Khi đã cách Đại Lang Hỏa Thiêu 2 km, La Mỗ liền thả chậm bước chân, Vực Sâu Phượng Hoàng bay sát mặt đất với tốc độ thấp để tránh bị địch nhân phát hiện.
Hễ là già đời thích giấu tại chỗ tối đâm chọt người thì đều sẽ cao độ cảnh giác với bất cứ một điểm gió thổi cỏ lay nào.
Hắn kéo một vòng lớn, đi tới một tòa nhà cao tầng tại khu vực phía sau Đại Lang Hỏa Thiêu. Bảng hiệu đèn nêon trên tòa nhà này rất đẹp, "Trung tâm thầm mỹ Na Na", nhưng toàn bộ tòa nhà thì tối đen như mực, nhìn không thấy một bóng người.
La Mỗ có phần sách sách lấy làm kỳ.
Thành phố Thạch Xuyên này quả nhiên có phần không giống bình thường, một khu vực thành thị to như vậy mà trong đêm ngoài các thành viên bang phái ra vậy mà lại nhìn không thấy một cư dân nào.
Lẽ nào đến tối, bang phái sẽ đuổi tất cả thị dân ra ngoài? Vậy thị dân sẽ ở nơi nào?
Thực sự là kỳ quái.
Vực Sâu Phượng Hoàng lặng yên không một tiếng động bay lên mái tòa nhà, tầm mắt từ đây không tệ, vừa đúng có thể nhìn thấy mặt sau tường Đại Lang Hỏa Thiêu.
Ẩn nấp ở một cái góc kín đáo, La Mỗ phóng đại thiết bị quang học, cẩn thận tìm tòi.
Di.
La Mỗ có phần bất ngờ, từ vị trí này, tại mấy điểm được đánh dấu là kín đáo hoặc được bộ phận công trình che chắn hoặc là góc độ nhìn không tốt, hắn vậy mà không nhìn thấy quang giáp địch nhân.
Là do mình nghi thần nghi quỷ sao?
La Mỗ mở ra lại bản đồ ba chiều, thoáng suy nghĩ chốc lát rồi bắt đầu hành động. Vực Sâu Phượng Hoàng nằm phục người xuống, đi tới góc mái nhà phía tây bắc, sau đó lật người xuống góc tây bắc, dọc theo góc tường hạ dần xuống, lặng yên không một tiếng động rớt xuống mặt đất.
Sau khi hạ xuống, Vực Sâu Phượng Hoàng cẩn thận từng li từng tí mà nhô đầu ra.
Hiện ra trong tầm mắt La Mỗ là một cái khe hở thật nhỏ tạo bởi khoảng lệch giữa hai tòa nhà, góc độ chỉ khoảng 3 độ.
Từ modul quang học phóng lớn, La Mỗ quả nhiên phát hiện non nửa thân thể quang giáp dấu trong bóng tối.
La Mỗ thầm mắng đồ âm hiểm!
Quả nhiên các ngươi dự định tại đây chơi lão tử!
Nheo lại con mắt, La Mỗ thầm nổi lên sát tâm. Cảm tạ Mạch Khảo Tư cung cấp tư liệu kĩ càng, từ một nửa quang giáp lộ ra ngoài, La Mỗ nhận ra lai lịch đối phương.
Quang giáp Chuông Tang của đại tướng Lợi Ngang Khu vực 5!
Thì ra là ba kẻ các ngươi! Hoàng kim ba tam tồn (ba kẻ ngồi chồm hổm)!
La Mỗ bừng tỉnh hiểu ra.
Trong tài liệu Ty Cảnh sát cung cấp có đánh dấu thông tin ba người Khu vực 4 thích cùng nhau hành động, hơn nữa rất am hiểu mai phục, được xưng là Hoàng Kim Tam Tồn.
Chỉ là mức độ am hiểu mai phục của ba tên âm hiểm này thật sự vượt xa La Mỗ dự liệu.
Địa điểm ba người lựa chọn mai phục cực kỳ có tính toán! Hoàn toàn không nhìn thấy từ chính diện, còn từ các phương hướng khác nếu chỉ cần khoảng cách hơi xa một chút thì sẽ bị những bộ phận công trình khác che chắn, cũng khó phát hiện ra.
Ngoại trừ những tầm nhìn theo lý luận của La Mỗ ra, muốn xác định có mai phục hay không thì chỉ có thể tới gần.
Nếu như tới gần... Vô luận là từ phương hướng nào đi tới, La Mỗ đều có thể vẽ ra mấy loại phương án bố trí hỏa lực đan xen cùng với hỏa lực luân phiên yểm hộ để rút lui.
Ba điểm mai phục này tuyệt đối có thể nói là Hoàng Kim Mai Phục Điểm.
Hoàng Kim Tam Tồn, danh bất hư truyền!
Hơn nữa bọn họ chủ động tắt động cơ quang giáp, gia tăng khả năng che dấu rất nhiều. La Mỗ suy đoán, đây rất có khả năng là một loại chiến thuật bọn chúng thường dùng, tám chín phần mười là quang giáp của chúng đã trải qua cải tạo đặc biệt, thời gian khởi động cực ngắn.
Sách sách sách, âm hiểm đến cảnh giới như thế quả thật là lợi hại a.
La Mỗ không có lựa chọn nổ súng, góc bắn cho hắn quá nhỏ, quang giáp đối phương chỉ lộ ra một nữa, dù cho mình nổ súng cũng chỉ có thể làm đối phương bị thương mà không thể đánh gục.
Trái lại mình sẽ bị lộ vị trí, rơi vào nguy hiểm.
Căn cứ theo tài liệu, Hoàng Kim Tam Tồn gồm một tên cấp 11 hai tên cấp 10, mình chỉ là cấp 10, chính diện cứng đối cứng khẳng định là cứng không nổi.
Chậm đã!
Các ngươi một tên cấp 11, hai tên cấp 10, thực lực xa hoa như thế mà vẫn hèn mọn chạy đi ngồi chồm hổm rình người sao?
La Mỗ có phần muốn mắng chửi, thực lực đối phương mạnh hơn hắn, đấu pháp vậy mà cỏn bỉ ổi hơn cả hắn!
Lần gần nhất gặp phải loại người này là tính ngược dòng đến... mấy tháng trước, Long Thành không phải là loại người này sao? Thật khí thế!
Nhớ đến toàn bộ quá trình mình té ngã nơi tay Long Thành, La Mỗ càng nghĩ càng giận, thù mới hận cũ nảy lên trong lòng.
Hận nhất đám người âm hiểm các ngươi! Làm không chết Long Thành thì thôi chẳng lẽ còn làm không chết các ngươi sao?
Ừm, La Mỗ bỗng nhiên phát hiện thấy có một đám quang giáp đang tiến gần về bên này, ánh mắt sáng lên, lập tức liền có kế hoạch.
Nặc Á ở mặt sau cửa hàng Đại Lang Hỏa Thiêu cũng chú ý thấy có người tới gần, lập tức tập trung tinh thần.
Quang giáp Địa Hỏa -3 dáng vẻ khả nghi mà ba người chồm hổm trông coi không có lộ diện khiến Nặc Á có phần thất vọng. Bất quá đây là khuyết điểm của chiến thuật chồm hổm thủ, cho dù điểm mai phục đã được lựa chọn tốt tới đâu nhưng đối phương không đến vậy thì cũng không có biện pháp nào.
Tuy nhiên ba người đã sớm tập mãi thành thói quen, tâm tính đoan chính.
Ngươi nhìn, bắt không được thỏ, dê lại tới!
Chờ đã, dê?
Mọi người đã đánh nhau nhiều năm như vậy, đối với cái quang giáp này là quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, chỉ vừa thoáng nhìn, Nặc Á lập tức nhận ra quang giáp cầm đầu, trán lập tức nhăn lại.
Đó cũng không phải là dê...
Quang giáp màu trắng đi đầu tiên kia là Vân Tiêu, quang giáp của Xương Vũ Vân, đại tướng khu vực 4.
Xương Vũ Vân, nữ sư sĩ mạnh nhất thành phố Thạch Xuyên, cấp 11, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.
Khu vực 4 cũng là khu vực duy nhất có được hai vị sư sĩ cấp 11, ngoại trừ Xương Vũ Vân ra, thủ lĩnh Dương Lão Hổ cũng là cấp 11.
Chính là dựa vào hai vị sư sĩ cấp 11, Khu vực 4 trở thành đệ nhị thế lực Thạch Xuyên, gần với Khu vực 3 có được Tông Á.
Xương Vũ Vân, không dễ chọc!
Nặc Á quyết định án binh bất động, hắn không có thực hiện bất cứ hành động hay chỉ dẫn dư thừa nào, hắn tin tưởng đồng bạn của mình có thể hiểu được ý đồ của hắn.
Quang giáp đã tắt động cơ chính là một cục sắt, không hề có chút cảm giác tồn tại nào.
Địa điểm 3 người lựa chọn mai phục cách đường chính một chút khoảng cách, nếu như không có tới gần, Nặc Á tuyệt đối nắm chắc Xương Vũ Vân không phát hiện được. Nếu như bọn họ không chủ động tấn công, mai phục tại chỗ tối, ngay cả Tông Á cũng vị tất có thể phát hiện ra.
Bọn họ Hoàng Kim Tam Tồn, cũng không phải chỉ có hư danh...
Đoàng đoàng đoàng!
Ba viên quang đạn bỗng nhiên cắt ngang bầu trời đêm, bắn về phía Vân Tiêu ở tại trước nhất.
Sắc mặt Nặc Á đột nhiên biến đổi, quang đạn... Là từ phía Lợi Ngang bay ra!
Đáng chết! tên chết tiệt Lợi Ngang này đầu óc bị thần kinh rồi sao?
Nặc Á bỗng nhiên nhớ tới, Lợi Ngang đã mấy lần chịu thiệt thòi trong tay Xương Vũ Vân! Đối với việc này, Nặc Á vẫn luôn không để ý, chịu thiệt trong tay Xương Vũ Vân là điều không ngạc nhiên, chưa từng chịu thiệt trong tay Xương Vũ Vân mới là đáng ngạc nhiên, bà nương này rất hung!
Trốn ở chỗ tối, Lợi Ngang nhìn thấy Vân Tiêu của Xương Vũ Vân, nghĩ tới những hồi ức không vui vẻ, sắc mặt có phần khó coi. Tuy nhiên hắn thấy lão đại không hề động thủ, Lợi Ngang trong lòng không khỏi khẽ thả lỏng một hơi, hắn cũng không muốn tiếp tục đánh nhau với Xương Vũ Vân.
Bỗng nhiên mấy quả quang đạn gào thét bay qua đỉnh đầu hắn.
Lợi Ngang thoáng sửng sốt, ngay lập tức sắc mặt đại biến, phía sau mình... Có người!
Bị người lẻn đến phía sau vậy mà lại không hề có cảm giác!
Bản thân là một trong những Hoàng Kim Tam Tồn, Lợi Ngang đương nhiên minh bạch điều này có ý nghĩa gì, nghĩa ;là bọn họ đã rơi vào trong nguy hiểm.
Nhưng vào lúc này, tất cả thông tin liên lạc đều đã bị ngăn chặn, hắn không thể báo động cho lão đại qua kênh của đội.
Chờ chút... Quang đạn từ phía hắn bắn đi... Không tốt!
Nặc Á và Khắc Lao Đức đồng thời nồ súng dữ dội về phía Xương Vũ Vân!