Xe vận tải nông nghiệp loại nhỏ xẹt qua bầu trời đêm, bay về phía bến tàu ngoài không gian.
Bên trong khoang lái 【 Màu Đen Cực Quang 】, Long Thành ngồi ở trên ghế lái không chút động đậy, tựa như một bức tượng. Bắt đầu kể từ khi lên xe, hắn chưa từng động qua một cái ngón tay.
Ánh đèn da cam mù mờ bên trong thùng xe u tối, theo không khí xóc nảy hỗn loạn trước mắt hắn,【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】 đỏ thẫm ở đối diện cũng lắc lư theo.
Long Thành cảm thấy càng thêm phiêu hốt, tư duy không kiểm soát được càng thêm tản mạn, ánh mắt hơi ngây dại.
【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】... xinh đẹp... trước đây mình từng thích...【 Cửu Cao 】 xinh đẹp của Diêu Bắc Tự... Hắn còn thiếu nợ tiền... Ánh đèn trong thùng xe thật vàng... Dấu vết trên vách tường giống như một con chó con...
Vẻ mặt hắn dần dần đờ đẫn và ngây dại.
Molly trò chuyện với La Mỗ đang rất vui, không có thể tận mắt nhìn thấy lão sư đại phát thần uy khiến cho Molly hối hận đến đen cả ruột. Nếu biết đặc sắc như thế, mình nhất phải quấn đến cùng để tham gia, theo lão sư đánh đánh giết giết mới gọi là cuộc sống a.
Bây giờ chỉ có thể nghe La Mỗ thuật lại. Quá đã đi! Thật giận a!
"Lúc đó ta nảy sinh ý tưởng, ta chỉ huy không được Long Thành chẳng lẽ ta còn chỉ huy không được bản thân mình sao? Vì vậy ta lẻn đi qua đi hai bước. Ái chà, không thích hợp, có người trốn ở chỗ tối muốn chơi ta! Ha hả, bọn hắn không biết sự lợi hại của【 Huyết Sắc Gươm Chỉ Huy 】, việc đời gì ta chưa thấy qua chứ, mai phục ta giống như vậy, đừng có nằm mơ..."
Molly không kiên nhẫn hỏi: "Lão sư thì sao, lão sư thì sao?"
"Đừng nóng vội a! Ngươi nghe ta kể từ từ. Sau đó, ta vòng ngược lại bọc đánh. Hừm, giỏi thật, ta đơn thương độc mã, bắt được mấy chục tên đi lẻ, chỉ là sư sĩ cấp 11 đã có mấy tên. Molly, ta nói cho ngươi biết, chiến đấu cần dùng đầu óc. Người bình thường gặp phải loại tình huống này khẳng định sẽ chạy trốn. Nhưng thì là dùng phương pháp trái ngược..."
Molly cắt đứt: "Lão sư lúc đó đang làm gì?"
La Mỗ cũng không dễ chịu : "Ngươi rốt cuộc có nghe kể hay không? Không nên cắt đứt ta! Trong lòng ta lập tức sinh ra một kế, Long Thành không phải vận chuyển rất nhiều Cao Bạo lôi sao? Vì vậy ta lặng lẽ lấy một cái tới đây, trải qua tính toán tỉ mỉ và kế hoạch chu đáo chặt chẽ..."
Molly ép buộc mình kiềm chế mình không có chửi thề, kiên nhẫn lắng nghe, dù sao nàng biết lão sư khẳng định sẽ không tùy cho hắn kể chuyện xưa.
Cái gì chó má La Mỗ! Rõ ràng là một tên cực dông dài!
Tên gia hỏa này một mực kể cho đến khi xe vận tải nông nghiệp bay đến cửa khẩu kiểm tra an ninh mới chậm rì kể đến lão sư, Molly tức giận thiếu một chút ra khỏi phòng điều khiển chạy đến thùng xe đấm cho tên gia hỏa này một trận.
Lão sư cũng thật kiên nhẫn! Vậy mà có thể nghe La Mỗ nói khoác lâu như vậy còn không có chút phản ứng nào.
Bọn họ nói chuyện đều là tại trong kênh liên lạc của đội, lão sư sẽ nghe không sót chữ nào.
Molly vừa trình tờ khai xin thông quan, vừa vểnh tai nghe La Mỗ miêu tả cảnh tượng lúc đó, vô cùng kích động.
"Ta đuổi đi tới, nhìn thấy khung cảnh chỗ Long Thành, giật nảy mình. 【 Màu Đen Cực Quang 】 đạp lan can mái nhà, các loại súng pháo nằm chồng chất như núi ở bên cạnh chân hắn, toàn bộ sáu bộ khuếch đại năng lượng trên lưng đều sáng lên, nhắm Tông Á bắn phá tơi bời..."
Tư duy đang phiêu hốt bất định như gió, Long Thành bỗng nhiên bắt được một từ.
Bộ khuếch đại năng lượng.
Bộ khuếch đại năng lượng... Có thể tăng cường uy lực vũ khí... Vũ khí...
Không hề có chút báo hiệu nào, ngồi bên trong thùng xe, sáu bộ khuếch đại năng lượng phía sau【 Màu Đen Cực Quang 】đồng loạt sáng lên, roẹt, đã hoàn thành nạp năng lượng,【 Lưu Tinh 】đột nhiên vung lên, chỉ vào【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】ở đối diện.
Bên trong【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】, La Mỗ ngơ ngác nhìn họng súng chỉ vào mình, ánh sáng xanh lấp lánh nguy hiểm và chí mạng.
Đầu óc hắn trống rỗng.
Thổi da trâu một cái... Đến mức bị bắn chết sao?
"Sau đó thì sao? Sau đó thì sao?"
Trong kênh liên lạc của đội, Molly gấp giọng thúc giục, thế nào kể đến thời điểm mấu chốt lại ngừng rồi?
La Mỗ lắp bắp: "Sau đó, sau đó, Long Thành dùng súng chỉa vào người ta..."
Molly: "Gì?"
Sáu bộ khuếch đại năng lượng sáng lên trong thời gian vô cùng ngắn, chỉ sáng lên 0.3 giây liền đồng loạt tắt đi, họng súng【 Lưu Tinh 】nhanh chóng tối đi.
Tâm tư Long Thành bay tới nơi càng xa xôi, vũ khí... Cấu trúc vũ khí...
Hai tay 【 Màu Đen Cực Quang 】đột nhiên thực hiện một loạt động tác hoa cả mắt, không trung liên tục hiện lên tàn ảnh.
Tại trong ánh mắt kinh sợ của La Mỗ, lựu pháo【 Lưu Tinh 】biến mất theo tàn ảnh, ngay sau đó tiếng rầm rầm vang lên, một chùm linh kiện như mưa rơi xuống rải rác ở trước mặt hắn.
【 Màu Đen Cực Quang 】 nhặt lên một cái linh kiện, đặt ở trước mặt nhìn kỹ, bỏ xuống, lại nhặt lên một cái linh kiện khác...
La Mỗ bỗng nhiên nhớ đến Quả Quả chơi đùa xếp gỗ.
Cửa khẩu kiểm tra an ninh, đang làm nhiệm vụ, Đường Hâm ngáp một cái, qua mười phút nữa là hắn có thể giao ca tan sở. Đêm hôm nay cũng không biết xảy ra chuyện gì, tạm thời gọi thật nhiều người quay lại tăng ca, nhân số an ninh cũng là gấp ba lúc bình thường, hơn nữa hắn mơ hồ cảm nhận được bộ phận an ninh rất khẩn trương.
Rõ ràng cửa kiểm tra an ninh trống không, không có phi thuyền nào thông hành, ngay cả một bóng ma cũng không có.
Tích tích tích!
Tiếng cảnh báo bỗng nhiên vang lên, ánh đèn báo động màu đỏ chớp nháy không ngừng, vô cùng chói mắt.
"Các đơn vị chú ý! Các đơn vị chú ý! Phát hiện phản ứng năng lượng nguy hiểm! Phát hiện phản ứng năng lượng nguy hiểm!"
"Cấp nguy hiểm: Cấp một!"
Đầu óc Đường Hâm ngây ra, cấp nguy hiểm cao nhất! Từ khi hắn đi làm tới nay, gặp phải cấp nguy hiểm cao nhất chỉ là cấp ba! Cấp một... Chẳng lẽ là hải tặc tấn công Ngọc Lan tinh rồi sao?
Thảo nào đêm nay lực lượng an ninh mạnh như thế!
Đường Hâm kìm lòng không đậu quay đầu nhìn về phía bộ phận an ninh. Quỷ dị chính là, bộ phận an ninh vốn như lâm đại địch giờ rất náo loạn nhưng không có bất cứ ý định xuất động nào, mà đang thần tình khẩn trương báo cáo lên cấp trên.
Mới chịu đựng cả một đêm không ngủ, vừa mới về đến nhà, tổ trưởng tổ 2 - Khang Ninh nhận được thủ hạ báo cáo thì thiếu một chút nhảy dựng lên.
Thực sự là sợ cái gì tới cái đó!
Tính tính toán toán thời gian, vừa đúng lúc là thời điểm La Tháo Giáp trở lại. Cũng may mình đã sớm căn dặn qua, không có gây ra đại họa.
Khang Ninh kìm nén bình tĩnh: "Hắn bắt đầu tấn công rồi sao?"
"Không có!"
Khang Ninh thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo cao giọng, giọng điệu nghiêm túc: "Không nên có bất cứ hành động gì! Ta nói chính là bất cứ một hành động nào! Dù hắn có nã pháo về phía các ngươi, thì các ngươi cũng không được phản kích! Hiểu không?"
Thủ hạ thất kinh: "Đại nhân..."
Khang Ninh cơ hồ rít gào, cắt đứt: "Đây là mệnh lệnh! Tử mệnh lệnh!"
Thủ hạ lần đầu tiên trông thấy tổ trưởng thất thố như thế, lập tức minh bạch tình thế nghiêm trọng, vội vàng trả lời: "Vâng!"
Ánh mắt hắn hướng tới mục tiêu đang thông qua cửa khẩu kiểm tra an ninh, đối phương... Đến cùng là ai?
Tắt liên lạc, mặt mũi bầm dập, Khang Ninh không còn chút buồn ngủ nào, con mẹ nó, ngày hôm nay không có cách nào yên ổn rồi!
Ngay từ đầu càng nghĩ càng giận, theo hắn tư duy sinh động, tỉnh táo lại, càng nghĩ càng sợ.
La Tháo Giáp đó là đang thị uy với bọn họ!
Hắn là đang cảnh cáo ty Cảnh sát!
Cửa khẩu kiểm tra an ninh, Đường Hâm nhận được chỉ thị, cho phép thông qua. Hắn thở phào nhẹ nhõm, đừng có xảy ra chuyện trên tay mình đi. Đối phương là ai a, thế nào làm ra thế trận lớn như vậy?
Hắn vừa đồng ý với tờ khai của đối phương, vừa len lén liếc mắt qua tư liệu đối phương.
Xe vận tải nông nghiệp loại nhỏ? Thạch Xuyên?
A, nhìn thật quen mắt. Đây không phải là chiếc xe mình cho qua đêm nay sao?
Trái tim Đường Hâm đột nhiên kịch liệt nhảy lên, cũng may lúc đó mình nhìn thấy là Thạch Xuyên, vội vàng cho qua, không có rước lấy phiền phức.
Nguy hiểm thật! Tránh thoát một kiếp!