Tối hôm qua được nghỉ ngơi đầy đủ, tinh thần Long Thành thoải mái, sự mệt mỏi vì tập luyện cũng tan biến mất không còn. Sau khi rời giường, hắn dùng nửa giờ để tập luyện làm nóng người, sau đó ăn sáng bổ sung năng lượng. Sau khi ăn sáng xong là đến táo, Long Thành ăn rất chậm, từng miếng từng miếng chậm rãi cắn ăn.
Hắn cảm thấy trạng thái hiện tại của mình rất tốt.
"Long Thành, Long Thành."
"Ừm."
Long Thành răng rắc cắn một miếng táo, hắn có phần nhớ tới nông trường và nhớ mấy người nãi nãi, Căn thúc.
Viền mắt Phí Mễ còn đen hơn cả ngày hôm qua, vẻ mặt càng nghiêm trọng. Thoáng nhìn qua khuôn mặt gã cứ như là một con gấu trúc mới xổ lồng. Giọng gã khàn khàn nhưng cảm xúc thì cực kỳ cao, giống như tiêm thuốc kích thích vậy.
"Đã chuẩn bị sẵn sàng chưa, Long Thành? Vạn chúng chú mục! Đây là vạn chúng chú mục a! Ngươi nhìn xem, bao nhiêu là người! Bọn hắn đều đang truy tìm ngươi! Một khi thắng được trận này, chiêu bài của Ban Tác phong và Kỷ luật chúng ta liền sẽ được thành lập vững chắc!"
Gã gửi tới cho Long Thành hình ảnh giám sát thời gian thực trong toàn trường.
Trước mắt Long Thành hiện lên bản đồ toàn trường nhìn từ trên xuống, từng cái từng cái quang giáp theo bốn phương tám hướng tập trung dần về phía Trung tâm trang bị, cảnh tượng có phần ngoạn mục. Mà cách Trung tâm trang bị khoảng năm mươi ki-lô-mét, có thể nhìn thấy rõ một vòng phong tỏa hình tròn.
Lấy phi thuyền loại nhỏ làm tiếp điểm, các quang giáp sơn logo của Quang giáp xã được rải ra, giám sát bầu trời và mặt đất. Hễ có quang giáp nào đi qua đều sẽ bị ngăn lại, yêu cầu đưa ra thẻ học sinh.
Phí Mễ suy nghĩ cả một đêm, cuối cùng gã cũng đã nghĩ ra được một ý tưởng có thể giúp đỡ Long Thành.
Nhờ vào vị trí công việc trước đây là nhân viên Trung tâm an ninh, gã đề nghị mượn dùng hệ thống giám sát của Trung tâm an ninh. Thấy rằng Ban Tác phong và Kỷ luật cũng là một bộ phận thuộc về trường học, nằm trong phạm vi quyền hạn, đối diện với sự kì kèo dây dưa của Phí Mễ, Trưởng phòng An ninh miễn cưỡng đồng ý.
Hiện tại, Trung tâm An ninh ở trong trạng thái cảnh giác cao độ, để quản lý an ninh cho lễ Khai giảng hôm nay.
Điều kỳ lạ chính là Trung tâm an ninh tựa như không phát hiện thấy hành vi của Quang giáp xã, điều này cũng càng thêm khẳng định suy đoán của Phí Mễ rằng phía trường học muốn khảo nghiệm Long Thành.
Long Thành, nỗ lực lên a!
Phí Mễ thầm nói trong lòng.
Long Thành chuyển đổi hình ảnh giám sát 3 chiều, dùng các góc độ khác nhau để quan sát trong chốc lát, rồi lập tức tắt hình ảnh giám sát.
Hắn nói: "Cảm tạ ngươi, Phí Mễ."
Phí Mễ nói: "Nói tạ làm gì! Chúng ta thế nhưng là ở cùng trên một con thuyền!"
Đi vào kho quang giáp, tách, đèn được bật lên, ánh đèn sáng như tuyết rọi sáng kho quang giáp trống trải.
Phí Mễ nhịn không được hỏi: "Long Thành, có nắm chắc không?"
Ánh mắt Long Thành nhìn về vị trí chiếc quang giáp thứ hai, [Yến Chuẩn] với màu xám trắng yên tĩnh đứng sừng sững ở đó.
Hắn ừ một tiếng, đi tới trước Yến Chuẩn, khoang điều khiển của quang giáp Yến Chuẩn tự động mở ra. Long Thành dọc theo cầu thang tiến vào trong khoang điều khiển.
"Nhập thông tin vào hệ thống điều khiển trung tâm."
Long Thành tháo kính mắt xuống, đeo mũ trùm thiết bị Não khống lên, kính mắt ba chiều tự động điều chỉnh tiêu cự phù hợp với tầm mắt hắn, hệ thống cung cấp dưỡng khí bắt đầu cung cấp dưỡng khí. Tại trong tầm mắt Long Thành hiện lên mười hai cái màn sáng, hắn có thể tự do chuyển đổi.
Khuôn mặt Phí Mễ xuất hiện trên màn sáng nhỏ nhất góc dưới cùng bên phải, gã thức thời mà ngậm miệng, không dám quấy rầy Long Thành.
Long Thành bắt đầu thực hiện tự kiểm tra lần cuối trước khi xuất phát.
Kiểm tra lõi năng lượng, kiểm tra lò năng lượng, kiểm tra động cơ chính động cơ phụ, kiểm tra đường dây, kiểm tra các khớp nối, kiểm tra vũ khí chính phụ, kiểm tra lớp giáp...
Long Thành cẩn thận tỉ mỉ, chăm chú theo dõi thông tin dữ liệu đang cuồn cuộn hiện lên như thác nucớ trên màn sáng. Đối với người thường mà nói, số liệu cuộn nhanh như vậy thì mắt thường khó mà nắm bắt được, đối với Long Thành mà nói thì không chút nào mất công.
Quang não trung tâm: "Tích! Hoàn thành tự kiểm tra! Tất cả các thông số đều bình thường!"
Long Thành mở lò năng lượng ra, động cơ chính được đánh lửa, rầm rầm, ngọn lửa màu lam nhạt phun ra, quang giáp Yến Chuẩn không chút động đậy.
Rầm rầm rầm, tại cuối hành lang quang giáp kéo dài, cánh cửa căn cứ chậm rãi trượt mở, ánh nắng bên ngoài sơn cốc sáng ngời chói mắt, bên ngoài tựa như là một cái thế giới khác.
Cảm giác quen thuộc nảy lên trong lòng, Long Thành tựa như trở lại hai năm trước.
Không thể giết người, Long Thành.
Trong lòng hắn tự nhắc nhở chính mình.
Ngọn lửa phun ra từ động cơ đột nhiên chuyển thành màu lam đậm, Yến Chuẩn giống như mũi tên rời dây cung, vù, bay vọt ra cửa căn cứ.
Rời khỏi căn cứ, Yến Chuẩn không có lập tức bay lên không trung, mà bay sát mặt đất, dọc theo đường sơn cốc phức tạp rắc rối dưới chân núi. Yến Chuẩn bay cách mặt đất chỉ có một thước, mượn nhờ núi non che chắn, từ bầu trời rất khó phát hiện ra.
Dán sát dưới đáy sơn cốc bay đi ước chừng khoảng 10 km, Yến Chuẩn mới đột nhiên cất cao, bay lên bầu trời.
Long Thành rất cẩn thận, hắn không hi vọng bị người khác phát hiện ra đại bản doanh của mình.
Bay lên không trung, hiện lên trong tầm mắt hắn là đầy rẫy quang giáp. Long Thành nhìn lướt qua hình ảnh giám sát của Trung tâm an ninh, vô số quang giáp chính là một đám ong vò vẽ đang bay lượn, Yến Chuẩn xen lẫn ở bên trong đó, không chút nào thu hút.
Nói tới việc này, đây là lần đầu tiên Long Thành bay chung với nhiều quang giáp như vậy.
Hắn có cảm giác rất kỳ lạ.
Khoảng cách này không phải khoảng cách an toàn!
Một cái quang giáp bay gần hắn nhất chỉ cách hắn không đến ba trăm mét. Tại trong phạm vi 01 km xung quanh hắn, vậy mà lại có đến bốn cái quang giáp. Hắn cơ hồ vô ý thức mà muốn kéo giãn khoảng cách vớicác quang giáp khác, Yến Chuẩn đột nhiên tăng tốc, linh hoạt len lỏi xuyên qua giữa các quang giáp.
Phí Mễ nhắc nhở hắn: "Khống chế tốc độ của ngươi, Long Thành. Ngươi phải xen lẫn giữa trong những quang giáp khác, tận lực không nên khiến cho những kẻ khác chú ý tới."
Long Thành ừ một tiếng, Phí Mễ nói đúng.
Cách lưới phong tỏa của Quang giáp xã còn có một đoạn hkoảng cách, Long Thành cẩn thận duy trì tốc độ tương đương với các quang giáp xung quanh khác, cái gần nhất khoảng chừng ba trăm mét.
Điều này làm cho hắn rất khó chịu.
Nếu như quang giáp gần hắn nhất đột nhiên tập kích thì thời gian để hắn phản ứng lại quá ít.
Thật muốn đem nó giết chết...
Long Thành nỗ lực kiềm chế lại xung động muốn xuất thủ của mình, hắn biết rõ mình cần phải thích ứng với tân huấn luyện doanh, cho dù nó rất không giống trước. Độ khó tại đây càng cao hơn, càng phức tạp hơn, mình cần phải rất nỗ lực mới được, không thể hành sự dựa theo thói quen trước đây.
Hắn quyết định tỉ mỉ quan sát cái quang giáp này để phân tán bản năng muốn xuất thủ thỉnh thoảng nhảy lên trong lòng mình.
Màu sơn có chút lạ mắt, lấy màu vàng và đen làm chủ, quang giáp có kiểu dáng của võ sĩ cổ đại.
Động cơ phun ra ngọn lửa màu xanh lam nhạt, âm thanh động cơ trầm thấp, công suất động cơ tối thiểu cao hơn Yến Chuẩn hai cái đẳng cấp! Thứ tốt!
Lớp giáp tỏa ra một tầng ánh sáng yếu ớt, rất khó có thể nhìn thấy được bằng mắt thường tại dưới ánh nắng mặt trời, nhưng mà Long Thành vừa nhìn liền nhận ra được, bọc giáp ER!
Giáp ER không những có thể cung cấp giáp năng lượng siêu cường600 tầng, hơn nữa khi bị tấn công, nó sẽ tự động kích hoạt giáp năng lượng.
Thứ tốt!
Vũ khí chính là một khẩu súng Ray điện từ hình dáng phục cổ, Long Thành từng nhìn thấy tại Trung tâm trang bị, [Đá Lửa]! Giá bán ra cao đến 120 vạn!
Thứ tốt!
Nước miếng Long Thành chảy hết cả xuống, nếu như đoạt lấy đống thứ tốt này về lắp đặt cho Yến Chuẩn, vậy thì thực lực của Yến Chuẩn sẽ lập tức bạo tăng a! Không, bất cứ một thông số nào của quang giáp đối phương đều là vượt xa Yến Chuẩn a.
Không bằng... Đoạt luôn cả cái quang giáp cho rồi?
Ý nghĩ vừa hiện lên, Yến Chuẩn khẽ run lên, lướt đi một cách lưu loát.
Chờ đến khi Long Thành kịp phản ứng lại, khoảng cách giữa Yến Chuẩn và đối phương đã từ ba trăm mét lúc trước biến thành một trăm năm mươi mét.
Long Thành nuốt nuốt nước miếng, liều mạng kiềm chế lại xung động trong lòng mình.
Bình tĩnh, Long Thành!
Yến Chuẩn tới gần khiến cho đối phương chú ý.
Trong kênh công cộng vang lên giọng nói nhiệt tình của đối phương.
"Hắc, chào bạn, cũng là tân sinh sao? Trước đây lăn lộn nơi nào? Ta Hùng Vĩ, gọi ta là Đại Vĩ đi, lúc trước học tại Quang Minh học viện hai năm. Có nghe nói qua rồi đi, một nơi siêu cấp buồn chán. Ta nói cho ngươi biết nha, ngươi có biết cái nơi tồi tàn đó buồn chán đến cỡ nào không, nhàm chán đến mức thiếu một chút thì ta phải phát điên rồi. Ta suy nghĩ nếu tiếp tục như vậy là không được a, cha ta lại không cho phép ta đi ra, ngươi đoán thử xem ta nghĩ ra được biện pháp gì nào?"
"Ha ha ha, ta dùng một mồi lửa đốt cháy phòng Hiệu trưởng! Vậy là không phải đã được tới đây rồi sao?"
"Có việc này thật sự rất thú vị nha, có nghe nói tới chưa? Hôm nay sẽ có trò vui để xem, Long Thành, có biết không? Ta nói cho ngươi biết a, ngày báo danh nhập học đó, ta thế nhưng là tận mắt nhìn thấy Thiết Canh vương a, ai u, tên kia thật là hung nha!"
"Hôm nay Quang giáp xã muốn trị hắn một trận, vụ náo nhiệt này là không thể bỏ qua a..."
Toàn bộ xung động của Long Thành lập tức tiêu tan, Yến Chuẩn run lên, lần nữa kéo giãn khoảng cách ba trăm mét xa.
"Ai, đừng đi nha bạn!"
Yến Chuẩn lại run lên, kéo giãn khoãng cách đến sáu trăm mét xa.
Phụng Nhân huấn luyện doanh, quả nhiên khắp nơi hiện lên sự không bình thường!
Rõ ràng là đối thủ, vậy mà còn nói nhiều hơn cả Phí Mễ!
Đây là đối thủ loại hình gì a? Rất quái lạ, không biết được mức độ nguy hiểm, trước đây hắn chưa từng bao giờ gặp qua loại này, phải cẩn thận.
Trong lòng Long Thành vô cùng cảnh giác.