn chặn."

"Bị việc này ảnh hưởng, thị trường chứng khoán tại 3 đại liên bang Lê Minh, Hạ Đại, Lam Hạo bắt đầu sụt giảm, 3 nhóm chỉ số chứng khoán cao nhất giảm đến 11.2%, hàng hóa giảm 9.6%, cổ phiếu ngành công nghiệp quân sự ngược hướng tăng lên, mức độ gia tăng khác nhau..."

Mọi người quay mặt nhìn nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK