Trong tay Long Thành xách một cái thùng hàng nhỏ vuông vắn màu xám bạc, đây là robot hàn hoàn toàn tự động 【 Thần Tượng chi Quang 】vừa mới được đưa tới. Long Thành lần đầu tiên tiếp xúc đến robot hàn cao cấp như thế, hắn vô cùng hưng phấn.
Mở thùng hàng ra, một con nhện màu đen lớn cỡ trái bóng rổ hiện ra tại trước mặt Long Thành. Khớp xương của nó rất linh hoạt, thân thể nó nặng hơn so với tưởng tượng, nó được phun sơn màu đen mờ, nơi bụng có logo 【 Thần Tượng chi Quang 】. Làm cho người ta chú ý chính là cái miệng hình ống của nó, tương tự như miệng của con muỗi, có thể co duỗi dài ngắn, rất thú vị, đó là ống phun hàn của nó.
Trên bản hướng dẫn sử dụng có nói Robot hàn này có thể dùng bất cứ thiết bị Não khống nào để kết nối, điều khiển, Long Thành thử dùng kính mắt Não khống để nết nối.
Tích, một tiếng vang nhỏ vang lên, con nhện nhỏ nằm úp sấp trên mặt đất đột nhiên con mắt sáng lên ánh sáng màu lam, cùng lúc đó, bụng của nó cũng sáng lên màu xanh thẳm, đó là nguồn năng lượng của nó.
Trong đầu Long Thành vừa sinh ra ý nghĩ, con nhện màu đen bỗng nhiên chuyển động, sáu cái chân hoạt động rất nhanh, vô cùng linh hoạt. Trên mặt sàn bày đầy linh kiện nhưng nó vẫn di chuyển như giẫm trên đất bằng, nhanh như chớp mà dọc theo vách tường bò lên, tiếp đó bò đến trần nhà, dừng tại vị trí đỉnh đầu Long Thành.
Tại vị trí chân con nhện có trang bị giác hút, có thể giúp nó dừng lại tại bất cứ vị trí nào, không cần lo lắng bị rơi xuống.
Ống hàn của con nhện bỗng nhiên phun ra ánh sáng chói mắt, tại trần nhà lưu lại một cái lỗ.
Long Thành chợt sinh ra một ý nghĩ, rất nhanh liền tìm được ở trên bản hướng dẫn sử dụng, nó còn có thể dùng để cắt xén bọc thép hợp kim đặc thù.
Điều này làm cho Long Thành vui mừng quá đỗi. Rất nhiều lớp bọc thép hợp kim phía trên có lớp giáp năng lượng, nếu như cậy mạnh cắt xén, rất dễ dàng phá hư giáp năng lượng của nó,
Có được robot hàn, Long Thành như hổ thêm cánh.
Lớp bọc thép【 Lãnh Nham Phương Chuyên 】 của Thiết Bích cần được cắt xén thành những phần lớn nhỏ khác nhau, để ráp lên được Yến Chuẩn. Con nhện hàn leo lên Yến Chuẩn, ống hàn phun ra ánh sáng chói mắt, bắt đầu thực hiện hàn.
Nhìn cấu trúc khung xương kim loại lỏa lồ ra của Yến Chuẩn, từng chút một được lớp bọc thép lấp đầy, giống như một con chim to chỉ còn lại khung xương dần dần được huyết nhục phủ đầy.
Cảm giác thành công khó tả tràn ngập trong lòng Long Thành.
Tích tích tích, có cuộc gọi tới, là Phí Mễ, Long Thành bắt máy
Sắc mặt Phí Mễ nhìn qua có phần tiều tụy, viền mắt càng ngày càng đen nghiêm trọng hơn, nhìn gã có chút uể oải: "Về việc tài trợ, ta rất xin lỗi, Long Thành."
Long Thành có chút thất vọng, nhưng mà ngay từ đầu hắn cũng không có ôm hi vọng gì vào việc này, nên lắc đầu nói: "Không cần xin lỗi, Phí Mễ."
Phí Mễ rất xấu hổ, phán đoán của gã xuất hiện sai lầm. Lúc trước gã lạc quan mà cho rằng, Long Thành biểu hiện xuất sắc như thế thì vô luận là tầng lớp quản lý trường học hay là Trung tâm An ninh đều sẽ đồng ý đầu tư thêm vào Long Thành.
Nhưng mà chủ nhiệm giáo vụ Lâm Nam nói rất thẳng, nếu như ngay cả chút thực lực đó mà Long Thành cũng không có, thì còn cần Ban Tác phong và Kỷ luật làm gì?
Phí Mễ hết lời chống đỡ.
Đầu óc đang nóng lên của Phí Mễ liền tỉnh táo lại, gã ý thức được mình đã nóng vội.
Phí Mễ hít sâu một hơi nói: "Tuy nhiên, cũng không phải là không có thu hoạch, Trung tâm An ninh đồng ý mở cho Ban Tác phong và Kỷ luật chúng ta một điểm kết nối đặc biệt, chúng ta có thể sử dụng mạng nội bộ của Trung tâm An ninh, như vậy thì chúng ta có thể lợi dụng mạng lưới tình báo và camera giám sát ở khắp nơi của họ. Mặt khác, họ nguyện ý viện trợ số đạn dược trị giá 20 vạn, thí dụ như Cao Bạo lôi."
Đôi mắt Long Thành sáng ngời: "Cao Bạo lôi? Lúc nào đưa tới?"
Thực sự là đúng lúc buồn ngủ thì có người đưa tới gối đầu, hắn đang rất mong muốn có được Cao Bạo lôi.
Phí Mễ nhìn thấy Long Thành thỏa mãn thì thở phào nhẹ nhõm nói: "Có thể đưa hàng tới bất cứ lúc nào."
"Lập tức đưa tới."
"Được." Phí Mễ gật đầu, nói tiếp: "Còn có một việc. Trung tâm An ninh chuyển tới một phần thông tin, sáng sớm hôm nay trong trường học đã xảy ra ba lần xung đột, năm người trọng thương. Theo lý thuyết, việc này thuộc phạm vi quản lý của Ban Tác phong và Kỷ luật chúng ta, bây giờ chúng ta cần phải áp dụng biện pháp gì?"
Long Thành hỏi: "Cái gì gọi là biện pháp?"
Phí Mễ giải thích: "Chẳng hạn như khống chế, nghiêm phạt, thu giữ quang giáp của bọn họ, vân vân."
Long Thành minh bạch : "Chính là đoạt có nguyên tắc sao?"
Phí Mễ có chút không biết nên nói cái gì, chỉ có thể cố gắng kiên trì nói: "Là..."
Long Thành tiếc nuối nói: "Ai, quang giáp của ta còn chưa có cải tạo xong."
Bỏ lỡ mấy cái quang giáp a...
Phí Mễ có chút giật mình: "Ngươi biết cải tạo quang giáp? Ngươi học từ ai?"
Long Thành vừa định nói "Huấn luyện viên", nhưng mà kịp phản ứng lại, bên này gọi là "Lão sư", tựa như nơi đây gọi "Huấn luyện doanh" là "Trường học" vậy.
Long Thành nói: "Học từ lão sư."
Phí Mễ càng thêm giật mình: "Lão sư? Ngươi có lão sư? Lão sư của ngươi tên gọi là gì?"
Phí Mễ nhớ rất kỹ thông tin về Long Thành, từng nghiên cứu qua rất nhiều lần. Xuất thân Cô nhi viện, về sau được người nhận nuôi, bởi vì còn vị thành niên nên cần phải đi học mà đến Phụng Nhân.
Lúc này Phí Mễ mới phản ứng lại, phát hiện ra mình đã bỏ lỡ một cái chi tiết then chốt cỡ nào. Long Thành nhỏ tuổi như thế, nhưng lại có được thực lực mạnh mẽ như vậy, tại sao mình lại không có cảm thấy kỳ quái chứ? Dựa theo thông tin trong tư liệu về Long Thành thì Long Thành căn bản không có cơ hội tiếp xúc với quang giáp, càng không phải nói tới cải tạo quang giáp.
Những gì Phí Mễ đã trải nghiệm trong những ngày vừa qua giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, tinh thần gặp phải từng đợt chấn động, các loại tình huống gã chưa bao giờ gặp qua xuất hiện tầng tầng lớp lớp, gã phải mệt mỏi ứng phó nên mới sẽ phạm phải sơ hở nghiêm trọng như thế.
Thì ra Long Thành có sư thừa!
Phí Mễ bừng tỉnh đại ngộ, cảm thấy điều này mới hợp lý!
Long Thành suy nghĩ một chút, huấn luyện viên tên gọi là gì?
Hắn lắc đầu: "Không biết."
Phí Mễ lại hỏi: "Vậy hiện tại hắn ở đâu?"
"Chết rồi."
Trong đầu Phí Mễ lập tức hiện lên các nhân vật chính gặp được vận may truyền kỳ trong những tiểu thuyết kia. Xuất thân mồ côi, không biết tên đạo sư, thiên phú siêu cường tuyệt luân, sau khi đạo sư chết thì lưu lạc thiên nhai.
Phí Mễ không khỏi mê mẩn ngẩn ra: "Hắn nhất định là có rất nhiều cố sự."
Long Thành ừ một tiếng.
Tuy rằng Huấn luyện viên rất ít nói về dĩ vãng của ông ấy, nhưng mà khi những huấn luyện viên khác trong huấn luyện doanh nhắc tới ông ấy thì đều rất tôn kính, cũng rất sợ hãi. Khi Huấn luyện viên lên lớp cho bọn hắn, các trường hợp được lấy ra làm ví dụ đều là những gì chính ông ấy từng trải qua, chưa bao giờ lặp lại.
Phí Mễ hiếu kỳ hỏi: "Lão sư của ngươi am hiểu nhất về lĩnh vực nào?"
"Giết người."
Phí Mễ lập tức rịn ra mồ hôi, sắc mặt trắng bệch, hiện tại gã kịp phản ứng lại, thì ra Long Thành thường hay nói giết người cũng không phải là nói giỡn chơi! Đó là loại lão sư gì a?
Trong đầu Phí Mễ hiện lên từng cái tên dính tới máu me đầm đìa, những sát nhân cuồng ma chấn động thế giới, có thể khiến cho trẻ nhỏ nửa đêm phải nín khóc, những sát nhân trong quân đội bị thất tung nhiều năm...
Vì sao trái tim mình đập mạnh như vậy chứ...
Phí Mễ liếm liếm môi, cảm thấy miệng khô lưỡi khô, gã cố lấy dũng khí nói: "Vậy Long Thành a, chúng ta tuyệt đối không thể giết người."
"Ừ, ta biết rồi."
Long Thành nhìn Phí Mễ một cái, không rõ vì sao Phí Mễ lại hay nói lại lời vô dụng? Lúc trước không phải đã nói rồi sao?
Còn có, vì sao sắc mặt Phí Mễ trắng như vậy?
Vành mắt vừa rồi còn đen như bị khói xông bây giờ đột nhiên trở thành trắng bệch rồi.
Long Thành hỏi: "Còn có việc gì không?"
"Không, không còn."
Tách, Long Thành cắt đứt cuộc gọi, tiếp tục thưởng thức hình ảnh con nhện đang chăm chỉ hàn. Hắn nhìn rất nhập thần, hắn cảm thấy cảnh tượng này cực kỳ xinh đẹp, ánh sáng hàn còn lóng lánh sáng chói hơn cả ánh sao, đường hàn bọc thép nhẵn nhụi như mặt nước.
Hắn có thể nhìn cả ngày.
So với Triệu Nhã gì đó còn đẹp hơn rất nhiều a.