Mục lục
Long Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoang điều khiển Quang giáp mở ra, Hà Vĩ một chân đạp tại sát mép khoang điều khiển, đốt cháy điếu thuốc lá trong tay, từ trên cao nhìn xuống, nhìn lướt qua hài cốt quang giáp và học viên nằm kêu rên trong vũng máu trên mặt đất.

Đây là lần thứ ba gã gặp phải tập kích.

Hà Vĩ vóc người thấp bé, chỉ có một thước tư. Gã mắc phải chứng bệnh người lùn từ khi còn nhỏ, mà đoạn thời gian đó vừa đúng lúc là giai đoạn khó khăn nhất đối với phụ thân Hà Dũng của gã, bởi vậy mà gã bị bỏ lỡ qua thời kỷ trị liệu tốt nhất, cho nên không còn có khả năng chữa trị.

Từ nhỏ, bởi vì vóc người nhỏ lùn, nội tâm Hà Vĩ vô cùng tự ti mẫn cảm, tính cách dần dần trở nên cực đoan, táo bạo hiếu chiến, về sau nữa thì trở nên bạo ngược. Mà Hà Dũng thì bởi vì có sự hổ thẹn với con trai của mình cho nên hết sức sủng ái Hà Vĩ, vì vậy đã góp thêm một phần làm cho Hà Vĩ càng thêm hung hăng kiêu ngạo.

Bên tai truyền đến tiếng thủ hạ báo cáo: "Công tử, hắn là thành viên của Ngân Hạnh xã, nghe nói xã trưởng của bọn họ hạ mệnh lệnh, tìm tân sinh năm nay để gây rối."

"Ngân Hạnh xã?"

Hà Vĩ nghiêng đầu dùng sức hít một hơi, bóp chặt điếu thuốc, búng tay bắn bay đi.

Hơi khói phun ra kéo dài, trong làn khói thuốc lượn lờ, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên sát khí, vô cùng dữ tợn: "Muốn chết! San bằng bọn họ!"

Một đám quang giáp gào thét nhào về phía căn cứ của Ngân Hạnh xã.

Sáng sớm, đồng hồ sinh học làm cho Khuất Tiếu đúng giờ liền thức dậy, khi đêm ngủ rất không ngon, cả một đêm nằm gặp ác mộng, y cảm thấy cả người vô cùng bủn rủn, không còn chút sức lực nào.

Cơn ác mộng tối hôm qua gặp phải thật là đáng sợ.

Trong giấc mộng, y điều khiển Yến Chuẩn, xách theo kiếm, liên tục hết lần này tới lần khác không biết mệt mỏi rã rời mà nhằm phía đại thuẫn Thiết Bích.

Mấy nghìn lần? Mấy vạn lần?

Y đã nhớ không rõ, y chỉ nhớ rõ thời điểm cuối cùng của cơn ác mộng, lúc đó tâm tình mình gần như đã sắp phát điên.

Hiện tại Khuất Tiếu rất hối hận, vì sao mình phải mua Yến Chuẩn?

Có trách thì trách lúc đó y nhìn thấy Long Thành hoàn thành kích sát Phác Huyễn Hải, lập tức ngứa nghề khó nhịn, ngay tại chỗ đặt một đơn hàng mua một bộ Yến Chuẩn!

Sau khi trở về ký túc xá, y tổng cộng nếm thử năm lần, không một lần nào thành công, Yến Chuẩn thì biến thành đồ bỏ đi.

Điều này trái lại khơi dậy lòng hiếu thắng của Khuất Tiếu.

Không nói hai lời lập tức chuẩn bị đặt thêm đơn hàng, kết quả thông báo đã bán hết sạch. Không chịu thua, Khuất Tiếu cũng không có dự định cứ như thế mà buông tha, y nghĩ đến một biện pháp tốt, huấn luyện mô phỏng mạng 3 chiều.

Vì truy cầu tính chân thực càng cao, y đặt hàng một khoang huấn luyện mô phỏng, kết nối với mạng 3 chiều, mua sắm toàn bộ dữ liệu thông tin mô phỏng Yến Chuẩn và Thiết Bích, sau đó bắt đầu điên cuồng thử nghiệm.

Cho đến nay, y không có một lần nào thành công, từ không thể tin được, cho đến không tin tà, tiếp đó là dần dần trầm mặc, đến cuối cùng là ngây dại.

Y cảm thấy mệt lòng.

Càng mệt mỏi chính là ngay cả khi nằm ngủ gặp ác mộng thì y cũng rơi vào một chu trình tập luyện tuần hoàn lặp đi lặp lại, luyện đến mức y muốn nôn.

Mệt hơn nữa chính là tại trong giấc mộng, y cũng không có một lần nào thành công.

Mà khi y mở mắt ra, nhìn thấy đầu tiên chính là bộ hài cốt Yến Chuẩn tan tành nằm cách không xa, trong nháy mắt liền sinh ra phản ứng chống cự mãnh liệt, chán ghét muốn nôn.

Khuất Tiếu nhắm mắt lại, hít sâu mấy hơi rồi mới ổn định lại cái dạ dày đang muốn bốc lên.

Vất vả mới gượng dậy nổi, y quyết định thả lỏng mấy ngày, đi rũ bỏ xúi quẩy trên người.

Y nhai bánh mì, uống sữa bò, trong lòng suy nghĩ, nếu đã là thả lỏng, vậy thì tốt nhất là lên lớp?

Khuất Tiếu thuộc gia đình có nền tảng học thức, tuy rằng phụ thân nhiều năm không về nhưng mà trong nhà không chút nào buông lỏng trong việc bồi dưỡng y, trình độ của y hơn xa bạn cùng lứa tuổi, chương trình học trong một trường học thiên về quang giáp đối với y mà nói là không có ý nghĩa gì.

Mỗi khi y muốn thả lỏng, liền sẽ lên lớp nghe một số khóa học kiểu như nghệ thuật, lịch sử.

Nhìn lướt qua thời khóa biểu, a, cái trường học này còn tốt hơn một chút so với tưởng tượng, vậy mà còn có cả thời khóa biểu.

Ác danh "Bệnh viện tâm thần" lan xa, trước lúc tới đây, y cho rằng nơi này căn bản không cần đi học, mỗi ngày đánh nhau là được rồi. Tìm đến một môn học《 Phân tích và thảo luận về các nhân vật cổ điển》, lại nhìn phía sau, là lớp học trực tuyến.

Khuất Tiếu có chút mất hứng, cũng phải, có lão sư nào dám đến nơi này dạy học?

Được rồi, đi ra ngoài dạo một vòng đi.

Khuất Tiếu tiến vào khoang điều khiển quang giáp, bay ra căn cứ.

Thưởng thức mỹ cảnh sân trường, tâm tình kìm nén của y thoải mái hơn rất nhiều. Bỗng nhiên, y chú ý tới biểu thị trên màn hình ra-đa, ba cái quang giáp đang thẳng tắp bay tới phía y.

Đây là... Muốn đánh nhau?

Khuất Tiếu lập tức trở nên hưng phấn.

Tại Phụng Nhân đích một chỗ sơn cốc.

----- oOo -----

Nhiếp Tiểu Như lớn tiếng gọi: "A Nộ, A Nộ, chụp cho ta dễ coi một chút!"

Nhiếp Tiểu Như mặc y phục chiến đấu màu xám bạc, sau lưng nàng là căn cứ đang hừng hực bốc cháy, trước cửa căn cứ treo tấm biển "Hội Ven sông", Ngọn lửa đỏ bừng hừng hực bốc lên mang theo khói đặc cuồn cuộn, sóng khí nóng bỏng lan tràn dọc theo sơn cốc.

Hai tay Nhiếp Tiểu Như bắt xéo làm ra hình cái kéo.

Răng rắc.

Chụp xong ảnh, gửi đến trong tay Nhiếp Tiểu Như, Nhiếp Tiểu Như trực tiếp đem ảnh chụp đăng lên không gian mạng của Học viện quang giáp Phụng Nhân, trực tiếp viết ra tiêu đề "Nửa bước chinh phục đầu tiên của Nữ vương" .

----- oOo -----

Trong lúc đang ngủ mơ mơ màng màng, Phí Mễ bị cuộc gọi tới đánh thức.

Viền mắt đen của gã càng thêm mở rộng ra, cực kỳ giống gấu trúc. Ngày hôm qua, sau khi cắt đứt liên lạc với Long Thành, gã kinh hồn táng đảm mà tại trên mạng 3 chiều tìm tòi nửa ngày.

"Mười năm gần nhất có sát nhân cuồng ma nào thất tung?"

"Mười kẻ giết chóc thần bí nhất!"

"Vì sao bọn họ bước lên con đường giết chóc?"

Càng xem Phí Mễ càng bất an, có nên xin từ chức hay không chứ? Trong lòng gã giằng co đấu tranh, trong lúc mơ mơ màng màng liền ngủ gục cũng không biết.

Vừa mới mở mắt ra, nhìn thấy người gọi chính là phó quản lý Trung tâm An ninh - Ước Hàn, Phí Mễ giật mình, bật ngồi dậy.

"Buổi sáng tốt lành, Ước Hàn tiên sinh!"

Vẻ mặt Ước Hàn rất nghiêm túc: "Phí Mễ, ta phải nói cho ngươi biết một cái tin tức xấu."

Phí Mễ trong lòng lộp bộp một cái: "Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?"

Ước Hàn trầm giọng nói: "Đúng vậy, ngày hôm qua cho tới hôm nay, lại phát sinh sáu trận xung đột trường học, số lượng học viên bị thương vượt hơn ba mươi người. Trung tâm An ninh và chỗ giáo vụ đều cho rằng, Ban Tác phong và Kỷ luật cần phải dùng biện pháp nào đó hữu hiệu, để đề phòng thế cục trước mắt tiếp tục chuyển biến xấu."

Phí Mễ thầm hô không ổn: "Thế nhưng là, lực lượng của chúng ta hữu hạn..."

Ước Hàn ngắt lời nói: "Phí Mễ, chúng ta không nói lời khách sáo. Chúng ta cũng không nghĩ tới đột nhiên sẽ xảy ra xung đột quy mô lớn như thế, về thời cơ là rất bất lợi cho Ban Tác phong và Kỷ luật các ngươi. Nhưng mà! Ban Tác phong và Kỷ luật nhất định cần phải có động tác, các ngươi phải chứng minh được giá trị của các ngươi."

Phí Mễ chỉ có thể cố gắng kiên trì nói: "Ta hiểu rồi!"

Ước Hàn thỏa mãn nói: "Ngươi là người thông minh, Phí Mễ. Chúng ta đều biết rõ Ban Tác phong và Kỷ luật lực lượng có hạn. Không người nào trông chờ vào việc Ban Tác phong và Kỷ luật có thể giải quyết tất cả vấn đề, nhưng mà, ngươi cũng phải cho chúng ta nhìn thấy một chút hi vọng, như vậy thì chúng ta mới có sau đó, phải không nào?"

Phí Mễ khôi phục bình tĩnh: "Phí Mễ đã hiểu, ta lập tức liên lạc Long Thành."

Sau khi kết thúc trò chuyện với Ước Hàn, Phí Mễ đăng nhập vào hậu trường của Trung tâm An ninh, mặt trên biểu thị hiện tại trong toàn trường có năm địa điểm đang xảy ra kịch chiến. Phí Mễ làm việc tại Trung tâm An ninh ba năm, kinh nghiệm phong phú, vừa nhìn gã liền biết, nhất định là có người đang ở phía sau giật dây.

Nhưng mà đó không phải là việc cấp bách, việc quan trọng nhất hiện tại là đi dập tắt lửa.

Gã gọi cho Long Thành.

Long Thành đang điều chỉnh thử Yến Chuẩn vừa mới hoàn thành.

Yến Chuẩn được Long Thành cải tạo, giờ đã hoàn toàn thay đổi.

【 Lãnh Nham Phương Chuyên 】 đã hàn xong, nó dày hơn hẳn so với lớp bọc thép vốn có của Yến Chuẩn, về thị giác nhìn chắc chắn mạnh mẽ hơn mấy phần.

Vì để bố trí được lò năng lượng 【 Dũng Cảm Chi Tâm 】có kích thước lớn hơn rất nhiều, độ dày thân thể của Yến Chuẩn bây giờ đã nhiều hơn lúc trước 1.5 lần. Cái đầu của Yến Chuẩn cũng lớn hơn một cỡ, bên trong là các loại mô-đun ra-đa gỡ xuống từ【 Thiết Bích 】.

Đáng tiếc, cái đầu của Yến Chuẩn trước đây thực sự quá nhỏ, cho dù đã mở rộng ra thì cũng không đủ lớn, nếu không thì Long Thành rất muốn lắp đặt một khầu pháo laser loại nhỏ tại trong miệng của Yến Chuẩn, khi cận chiến thì đột nhiên làm một phát, tuyệt đối là một phát nhập hồn.

Nếu nói thân thể Yến Chuẩn lúc trước tựa như là nữ tử xinh xắn linh động vậy thì sau khi tảo tạo, Yến Chuẩn chính là một con búp bê mặt mày bặm trợn cơ bắp căng phồng đường nét rõ ràng.

Khiến người khác chú ý nhất chính là hai cái động cơ chính vô cùng không tương xứng với hình thể, giống như là hai cái ống pháo to đùng, từ sau eo kéo dài theo thân rồi lồi lên cao, trong đó hơn phân nửa đoạn lỏa lồ trong không trung. Chúng nó vốn là động cơ chính của Thiết Bích được tháo dỡ xuống, bởi vì công suất, lực đẩy mạnh mẽ mà được Long Thành thô bạo nhét vào Yến Chuẩn, mới tạo thành hình tượng như thế.

Nhìn từ xa xa, nó giống như một con ong vạm vỡ với cái mông mọc ra hai chiếc gai đuôi to đùng.

Tuy rằng hơn phân nửa động cơ chính lỏa lồ ra bên ngoài rất thiếu thẩm mỹ, nhưng mà thao tác tuyệt đối không có vấn đề, vô cùng linh hoạt, có thể điều chỉnh góc độ rất lớn.

Chỉ là, bất cứ ai cũng không có cách nào đem cái quang giáp trước mắt này liên hệ với Yến Chuẩn lúc trước.

Long Thành rất thỏa mãn, cho dù còn có rất nhiều nơi hơi có vẻ thô ráp, nhưng mà không chút nào ảnh hưởng đến tính năng chiến đấu. Còn lại chính là công tác điều chỉnh thử, tuy rằng hệ thống trang bị của Quang não trung tâm có khả năng tự tiến hành điều chỉnh, nhưng mà điều chỉnh thông số chi tiết sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng khai thác tính năng, tiềm lực của nó.

Mà việc này, thông thường cần phải chính sư sĩ động thủ, sư sĩ khác nhau có thói quen chiến đấu hoàn toàn khác nhau.

Tích tích tích, có cuộc gọi tới, là Phí Mễ gọi.

Long Thành nhận cuộc gọi, Phí Mễ ở trước mắt nhìn tiều tụy vô cùng, tựa như chưa ngủ đã một tuần lễ rồi.

Nhìn thấy khuôn mặt hơi lộ vẻ non nớt của Long Thành, trong đầu Phí Mễ bỗng nhiên hiện lên những nội dung mình tìm kiếm được kia, tự nhiên không hiểu sao lại có chút khẩn trương: "Long Thành này, không có quấy rầy ngươi đi?"

Long Thành đáp: "Có."

Sự chú ý của hắn tại một khung cửa sổ khác ở trước mắt, bên trên đó số liệu của mấy chục loại thông số đang không ngừng biến đổi, hắn không ngừng tiến hành hơi điều chỉnh.

Phí Mễ bị làm cho nghẹn họng, sau một lúc lâu, gã mới nói tiếp: "Vậy thì thực sự xin lỗi a, Long Thành. Là như vậy, sáng sớm hôm nay, phó quản lý Trung tâm An ninh, Ước Hàn tiên sinh có nói chuyện với ta, hi vọng Ban Tác phong và Kỷ luật chúng ta có thể thực hiện hành động gì đó. Gần đây các lần xung đột trong trường học càng ngày càng nghiêm trọng..."

"Không rảnh."

Đagn bận rộn điều chỉnh thử quang giáp, Long Thành rất dứt khoát mà cắt đứt liên lạc, Phí Mễ sững sờ tại chỗ.

Qua hồi lâu, Phí Mễ mới phục hồi lại tinh thần, trong lòng gã tràn đầy uể oải.

Hết rồi, lần này nói không chừng thật sự sẽ bị đuổi việc a.

Gã không rõ, vì sao khi đối diện với Long Thành, mình luôn luôn sẽ khẩn trương chứ? Rõ ràng mình cũng từng tham gia chiến trường, cũng từng đã giết người, nhưng mà vừa nghĩ đến đôi con mắt lạnh nhạt điềm tĩnh kia của Long Thành, Phí Mễ khó giải thích tah6ý lòng mình chột dạ.

Được rồi, còn là nên tập trung suy nghĩ làm thế nào để khuyên Long Thành.

Cắt đứt liên lạc, tiến độ làm việc của Long Thành rất nhanh, Yến Chuẩn nhanh chóng trở nên linh động, động tác lưu loát tự nhiên, Long Thành có thể dễ dàng làm ra các động tác phức tạp, mức độ chính xác khi điều khiển tăng lên rất lớn.

Cuối cùng đã hoàn thành!

Long Thành thở phào một hơi, việc cải tạo quang giáp đến lúc này cơ bản đã hoàn thành. Còn lại chính là vũ khí, vũ khí vẫn là Quỷ Hỏa kiếm, về thuẫn bài, Long Thành không lựa chọn 【 Than Thở Thiết Bích 】. Than Thở Thiết Bích là đại thuẫn hai tay, cao độ đạt đến 22 mét, đối với Yến Chuẩn mà nói, kích thước như vậy là quá lớn, rất không thuận tiện.

【 Mỗi Ngày Đều Cự Tuyệt 】 , cái tên này tuy rằng hơi khó đọc một chút nhưng mà rất thực dụng và thuận lợi, là một tấm thuẫn tốt.

Ánh mắt Long Thành dừng tại hộp kiếm Quỷ Hỏa kiếm, Quỷ Hỏa kiếm dài 10 mét, và thêm hộp kiếm dài 12 mét. Lúc trước hộp kiếm được lắp đặt tại phía sau lưng Yến Chuẩn, nhưng bây giờ phía sau có hai cái "Ống pháo lớn" lồi ra, không thê bố trí được nữa.

Long Thành bỗng nhiên có một cái ý nghĩ lớn mật, nếu như dùng 【 Than Thở Thiết Bích 】 làm hộp kiếm lớn, đem lò năng lượng trước đây của Yến Chuẩn lắp đặt vào, phối với mấy cái động cơ mạnh mẽ, lắp đặt Quang não trung tâm, thì nó chính là một cái kho vũ khí loại nhỏ kiểu máy bay không người lái.

Có thể đặt Quỷ Hỏa kiếm ở trong đó, Cao Bạo lôi cũng có thể đặt ở bên trong, chờ về sau còn có thể gia tăng tháp pháo, vân vân. Mà khi cần thiết, dựng thẳng kho vũ khí lên, Than Thở Thiết Bích có khả năng phòng ngự mạnh mẽ, đó chính là một cái công sự che chắn tuyệt hảo.

Long Thành lập tức có chút kích động.

Suy nghĩ kĩ càng một lần, cảm thấy ý nghĩ thiết kế của mình không có vấn đề, mức độ thao tác chỉ có hai cái vấn đề cần phải giải quyết.

Một là cần phải có ít nhất từ hai cái động cơ mạnh mẽ trở lên, như vậy thì kho vũ khí không người lái mới có thể theo kịp được Yến Chuẩn sau khi cải tạo, lực đẩy động cơ của Yến Chuẩn lúc trước là không đủ mạnh.

Một vấn đề khác chính là cần có mô-đun điều khiển máy bay không người lái, điều này thì không khó, chỉ cần tìm một cái quang giáp có máy bay không người lái là được.

Quang giáp với máy bay không người lái có ở khắp mọi nơi trong trường học.

Đang suy nghĩ làm thế nào khuyên bảo được Long Thành, Phí Mễ bỗng nhiên nhận được cuộc gọi từ Long Thành.

Sau khi tiếp nhận cuộc gọi, Phí Mễ đem những lí do mà mình mới vừa vắt hết óc để nghĩ ra, bùm bùm ào ào đổ hết cả ra.

"Long Thành, chúng ta thật sự cần phải làm chút hành động gì đó, chúng ta là Ban Tác phong và Kỷ luật, chúng ta không thể không chút động đậy, chỉ khi chúng ta hù dọa được những kẻ chết tiệt kia thì Ban Tác phong và Kỷ luật mới có thể tạo ra được uy tín! Ta biết rõ hiện tại không phải là thời cơ tốt nhất, thế nhưng là không còn cách nào, Long Thành, nếu như chúng ta không làm gì cả, vậy thì chờ đợi chúng ta tuyệt đối không phải là kết quả gì tốt. Không quản như thế nào, Long Thành, nếu như quang giáp còn chưa có điều chỉnh xong, ngươi chỉ cần đi một vòng, cầu ngươi a..."

"Được."

"A?" Phí Mễ sửng sốt, cho rằng lỗ tai mình nghe lầm rồi.

Long Thành hỏi: "Mục tiêu ở đâu?"

Phí Mễ thoáng ngây người một chút, lập tức kịp phản ứng lại: "Quang giáp của ngươi đã điều chỉnh xong rồi?"

"Đúng."

Phí Mễ thoáng cái trở nên hưng phấn, mặt phấn chấn đỏ bừng, nói rất nhanh: "Quá tuyệt vời! Cho bọn hắn mở to mắt nhìn một cái! Ngươi chờ một chút, để ta nhìn xem, hiện tại đang có ba địa điểm xảy ra chuyện. Vừa rồi có năm chỗ, phỏng chừng hai nơi đã phân thắng bại. Người ít nhất chính là nơi này..."

Long Thành cắt đứt lời Phí Mễ: "Chuyển hết tin tức toàn bộ quang giáp tại các địa điểm xung đột cho ta."

Phí Mễ có phần không hiểu lí do, nhưng mà động tác không có lề mề: "Ách, thông tin về quang giáp sao? Không thành vấn đề, cho ta hai mươi giây."

"Đúng! Lần đầu xuất chiến, chúng ta phải cẩn thận một ít! Tạm thời né tránh những quang giáp khắc chế đấu pháp của chúng ta, lưu lại đó để về sau khi nâng cấp quang giáp xong rồi chúng ta lại đến trừng trị."

"Đã thu thập xong thông tin, đang gửi cho ngươi!"

Một cái sơ đồ liệt kê đầy acc1 thông tin quang giáp hiện ra tại trước mặt Long Thành, Long Thành rất nhanh nhìn lướt qua, rất nhanh tìm được mục tiêu của mình.

Long Thành bắt đầu khởi động Yến Chuẩn, miệng cất lời nói: "Gửi tọa độ điểm F cho ta!"

Yến Chuẩn một tay nắm Quỷ Hỏa kiếm lên, tay kia bốc lên một đống Cao Bạo lôi để vào khoang đạn dược dưới chân Yến Chuẩn.

Phí Mễ rất nhanh nói: "Được, tọa độ điểm F, đã gửi đi!"

Một lát sau, gã mới kịp phản ứng lại, con mắt đột nhiên trợn tròn: "Điểm F? Chờ chút, Long Thành, có sai lầm gì không vậy? Đó là địa điểm xung đột quần chiến đông nhất! Là trận hỗn chiến vượt hơn hai mươi người..."

"Chính nó."

Long Thành vừa dứt lời, hai cái động cơ to đùng phía sau Yến Chuẩn lập tức phát ra tiếng nổ vang ầm ầm khiến người rung động, ánh sáng lam thẫm nóng cháy phun ra, giống như mãnh hổ phục mình dưới đất đột nhiên phát ra tiếng gầm trầm thấp.

Oanh long long, cửa căn cứ chậm rãi trượt mở, phần cuối hành lang quang giáp thẳng tắp âm u kéo dài, là một mảng trắng xóa.

Hai ống phun lửa động cơ thô to phía sau hơi hơi hếch lên, ngọn lửa phun ra càng thêm dữ dội, tiếng gào thét trầm thấp biến thành tiếng gầm táo bạo.

Mặt Long Thành không biểu tình, Yến Chuẩn xuất kích!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK