Tiền tuyến, toàn bộ Liên quân đột nhiên trở nên yên tĩnh, bọn họ trợn mắt há mồm nhìn đại hỏa cầu bốc lên trong trận.
Đó là... Chiến hạm chỉ huy của Nhiếp tổng ty!
Ngọn lửa cuộn trào mãnh liệt bập bùng bốc cao mấy trăm mét, chúng nó theo thân hạm lan tràn đốt cháy khắp nơi, rồi lại cuồn cuộn bốc lên cao. Cả chiếc chiến hạm bị ngọn lửa bao trùm, lửa nóng hừng hực phóng lên cao, khói đen cuồn cuộn xổng thẳng bầu trời trời.
Nếu như có lắp ráp thiết bị hồng ngoại với tính năng mạnh mẽ, có thể rõ ràng nhìn thấy, cấu trúc của chiến hạm chỉ huy đang tan chảy, nước thép tùy ý tràn ra trong đám lửa.
Các tướng sĩ Liên quân sắc mặt tái nhợt, thất hồn lạc phách.
Vì sao...
Mắt thấy đã sắp thắng lợi, chiến hạm chỉ huy của Nhiếp tổng ty đột nhiên nổ tung một cách ly kỳ. Lửa cháy mạnh mẽ như thế, trên hạm không người có thể còn sống.
"Có thích khách!"
Bỗng nhiên có người kịp phản ứng lại, vô ý thức hô to. Những người khác như ở trong mộng chợt tỉnh, không khỏi trở nên kinh hoảng.
Tình cảnh trong nháy mắt hỗn loạn vô cùng.
Mỗi đội ngũ trong Liên quân thuộc về các gia tộc khác nhau, giữa nhau không hiệu lệnh được nhau. Khi Nhiếp Kế Hổ với thủ đoạn cứng rắn còn tại, mỗi đội ngũ không dám bằng mặt không bằng lòng, nên còn có thể hiệu lệnh thống nhất. Đột nhiên gặp phải đại biến, không có Nhiếp Kế Hổ áp chế, phản ứng đầu tiên của mỗi cái đội ngũ đều là co rút lại phòng tuyến, bảo vệ tốt chính mình.
Quang giáp lượn lờ tuần tra trên bầu trời tựa như con ruồi không đầu, không biết phải làm sao.
Có một số chiến hạm thậm chí bắt đầu lui về phía sau.
Rắn mất đầu, Liên quân lộ ra bản chất không chính hiệu.
Bọn họ quát mắng lẫn nhau. Có đội ngũ còn bởi vì tranh đoạt con đường rút lui mà xảy ra xung đột, sống mái với nhau.
----- bachngocsach.com -----
Trong bóng tối của một cái hài cốt chiến hạm loại nhỏ bỗng nhiên hiện lên thân ảnh một cái quang giáp màu đen.
Hình dạng của quang giáp màu đen phi thường kỳ lạ, cái đầu của nó là hình tam giác, tựa như đầu bọ ngựa.
Thân thể có hình con thoi rõ rệt, mặt ngoài có từng cái sọc ngang không bằng nhau, tựa như bụng côn trùng. Đùi quang giáp rất to, lồi lên những chùm sợi không biết là loại gì, phát sáng bóng loáng.
Cẳng chân thon nhỏ sắc bén, giống như lưỡi đao.
Trên lưng quang giáp treo một nhóm dao mỏng màu xám tro, tựa như khoác một cái áo choàng xám.
Rõ ràng là một cái quang giáp hình người thế nhưng là lại khiến người ta liên tưởng đến những chủng loại dị trùng liên sao khiến người sởn tóc gáy kia.
Quang giáp màu đen đứng ở trong bóng tối, từ xa xa nhìn chăm chú vào chiến hạm đang hừng hực bốc cháy. Không ngừng có hài cốt quang giáp chiến hạm gào thét bay qua trên không, nhưng không có người nào chú ý tới sự tồn tại của nó.
Khi nhìn thấy cước thép nóng chảy từ trong chiến hạm chảy tràn ra, quang giáp màu đen đang đứng yên như tượng kia liền động rồi.
Áo choàng xám tro phía sau im ắng mở ra, dao mỏng màu xám bao trùm lấy thân thể quang giáp, quang giáp màu đen lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được dung nhập vào trong bóng tối, biến mất không thấy.
Hai phút sau.
Bên trong khoang An Mạc Bỉ Khắc, quang giáp màu đen đột nhiên xuất hiện.
Bên trong khoang thuyền rải rác hài cốt quang giáp ở khắp nơi, có một số cửa hành lang thậm chí đã bị hài cốt quang giáp lấp kín đến mức không có chỗ đặt chân, có nơi, hài cốt quang giáp chồng chất như xếp gỗ, vô cùng đồ sộ.
Quang giáp màu đen ngồi xổm xuống, kiểm tra vết thương trên hài cốt quang giáp ở bên chân.
Vị trí khoang điều khiển có một cái lỗ thủng không lớn xuyên qua, không có vết máu. Xuyên qua vết thương trên quang giáp nhìn vào, bên trong khoang điều khiển là một đống hỗn độn, thân thể sư sĩ trong đó nổ tung, máu thịt văng tung tóe khắp khoang điều khiển.
Quang giáp màu đen lại kiểm tra mấy cái hài cốt quang giáp, vết thương trên quang giáp và tình trạng sư sĩ bị chết trong khoang điều khiển đều giống nhau như đúc.
Nó không có dừng lại, mà tiếp tục đi tới phòng điều khiển.
Cửa khoang phòng điều khiển chiến hạm đóng kín đáo chặt chẽ.
Trong tay quang giáp màu đen xuất hiện một thanh trường đao màu đen, thân đao hẹp dài, đen kịt không ánh sáng. Nó thay đổi trạng thái ẩn nấp lúc trước, vung màu đen trường đao trong tay lên.
Đao ảnh như điện, yên lặng vô thanh.
Hai giây sau, cửa phòng điều khiển ầm ầm sụp đổ.
Quang giáp màu đen không có chút nào che dấu, nghênh ngang xách đao đi vào phòng điều khiển.
Tình cảnh bị tập kích trong dự đoán không có xuất hiện, bên trong phòng điều khiển không có một bóng người.
Ân?
Thẳng đến lúc này, động tác của quang giáp màu đen mới xuất hiện một chút chần chừ.
Quang giáp màu đen bỗng dưng xoay mặt, nhìn về bàn điều khiển chiến hạm.
Trên quầng sáng bàn điều khiển lấp lánh ánh sáng đỏ chói mắt, mặt trên đột nhiên có thể thấy con số nhảy lên.
"3, 2, 1!"
Ánh sáng chói mắt giống như hằng tinh nổ tung, trong nháy mắt bao trùm quang giáp màu đen.
Vị trí cách An Mạc Bỉ Khắc hào 300 km, 【 Thiên Uy 】 nửa đen nửa đỏ nhìn chăm chú ở xa xa bốc lên quầng sáng đáng sợ và đám mây hình nấm đang chậm rãi bốc lên.
Những hải tặc khác tại bên người nó, mỗi người trợn mắt há mồm.
Sắc mặt lão Lý tái nhợt như tờ giấy, lắp bắp hỏi: "Lão, lão đại, đó là An Mạc Bỉ Khắc hào nổ tung sao?"
Trong kênh thông tin, giọng nói lười biếng của An Cốc Lạc lão đại lộ ra chút khoan khoái: "Đúng vậy, lễ vật đã đưa đến trên tay chủ nhân, hi vọng hắn có thể thích."
Lão Lý ngây người ngẩn ngơ, đầu óc chợt nảy sinh ý nghĩ: "Lão đại chính là lão đại, tặng lễ trực tiếp đưa người lên Tây thiên! Ha ha ha ha..."
Trong kênh đội ngũ yên tĩnh, chỉ có tiếng lão Lý quanh quẩn, những người khác cũng không có cảm thấy buồn cười.
Bọn hắn còn chưa có phục hồi lại tinh thần từ vụ nổ tung kinh thiên động địa kia, nhất là khi sóng xung kích giống như cơn lốc gào thét tràn tới, thổi qua khiến quang giáp bọn hắn lắc lư bất định giữa không trung.
Thân hình quang giáp【 Thiên Uy 】giống như dừng hình ảnh không chút động đậy trong không trung,.
Thanh âm An Cốc Lạc lão đại nhàn nhạt vang lên: "Không nên coi thường một vị Siêu cấp sư sĩ có Linh Hồn quang giáp. Chỉ là lễ gặp mặt, làm sao giết được Thương Thanh chi vương?"
Lão Lý khựng lại, im bặt tiếng cười, nhưng mà ngay sau đó hắn liền cất tiếng kinh hô.
"Siêu, siêu cấp sư sĩ?"
"Linh, Linh Hồn quang giáp?"
"Thương Thanh chi vương? Từ, Từ Bách Nham?"
Kênh đội ngũ vốn đang yên tĩnh thoáng cái nổ tung rồi, tin tức lão đại nói ra này quá sốc, quá chấn động.
"Lão đại, Từ Bách Nham là Siêu cấp sư sĩ? Hắn không phải đã bị thương sao?"
"Linh Hồn quang giáp? Từ Bách Nham có Linh Hồn quang giáp?"
"Ta con mẹ nó! Từ Bách Nham lẽ nào mới là độc thủ phía sau màn?"
Bên trong kênh đội ngũ, An Cốc Lạc khẽ cười một tiếng: "Nghe được Từ Bách Nham từ trên tay Lãnh Khâu mua Linh Hào nguyên dịch, ta liền biết hắn muốn liều chết một trận. Thoạt nhìn, hắn thắng đánh cuộc rồi. Về phần Linh Hồn quang giáp, vì sao chúng ta tới Sơn Nguyệt Tinh? Bởi vì Từ hiệu trưởng thân ái của chúng ta đưa ra một bảng giá vô pháp cự tuyệt."
"Titan Cực Quang đủ để chế tạo ra bốn cái Linh Hồn quang giáp."
An Cốc Lạc than thở một tiếng: "Đáng tiếc, Nhã Khắc, Mạc Tát bỏ mình, ta và Bỉ Lợi bây giờ cũng chỉ cần một bộ Linh Hồn quang giáp. Người chết vì tiền chim chết vì ăn, chúng ta biết rõ Từ Bách Nham không phải hạng người tốt, vẫn là tới rồi, ha hả..."
Tiếng tự giễu và than thở chứa đựng hoài niệm thoảng qua theo gió rồi tan đi, giống như vận mệnh không thể nắm lấy.
Những hải tặc khác đều bị tin tức đột ngột này làm cho cả kinh ngây người.
Trong lòng lão Lý hiện lên dự cảm bất tường: "Lão đại..."
An Cốc Lạc nói tiếp: "Căn cứ Liên quân lúc này rắn đã mất đầu, tất nhiên vô cùng hỗn loạn. Các ngươi đến đó đoạt lấy một chiếc phi thuyền không phải việc khó. Thiên hạ không có tiệc nào không tàn, ta và Bỉ Lợi liền tại đây từ biệt mọi người."
"Từ nay về sau, không còn có An Mạc Bỉ Khắc."
"Các vị, lên đường bình an."
Dứt lời, không đợi đám người lão Lý mở miệng, 【 Thiên Uy 】 quang giáp bay lên không rời đi, đảo mắt liền biến mất không thấy.
Bên trong kênh thông tin của đội ngũ, tín hiệu của【 Thiên Uy 】biến mất.
Lão Lý thử gọi 【 Thiên Uy 】, thông báo mục tiêu được gọi không có, lão đại đã thay đổi kênh liên lạc.
Lão Lý trong lòng rất bối rối lo lắng.