Giấu tại chỗ tối, La Mỗ không dừng lại, lặng yên không một tiếng động mà rời đi.
Đều là âm hiểm già đời, sau khi đánh một trận khẳng định sẽ ngẫm nghĩ lại. Đến lúc đó, là mình hái quả đào hay là bị những kẻ sống sót còn lại của đối phương tập trung đốt chết, vậy thì thậ khó nói rồi.
Làm hải tặc... Ách, làm người không thể quá tham.
Trạm thu mua còn chưa có khai trương, trước tiên thả một tay. Không có mạng của Long Thành thì không nên có bệnh của Long Thành.
Long Thành, đứa nhỏ đầu sắt, mạng cứng như quỷ!
Thật là không hiểu, đứa nhỏ đầu sắt kia cứ đấu đá lung tung, giết tới giết lui như vậy, sao có thể sống sót? Với tính cách thối tha như vậy, không tôn trọng Sư sĩ chỉ huy, không tôn trọng cổ đông, thích đơn đả độc đấu... Tại trong giới hải tặc cũng lặn lộn không nổi!
La Mỗ chép miệng, đi bộ trên đường phố Thạch Xuyên buổi tối.
Đùng đùng đùng!
Từ xa xa truyền đến hàng loạt tiếng nổ mạnh chấn nhiếp lòng người, La Mỗ không khỏi dừng chân, từ xa xa quan vọng, có phần líu lưỡi.
Người nào lại đem pháo hạm lắp đặt trong thành thị? Bang phái ở Thạch Xuyên đều kinh khủng như vậy sao? Dù trước đây là hải tặc chuyên nghiệp, La Mỗ vẫn có phần vô cùng sợ hãi và xấu hổ.
Hỏa lực của hải tặc chuyên nghiệp bị một đám thành viên bang phái đàn áp đè xuống, tựa hồ có phần... Khó coi.
Được rồi, chuyện không liên quan tới mình.
Vừa rửa tay chậu vàng, ta có trạm thu mua.
La Mỗ hắn bây giờ không bao giờ là hải tặc nữa, mà là ông chủ. Nghĩ đến việc sau này người ta gọi mình, thế nào cũng phải gọi một tiếng "Ông chủ La " hoặc là "La tổng" các loại, bước chân La Mỗ thấy bay bổng hơn mấy phần.
Quan tâm gì tới hỏa lực của chúng mạnh hay không mạnh...
Chờ chút, cửa hàng của mình mở ở nơi quỷ quái này, khoản đầu tư có trôi theo dòng nước hay không đây?
Pháo hạm kéo vào thành, đánh nhau sống mái về đêm, cứ điểm còn không đủ nhìn chứ huống chi là trạm thu mua.
Trong lòng La Mỗ có phần băn khoăn, thần tình biến ảo bất định.
Được rồi... Coi như quét hắc trừ ác, làm trong sạch môi trường đầu tư!
Để một cựu hải tặc tới làm loại chuyện này, thực sự là làm khó người a.
Ai, đều do sinh tồn không dễ, mở tiệm gian nan.
Đã từng là thủ lĩnh hải tặc, có biệt danh【 Huyết Sắc Gươm Chỉ Huy 】 , La Mỗ lầm bầm trong miệng, xoay người giết ngược về【 Đại Lang Hỏa Thiêu 】.
【 Nhãn Kính Vương Xà 】Tông Á cực kỳ chật vật, toàn thân gần như không có nơi nào hoàn chỉnh, ngay cả giáp ngực cứng rắn cũng bị bắn vỡ mấy khối, lộ ra khoang lái ở bên trong.
Từ đầu gối chân trái quang giáp trở xuống đã không cánh mà bay, đầu gối triệt để nát tan, vết đứt vỡ nát bị lửa đạn đốt cháy đen thui, lộ ra những đoạn đường dây, cáp nối đứt gãy lởm chởm.
Phần lưng của quang giáp bị phá hư nghiêm trọng hơn nhiều, ngoại trừ cấu trúc cột sống trung tâm cơ bản còn duy trì đại khái hoàn chỉnh, tất cả những bộ phận khác đều phủ đầy vết nứt như mạng nhện, lớp giáp hợp kim cứng rắn tựa như cửa sổ kính vỡ nát, còn lại mấy mảnh vỡ nhỏ còn treo tại trên đó kéo dài hơi tàn.
Có thể gọi đó là hài cốt, hẳn là【 Nhãn Kính Vương Xà 】chui vào đống rác, lơ lửng ở độ cao cách mặt đất khoảng mấy mét, cả người bốc ra khói đen lượn lờ.
Ánh mắt Long Thành nhìn chằm chằm hai tay【 Nhãn Kính Vương Xà 】.
Hai tay của 【 Nhãn Kính Vương Xà 】là bộ phận giữ được nguyên vẹn nhất trên bộ quang giáp, chúng tương phản rõ rệt so với các bộ phận khác đã bị khói xông lửa đốt, vỡ thành mảnh nhỏ.
Quanh vai phủ đầy vết thương, vị trí bắp tay ít vết thương hơn nhiều, chỉ có một ít dấu vết lửa đạn nhưng từ khuỷu tay trở xuống thì ngay cả vết khói cũng không có, mới tinh như lúc đầu.
Nhất là hai bàn tay của nó, nắm song đao, ổn định như bình thường.
Đây là đao thuật sao?
Long Thành híp mắt, trong lòng chấn động trước nay chưa từng có.
Huấn luyện doanh chỉ truyền dạy một ít kỹ năng vũ khí cơ bản. Huấn luyện viên vẫn luôn chế nhạo các loại kiếm thuật, đao thuật, nói giết người là một giai đoạn rất đơn giản, không cần làm phức tạp như vậy.
Giết người rất đơn giản, nhưng giết một tên gia hỏa có đao thuật lợi hại như vậy thì không đơn giản chút nào.
Lẽ nào kỳ thực là huấn luyện viên không biết? A, như vậy thì có thể giải thích được rồi...
Không biết vì sao trong đầu toát ra ý nghĩ hoang đường này, Long Thành vô ý thức lắc đầu, lập tức ném ý nghĩ này ra khỏi đầu, đồng thời mãnh liệt hiện lên ý nghĩ tự trách và xấu hổ.
Mình vậy mà lại nghi ngờ huấn luyện viên... Khẳng định là bị Molly làm lệch lạc rồi...
Huấn luyện viên nói rất đơn giản, vậy khẳng định là đơn giản. Tuy rằng Huấn luyện viên tính tình không tốt nhưng chưa bao giờ nói mạnh miệng.
Vì vậy mình cảm thấy không đơn giản có thể là do mình quá yếu...
Long Thành rộng mở trong sáng, không sai, là do mình quá yếu!
Thời kỳ đỉnh cao, Phản Xạ tần của huấn luyện viên ít nhất cũng là 30 lần mỗi giây. Theo lời của lão Dã mà nói, đó còn là "Ít nhất" ! Nhiều nhất là bao nhiêu? Không người nào biết rõ, sâu không lường được!
Nếu như Phản Xạ tần của mình đạt được 30 lần mỗi giây...
Lại nhìn 【 Nhãn Kính Vương Xà 】Tông Á, Long Thành bỗng nhiên cảm thấy hình như... Cũng không đơn giản!
Nếu như là 40 lần mỗi giây thì sao? Ài, hình như sẽ đơn giản hơn không ít! 50 lần mỗi giây thì? Quá đơn giản rồi!
Quả nhiên a, còn là mình quá yếu ớt...
Long Thành trong lòng cảm khái hàng ngàn hàng vạn, sự tôn kình và sùng bái đối với huấn luyện viên không khỏi lần thứ hai tăng cao mấy phần.
Nếu huấn luyện viên không bị thương, phỏng chừng mình không tốt nghiệp được huấn luyện doanh. A, hình như mình vẫn chưa tốt nghiệp... Là không có biện pháp thoát khỏi huấn luyện doanh.
Tình cảnh hiện tại của Long Thành rất không tốt.
Kích hoạt đồng thời sáu bộ khuếch đại năng lượng làm cho uy lực 【 Lưu Tinh 】tăng nhiều, nhưng tăng cường hiệu ứng năng lượng trên diện rộng cũng gây ra gánh nặng rất lớn cho【 Lưu Tinh 】.
Liên tục bắn phá dữ dội sinh ra quá tải nghiêm trọng.
Trên màn sáng, 【 Lưu Tinh 】 được đánh dấu thành màu đỏ, dấu hiệu "Cảnh cáo" vô cùng chói mắt.
Nếu như tiếp tục sử dụng, trong vòng năm phát, 【 Lưu Tinh 】 nhất định sẽ bể nòng.
Rõ ràng【 Nhãn Kính Vương Xà 】 Tông Á nhìn có vẻ thê thảm chật vật, giống như có thể gục ngã bất cứ lúc nào, Tông Á cũng bị thương không nhẹ, thế nhưng khí thế Tông Á không những không có bị đè ép xuống, trái lại còn càng thêm cường thế và điên cuồng hơn trước đây.
Lần đầu tiên Long Thành gặp phải đối thủ như vậy.
Các đối thủ trong Huấn luyện doanh đều là một đám gia hỏa xảo trá lãnh khốc, tỷ như huấn luyện viên.
Hắn có thể vừa cắt xé thân thể của ngươi vùa vui vẻ trò chuyện với ngươi, cũng có thể tại lúc bị ngươi cắt xé thân thể mà vui vẻ chuyện trò cùng ngươi.
Khí thế 【 Thiên Uy 】cũng rất điên cuồng, nhưng đó là do chứng thần kinh, sự điên cuồng và phẫn nộ cực kỳ không ổn định.
Tông Á không giống với bọn họ.
Hắn giống như ngọn lửa hừng hực bốc cháy trong đêm tối, ý chí chiến đấu và chiến ý của hắn rất mạnh mẽ, tựa như ngọn lửa bốc cháy cao vút trời từ tòa nhà tổng bộ Khu vực 3 ở đầu kia thành phố, từ rất xa là có thể thấy.
Ngọn lửa người, Tông Á phỏng chừng sẽ không thích cách tỉ dụ này.
Thế nhưng là... Thật sự giống a.
Âm thanh cười điên cuồng kèm theo bọt máu của Tông Á vang to: "Quá đã! Quá đã! Thạch Xuyên không người, chỉ có La huynh mới xứng là đối thủ của Tông Á ta! Tới tới tới! Tiếp tục đánh, đao không ngừng máu chưa hết, ngươi ta không chết không dừng!"
Đám người vây xem xúc động phẫn nộ.
"Cái gì chó má Thạch Xuyên không người, chỉ có La huynh! Tức chết lão tử!"
"Thế nào? Ngươi muốn lên?"
"Không! Tông thần nhấc đao, giết lão tử chỉ như giết gà!"
"Vậy ngươi có gì không phục?"
"Đương nhiên không phục! Thạch Xuyên không người, vậy được rồi, chỉ có La huynh là cái quỷ gì? Hắn tính là người Thạch Xuyên chúng ta?"
"Mẹ nó... Thật đúng là bị ngươi phát hiện ra tiểu tiết!"
Đầu óc Long Thành chuyển động rất nhanh, chăm chú suy nghĩ.
Huấn luyện viên từng nói, giết người là chuyện rất đơn giản.
Thế nào mới có thể đơn giản giết chết Tông Á? Phản Xạ tần 40 lần mỗi giây mình có thể làm được sao? Làm không được, Long Thành hiện tại Phản Xạ tần là cấp 11, mỗi giây khoảng 25 lần.
Đôi khi, ngẫu nhiên siêu trình độ phát huy có thể lên đến mỗi giây 27 lần, cách cấp 12 mỗi giây 30 lần còn kém một chút.
Tông Á là sư sĩ cấp 12, căn cứ vừa rồi giao thủ, Long Thành phán đoán điểm mạnh nhất của Tông Á hẳn là Phản Xạ tần.
Nói cách khác, Phản Xạ tần của mình yếu hơn Tông Á một chút, còn có kinh khủng đao thuật.
Phía bên mình, vũ khí【 Lưu Tinh 】hữu hiệu nhất này đã không thể sử dụng, không thể sử dụng mai phục, đánh lén, xung quanh cũng không có container Cao Bạo lôi...
Chỉ có thể liều mạng a...
... Phải dùng Khống mang sao?
Long Thành chú ý thấy xung quanh càng ngày càng nhiều quang giáp liền bỏ đi ý nghĩ sử dụng Khống mang. Khống mang khẳng định có thể áp chế Tông Á, thế nhưng là đến lúc đó ngay cả sức lực để chạy trốn cũng không có.
Huấn luyện viên nói, giết người là chuyện rất đơn giản.
Thế nào mới có thể đơn giản... Có rồi!
Long Thành bỗng nhiên phát hiện một cái ưu thế bị mình bỏ qua.