Vụ nổ tung tạo ra cột khói cuồn cuộn bốc lên, giống như một con hắc long dương nanh múa vuốt, nó phóng lên cao thì bị gió thổi tan, trong không trung phiêu đãng từng làn, từng sợi lụa mỏng màu xám đen nhàn nhạt.
Tầm nhìn trở nên rất không tốt.
Những quang giáp ở gần xung quanh dồn dập bật lên các loại ra-đa được trang bị trên quang giáp. Rất nhiều người trong số bọn họ bị bất ngờ, vẻ mặt đều ngây dại, sững sờ. Chiến đấu xảy ra quá nhanh, quá đột nhiên, bọn họ không có sự chuẩn bị nào, vừa mới còn đang dõi đôi mắt trông mong nhìn trò vui từ phía bên Hà Vĩ, làm sao ngay trước mặt mình cũng xảy ra đánh nhau rồi?
Vị này là ai?
Trải qua lúc ban đầu bất ngờ, sững sờ, khi các học viên kịp phản ứng lại thì phản ứng đầu tiên là bật lên chức năng ghi hình nổi ba chiều.
Ở tại đây, có kẻ nào mà chẳng phải xem chuyện đánh nhau, ẩu đả là chuyện thường ngày chứ? Bọn họ hoàn toàn không có chút nào sợ hãi, vừa nhìn thấy có náo nhiệt để xem thì lập tức hưng phấn vô cùng. Có mấy người còn phóng ra máy bay không người lái từ quang giáp, nhằm có được góc quay càng tốt hơn.
Nhưng mà, góc độ quay phim tốt nhất chính là vị trí của Hùng Vĩ.
Vừa rồi, Yến Chuẩn đạp một cước lên vai quang giáp của gã, thiếu một chút khiến cho quang giáp của gã té lăn ra đất. Khi rơi xuống độ cao cách mặt đất không đến hai mươi mét, Hùng Vĩ mới gần như ổn định lại được chiếc quang giáp giá trị 600 vạn của gã.
Hùng Vĩ có chút căm tức, không kết giao bằng hữu thì không kết giao, còn đạp mình nữa!
Đại Vĩ thì không cần thể diện sao?
Khắp nơi xung quanh đều là khói đen, tầm mắt tựa như bị bịt kín một tầng lụa lơ lửng bất định, không nhìn thấy được rõ ràng. Tại trong loại tình huống này, ra-đa quang học bị hạn chế cực lớn. Hùng Vĩ vội vàng mở ra những loại ra-đa khác, trong màn hình ra-đa chỉ có hai cái điểm sáng, di, Yến Chuẩn đi đâu rồi?
Hùng Vĩ nhịn không được lần nữa ngẩng đầu.
Quang giáp của Quang giáp xã bị đứt đôi thành hai đoạn, lại bị vụ nổ tung hất tung. Nửa thân dưới của Quang giáp trùng hợp rơi về phương hướng Hùng Vĩ, nó bị ánh lửa bao trùm, kèm theo khói đặc cuồn cuộn, giống như một viên thiên thạch từ trên trời giáng xuống.
Phía dưới không có khói mù, tầm mắt rõ ràng.
Hùng Vĩ đột nhiên phát hiện có chút không thích hợp, vội vàng điều chỉnh tiêu cự, phóng lớn hình ảnh mục tiêu.
Nửa đoạn quang giáp tự do rơi xuống, trong đám lửa bập bùng bị dòng không khí cao tốc kích động mơ hồ hiện ra một thân hình!
Yến Chuẩn!
Yến Chuẩn cong thân thể, tứ chi ôm chặt lấy nửa đoạn quang giáp giống như một con nhện ôm mồi, không chút động đậy ở trong đám lửa.
Yến Chuẩn bỗng nhiên ngẩng đầu, giống như xuyên thấu qua làn khói đặc cuồn cuộn mà khóa chặt cái quang giáp cuối cùng trang ở trên đỉnh đầu hắn!
Quá ngầu đi! Trái tim Hùng Vĩ giống như đột nhiên bị một cái bàn tay vô hình bóp chặt lấy, gã ngừng thở, trừng lớn đôi mắt, e sợ sẽ bỏ lỡ bất kỳ mỗi một chi tiết nào.
Thân thể đang uốn cong của Yến Chuẩn đột nhiên hạ thấp, ngọn lửa màu lam của động cơ đột nhiên bùng mạnh ra, nó đột nhiên phát lực, tứ chi nhấn một cái, thân thể giống như một viên đạn pháo bay ra nòng, trong nháy mắt chìm vào trong làn khói cuồn cuộn còn chưa tản ra ở phía trên đỉnh đầu.
Sư sĩ trong một cái quang giáp cuối cùng từ lâu đã chảy mồ hôi đầm đìa, trên ra-đa hiện lên một cái điểm sáng đang cực nhanh vọt tới gần y.
Xuất hiện rồi!
Đáng chết! Tại phía dưới!
Khói đặc cuồn cuộn bốc lên, che phủ tầm mắt y, y không nhìn thấy rõ được cái gì. Phía dưới là khu vực mà sư sĩ ghét nhất, bởi vì tầm nhìn quá nhỏ, nhất là loại hình quang giáp viễn chiến.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt quanh quẩn trong lòng, tựa như bị con quái vật đáng sợ nào đó nhìn chằm chằm, tóc gáy y đựng đứng cả lên.
Bất chấp chuyện gì khác, y vừa dùng tốc độ cao nhất bay ngược ra sau, vừa dùng súng ray điện từ trong tay quang giáp điên cuồng mà bắn vào trong cột khói.
Khoảng cách giữa song phương quá gần, những vũ khí khác đều khó mà phát huy được tác dụng, chỉ có thể dựa vào súng ray điện từ tần số cao trong tay. Bởi vì không thể khóa được mục tiêu, y dứt khoát bật lên hình thức bắn phá, quang đạn giống như cơn mưa xối xả bắn vào trong đám khói mù.
Trong màn khói đen bốc lên dày đặc đó lại tựa như là một cái thế giới khác.
Quang đạn vung rải như hạt mưa chìm vào trong khói mù, không có kích động lên chút rung động nào, giống như trâu đất rơi xuống biển.
Vù, Yến Chuẩn che viên thuẫn lao ra màn khói mù dày đặc, tốc độ của nó cực nhanh, kích động tạo ra dòng xoáy không khí xinh đẹp mê người cuốn theo ở phía sau.
Quang đạn trở nên càng thêm dày đặc, bắn trúng vào tầng năng lượng dày đặc trên tấm thuẫn tròn [Mỗi Ngày Đều Cự Tuyệt], kích động lên tầng tầng rung động.
Vị sư sĩ này vừa nhìn thấy không ổn, liền rướn họng gào vào trong kênh công cộng: "Ta đầu..."
Chữ "Hàng" còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, quang giáp Yến Chuẩn đã giống như một con Yến Chuẩn(chim cắt) thực sự xuyên qua bão tố, giống như tia chớp mà lướt qua bên cạnh y.
Cái đầu quang giáp bay lên cao.
Sư sĩ ở bên trong Khoang điều khiển như cảm thấy cổ họng mình mát lạnh, thiếu một chút đã bị ngất đi. Quang giáp triệt để bị mất kiểm soát, giống như con quay xoay tròn rơi xuống. Cái đầu quang giáp cũng là bộ phận trọng yếu, bên trong không những có bố trí các loại ra-đa, còn là tiếp điểm kết nối, tụ tập số liệu then chốt của Quang não trung tâm.
Một khi bị phá hủy, quang giáp sẽ mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu.
Yến Chuẩn không có đuổi tận giết tuyệt, mà thân hình duỗi ra, trong phút chốc liền đã đi xa.
Vị sư sĩ này thở phào nhẹ nhõm, cho dù có đồ bảo hộ chống lại ngoại lực, toàn thân y đều bị mồ hôi ướt đẫm. Dồn lấy chút sức lực sau cùng, y bật lên chế độ tự động hạ xuống cho quang giáp, sau đó y triệt để tê liệt nằm xụi lơ.
Hổn hển, hổn hển, bên tai y chỉ có tiếng thở dốc nặng nề của chính mình, đầu óc y trống rỗng.
"Cương tử(cứng đầu), Cương tử, không có bị gì đi?"
"Có khỏe không, Cương tử?"
"Cương tử, có bị thương không?"
Trong kênh thông tin của Xã đoàn vang lên hàng loạt lời hỏi thăm ân cần của mấy vị bằng hữu, nhưng mà hiện tại đã tê liệt, xụi lơ như đống bùn nhão, Cương tử không có phát ra bất cứ lời nào, y không còn sức lực cũng không muốn nói lời nào.
Trong nháy mắt vừa rồi, y có một loại ảo giác, cái chết cách y thực sự rất gần. Y sờ sờ cái cổ, trên mặt không có chút sức sống, tái nhợt như tờ giấy.
Là một tên gia hỏa đáng sợ!
Đồng dạng cũng bị hù dọa quá mức còn có Hùng Vĩ, gã trừng lớn đôi mắt, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin tưởng. Toàn bộ quá trình chiến đấu quá mau lẹ, nhanh chóng đến mức nằm ngoài dự đoán của mọi người. Hùng Vĩ không có đồng hồ bấm giờ, nhưng mà gã dám khẳng định, không có vượt quá hai phút.
Không đến hai phút, lấy một địch ba, đạt được toàn thắng!
Mình vậy mà lại đám suy nghĩ tìm lại thể diện từ trên thân loại người này? Bốp, Hùng Vĩ tự ‘thưởng’ cho mình một cái bạt tai.
Gã cảm thấy mình cần phải bình tĩnh lại một chút, nhất định là gần nhất quá bành trướng rồi.
Tỉnh táo lại, trong lòng Hùng Vĩ càng thêm hiếu kỳ, tên gia hỏa đó đến cùng là ai chứ?
Hiện tại gã chỉ cầu khẩn có người nào đó ghi hình lại hoàn chỉnh toàn bộ quá trình chiến đấu, dù cho cần phải bỏ tiền ra mua cũng được. Hùng Vĩ bỗng nhiên kịp phản ứng lại, cuống quýt điều khiển quang giáp bay dọc theo phương hướng Long Thành rời đi.
Quang giáp xã tuyệt đối sẽ không có dễ dàng để cho người nào đột phá tuyến phong tỏa của bọn họ như thế!
Hùng Vĩ tự nhiên cảm thấy kích động khó tả, gã cũng không biết vì sao mình kích động, người ta không quen biết mình, còn từng đạp mình một cước nữa chứ.
Tại sao mình lại hèn như thế chứ?
----- oOo -----
Phí Mễ hoàn toàn điên rồi, khi Long Thành đột phá qua một cái quang giáp cuối cùng, gã đột nhiên nhảy dựng lên khỏi ghế, vung tay hô to, sau đó ôm đầu, không thể tin được gào lên: "Ông trời ơi! Ngươi vậy mà đã thắng rồi! Ngươi vậy mà cứ như thế liền thắng rồi! Trời ạ, ta sắp điên rồi!"
"Ngươi có biết vừa rồi nhìn ngươi ngầu cỡ nào không hả? Nếu ta là nữ nhân, đêm tối hôm nay sẽ leo lên giường của ngươi nha!"
"Thật điên rồ! Thật điên rồ! Ngươi là làm sao nghĩ ra được như thế chứ? Ta còn chưa có nhìn thấy rõ, ngươi đã giải quyết xong bọn họ rồi."
Nghe Phí Mễ nói năng lộn xộn trong kênh thông tin, Long Thành không có chút nào vui sướng hay đắc ý, hắn có chút khẩn trương: "Có chết người không vậy?"
"Để ta kiểm tra một chút."
Phí Mễ rất nhanh mà điều lấy số liệu từ Trung tâm an ninh, Trung tâm an ninh có thể trực tiếp đọc thông tin của đội Y tế.
Gã cất tiếng huýt sáo: "Đám gia hỏa này vận khí không tệ, một tên trọng thương, có chín chỗ gãy xương, gan bị vỡ, đã được tiêm thuốc ổn định, phỏng chừng phải nằm tại bệnh viện hai tuần. Chữa trị gan không rẻ, tối thiểu phải tám mươi vạn. Một tên khác chỉ bị thương nhẹ, cũng không cần phải đi bệnh viện, chỉ là não có chút chấn động."
Long Thành thở phào nhẹ nhõm, vận khí của mình không tệ.
Yến Chuẩn tiếp tục đi tới Trung tâm trang bị, phía sau là một đám đồng học cùng đi theo xem náo nhiệt.
Tuy nhiên, Long Thành cũng không phải là học viên đột phá vòng vây nhanh nhất, có hai người nhanh hơn hắn.
Thực lực Hà Vĩ rất mạnh, bên người cũng có rất nhiều cao thủ, thu hút hơn phân nửa cao thủ của Quang giáp xã, những đồng học khác tức thì gặp phải chướng ngại nhỏ đi nhiều.
Sắc mặt Harold (Cáp La Đức) âm trầm tới cực điểm, rốp, trực tiếp bóp nát ly rượu cầm trong tay.
Tuy rằng y có chút tự phụ, nhưng mà cũng không ngu, đến lúc này thì y biết rõ mình đã sai rồi. Đối với tân sinh mà nói, bọn họ là hoàn toàn không có khái niệm gì về cái gọi là Ban Tác phong và Kỷ luật, nhưng mà hành vi ngăn chặn để kiểm tra danh tính thì đã lập tức khơi dậy sự phản cảm của bọn họ.
Có người dẫn đầu làm náo loạn, lập tức dẫn tới sự hưởng ứng.
Nếu Quang giáp xã có thể nhanh chóng chấn áp được kẻ làm náo loạn thì nói không chừng tình thế sẽ được dẹp loạn.
Nhưng mà không ai ngời tới, tân sinh khóa này dĩ nhiên lại khó giải quyết như thế!
Tân sinh giống như thủy triều xông qua vòng phong tỏa, thành viên của Quang giáp xã quay mặt nhìn nhau, căn bản không dám ngăn cản. Có mấy người không am hiểu xem xét tình thế vẫn còn ngăn cản, lập tức bị tân sinh vây đánh.
Quang giáp dày đặc đen ngòm ào ào giống như thủy triều, Long Thành ở đâu?
Trong đầu Harold (Cáp La Đức) chợt nảy ra một ý nghĩ: "Là cái quang giáp Yến Chuẩn kia! Ngăn cản cái quang giáp Yến Chuẩn kia!"
Long Thành là một tên quỷ nghèo, hạn mức khen thưởng của trường học chỉ có hai trăm vạn, nói cách khác giá cả của quang giáp mà Long Thành mua sắm sẽ không có khả năng vượt quá hai trăm vạn.
Những quang giáp xâm nhập khác đều có giá cả vượt xa hai trăm vạn.
Harold (Cáp La Đức) có thể đoán được, người khác cũng không ngốc, Trung tâm an ninh lập tức tập trung tiêu điểm khóa chặt vào Yến Chuẩn đang cao tốc xông pha.
"Chuyển đến camera 207!" "Camera 144!" "Camera 309!" "Máy bay không người lái số 26, 33, 42 bật ra-đa góc nhìn trực quan lên, khóa chặt và theo dõi Yến Chuẩn!"
"Điều ra hình ảnh chiến đấu vừa rồi của Yến Chuẩn."
Rất nhanh, video Yến Chuẩn vừa mới đột phá ba cái quang giáp liền được đưa ra, phát lên màn hình trung ương.
Long Thành đánh bại bọn họ mới nhận được tư cách nhập học, đối với Trung tâm an ninh mà nói, đó cũng không phải là đoạn lịch sử vinh quang gì. Tuy rằng bây giờ Long Thành là Ban Tác phong và Kỷ luật, đã thuộc về cùng một trận doanh với Trung tâm an ninh, nhưng mà rất nhiều người của Trung tâm an ninh vẫn có vướng mắc trong lòng.
Quang giáp xã muốn đối phó Long Thành, rất nhiều người ngoài miệng không nói, nhưng mà trong lòng vẫn là có chút hả hê.
Thế nhưng là khi Long Thành điều khiển Yến Chuẩn, thoải mái đột phá qua sự phong tỏa của ba cái quang giáp, trên mặt trên bọn họ liền hiện lên vẻ khó có thể tin. Ba cái quang giáp của đối phương đều có giá cả không sai biệt lắm là năm trăm vạn, lại bị Long Thành giải quyết nhanh gọn như cắt dưa, thái rau vậy.
1 phút 12 giây, video đã phát xong, Trung tâm an ninh lập tức nổ tung rồi.
"Thật mạnh!"
"Hắn là quái vật sao?"
"Quá giảo hoạt a, địch nhân của hắn nhất định sẽ mỗi ngày đều sống ở trong ác mộng."
"Mẹ nó, tại sao ta đột nhiên có loại dự cảm, Phí Mễ có khả năng sắp phát đạt rồi! Cái bắp đùi này hình như có phần to nha!"
Quản lý của Trung tâm an ninh trầm giọng nói: "Ngậm miệng! Đợi chút nữa tất cả đều phải chăm chú nhìn tỉ mỉ cho ta, ngày mai mỗi người đều phải nộp cho ta một bảo phân tích báo cáo!"
Mọi người câm như hến, trừng lớn tròng mắt nhìn chằm chằm Yến Chuẩn trên màn hình.
Trên màn hình, Yến Chuẩn của Long Thành đang lấy tốc độ cao nhất đột tiến, vì để tránh thoát những đón tấn công từ phía xa xa, nó gần như bay sát mặt đất. Ngọn núi cao vút liền trở thành tấm chắn tốt nhất cho hắn, quang giáp ở phía xa dùng vũ khí tầm xa để tấn công hoàn toàn bị che chắn tầm nhìn.
Bọn họ đành phải tiến tới gần phía Long Thành.
Hình thể Yến Chuẩn nhỏ nhắn, lúc này liền phát huy ra được rõ ràng toàn bộ sự linh hoạt và tốc độ cao của nó, giống như một tia chớp, lóe lên lướt nhanh giữa chân các ngọn núi.
Từng ngọn núi rất nhanh lướt lui ra sau trong mắt Long Thành, Trung tâm trang bị cao hơn núi non xung quanh rất nhiều, hắn chỉ cần ngửa đầu là có thể nhìn thấy Trung tâm trang bị vượt lên phía trên các đỉnh núi, nó càng ngày càng gần.
Vù!
Yến Chuẩn gào thét lao ra khỏi sơn cốc, Trung tâm trang bị nguy nga hoàn toàn hiện ra tại phía trước Long Thành, vùng đất phía trước bằng phẳng, ngoại trừ một bộ quang giáp màu đỏ.
Quang giáp màu đỏ lơ lửng tại bên ngoài ranh giới bảo vệ Trung tâm trang bị năm mươi mét, đối diện với Yến Chuẩn bay tới ở trước mặt, nó vung tay phải lên, tại nơi cổ họng vạch một cái, làm ra một cái động tác cắt cổ để chào hỏi.
Long Thành xem không hiểu.
Nhưng mà cũng chẳng sao, hắn biết rõ quang giáp màu đỏ là một cửa chặn cuối cùng trước khi tiến vào Trung tâm trang bị.
Long Thành mặt không biểu tình, bên trong tầm mắt, số liệu tràn xuống, lướt qua với tốc độ gấp ba bình thường, thao tác của hắn cũng giống như mây bay nước chảy.
[Lò năng lượng đẩy lên công suất cao nhất]!
[Động cơ phụ khởi động, hoạt động ở tốc độ thấp]!
[Vũ khí chính vào chỗ]!
[Vũ khí phụ vào chỗ]! 1
[Hàon thành cài đặt lộ trình bay]!
Thông số công suất hoạt động của Động cơ chính nhanh chóng tăng lên, 60%... 70%, 80%, 90%, 100%!
Yến Chuẩn bắt đầu gầm vang.