Mục lục
Long Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa mới chia tay bạn gái, tâm tình Hạ Vinh rất tồi tệ. Còn chưa có khai giảng, gã không có cách nào tìm kiếm người để động thủ. Gã dứt khoát chạy đến mạng 3 chiều khu quang giáp [Minh Sơn Nguyệt chi Sâm], chơi liên tục sáu tiếng đồng hồ Thi đấu xếp hạng, đánh giết đỏ cả mắt luôn rồi, sự kìm nén ứ đọng trong lòng cuối cùng cũng được xả ra không ít, gã thoải mái hơn rất nhiều.

Tích tích tích, âm thanh báo có tin nhắn vang lên, gã nhìn thoáng qua, lệnh triệu tập của xã đoàn.

Lão đại quay lại trường rồi.

Mỗi lần lão đại quay trở về trường học thì sẽ phát ra lệnh triệu tập, trong kỳ nghỉ thì căn bản tìm không thấy người, gửi tin nhắn cho y là chưa bao giờ nhận được phản hồi. Ngay cả [Lão Trạch (nhà cũ)] bình thường dùng để mọi người trong xã đoàn hoạt động cũng bị đóng.

Hạ Vinh nhập vào tọa độ của [Lão Trạch], khung cảnh biến đổi.

Sàn nhà gỗ tếch màu gỗ nâu trơn bóng có thể soi gương, lại lộ ra khí tức của lịch sử, khi bước đi tới thì sàn nhà rung động vang lên tiếng cọt kẹt. Phòng khách rất trống trải, trên bàn ăn dài sắp đặt gọn gàng, chỉnh tề những chân cắm nến bằng bạc, cắm đầy nến trắng, ánh nến dịu nhẹ. Trên vách tường treo bản đồ sao và những bức tranh sơn dầu xa xưa khổ lớn, trên đỉnh đầu là mái vòm tương tự giáo đường.

Trong góc phòng khách đặt một chiếc bàn làm việc, một cây đèn bàn bằng đồng với chóa lưu ly tỏn ra ánh sáng nhu hòa. Tại một góc bàn làm việc, một con mèo lông màu cam (Quất miêu) dày đặc xù lên, cuộn mình lại ngủ say. Tủ sách phía sau bàn làm việc xếp đầy các loại sách, những cuốn sách này cũng không phải chỉ để trang trí, mà là các loại tài liệu do lão đại thu thập về.

Chiếc ghế sô pha kiểu cổ điển, tấm thảm phong cách miền quê màu vàng nhạt mềm mại, ngọn lửa đỏ bập bùng trong lò sưởi âm tường màu gang đen, vô cùng ấm áp. Nơi này là [Lão Trạch], là địa điểm bọn hắn thường tụ tập với nhau.

Hạ Vinh tìm cho mình cái chiếc sô pha, rồi đóng đô ở đó.

Lão đại ưa thích phong cách cổ điển, phí không ít tâm sức để tạo ra căn phòng độc lập này. Vốn là để cho chính mình sử dụng, nhưng sau đó lại trở thành căn phòng chung cho nhóm tiểu đoàn thể này của bọn hắn.

Hạ Vinh kỳ thực rất ưa thích căn phòng này, ngày nào cũng nhìn thấy những công trình lạnh lẽo với sắt thép và ốp toàn kính kia thực sự khiến cho người ta cảm thấy rất phiền chán.

Đương nhiên, bảo gã tự làm cho mình một cái thì gã khẳng định sẽ không làm. Tại trong mạng 3 chiều, để tạo ra một căn phòng độc lập là rất dễ dàng và cũng không cần phải tiêu tốn bao nhiêu chi phí, nhưng mà để trang trí cho nó có nét đặc sắc và dễ nhìn thì phải phí thời gian và phải có ánh mắt thẩm mỹ.

Tiếc nuối chính là, thời gian thì gã có, nhưng mà gã lười, gu thẩm mỹ thì từ nhỏ đã không có, không chỉ một lần bị bạn gái phàn nàn. Nghĩ đến bạn gái, tâm tình gã trỡ nên tồi tệ, sắc mặt âm u.

Một luồng anh sáng lóe lên, một cái thân ảnh cao gầy xuất hiện.

"Lão đại còn chưa tới à?"

Cung Tuấn mặc áo sơmi màu hồng nhạt, cổ áo nửa mở, phía dưới là chiếc quần short màu lam nhạt có hình ảnh cây dừa, chân đeo dép lê.

Hạ Vinh không để ý tới hắn.

Cung Tuấn chú ý thấy sắc mặt Hạ Vinh âm trầm, nhíu nhíu mi: "Có chuyện gì vậy? Chia tay rồi à?"

Sắc mặt Hạ Vinh càng âm u thêm mấy phần.

Cung Tuấn đặt mông ngồi xuống chiếc sô pha đối diện với Hạ Vinh: "Chia tay thì chia tay đi, cũ không đi mới không tới. Vẫn còn tốt hơn ta, ngoại trừ người hầu trong nhà ta ra, cả hai tháng trời không nói được một lời với nữ nhân nào khác. Cũng may đã là một năm sau cùng, sau này không bao giờ cần phải đến cái địa phương nông thôn Vụ Bá kia nữa. Đêm nay tụ tập vui chơi đi, ta mời!"

Sắc mặt Hạ Vinh hơi thả lỏng được một chút, nghĩ tới kỳ nghỉ khắc khổ của Cung Tuấn thì trong lòng thoải mái hơn nhiều.

Vụ Bá tinh là một tiểu tinh cầu, không khác biệt lắm với Sơn Nguyệt tinh, điểm khác biệt chính là tuyệt đại đa số diện tích của nó đều là hải dương. Vụ Bá tinh dân số ít ỏi, thương nghiệp lạc hậu, phong cảnh, thôi bỏ đi, cũng không nói được đẹp đẽ gì, là một địa phương vô cùng buồn chán.

Thế nhưng Vụ Bá là quê nhà của Cung Tuấn, từ khi Cung Tuấn bắt đầu ghi nhớ được mọi việc, mỗi khi trường nghỉ học, cha của hắn chỉ cho hắn hai sự lựa chọn. Hoặc là một mình trở về nghỉ tại Vụ Bá, hoặc là nghỉ hè ở cạnh cha mẹ.

Nói theo cách nói của Cung Tuấn thì tại Vụ Bá chỉ là buồn chán, còn nơi chỗ cha hắn thì chính là chiến trường, cha con từ nhỏ đã không hợp nhau, ở chung một chỗ là không thể hòa bình được bao nhiêu phút. Càng bực bội chính là hắn đánh không lại cha hắn.

Vụ Bá liền trở thành địa điểm hàng năm Cung Tuấn tất phải đi.

Không bao lâu sau, lại là một ánh sáng lóe lên, một cái bong bóng khí lớn cỡ trái bóng rổ xuất hiện.

Trong bong bóng khí truyền ra giọng nói của Khố Nhĩ Đặc (Kurt): "Lão đại còn chưa tới sao? Ta chơi thêm một chút đã nhé! A, BOSS sắp chết!"

Không ngừng có ánh sáng lóe lên, không ngừng có người xuất hiện.

Theo số người gia tăng, bầu không khí bắt đầu trở nên náo nhiệt. Tuy rằng mạng 3 chiều hiện tại rất thuận tiện cho thông tin liên lạc, nhưng mà trong kỳ nghỉ, lão đại không có mở ra [Lão Trạch], mọi người cũng đều có kế hoạch riêng của mình, ngoại trừ Cung Tuấn.

Một cái thân ảnh cao lớn anh tuấn xuất hiện, mọi người đều dồn dập đứng lên.

"Lão đại!" "Lão đại!" "Lão đại!"

Đang chơi trò chơi, Khố Nhĩ Đặc (Kurt) không nói hai lời, tắt trò chơi, tách, bong bóng khí vỡ tan, thân hình gã hiện lên, cùng mọi người kêu lên: "Lão đại!"

Mọi người giống như những vì sao quay quanh mặt trăng, vây quanh lão đại Vũ Triết của bọn hắn vào giữa.

Họ Vũ vô cùng xa xưa, đây là một gia tộc cổ xưa.

Vũ Triết mặc đồng phục trường học Phụng Nhân, người rất cao, cao một thước chín, nước da trắng nõn, khuôn mặt anh tuấn, mái tóc đen ngắn rẽ giữa có một chút xoăn gợn sóng mềm mại. Chỉ nhìn nhìn vào ngoại hình thì Vũ Triết chính là một mỹ nam công tử đúng khuôn đúng mẫu, anh tuấn ngời ngời. Nhưng nếu như ai thật sự coi hắn là mỹ nam công tử, vậy thì nhất định sẽ chết rất thảm.

Cho dù tại Phụng Nhân, [Quất Miêu thi xã] chỉ là một tiểu xã đoàn, nhưng mà xã trưởng của bọn họ lại là một trong mười kẻ nguy hiểm nhất Phụng Nhân. Đối với thực lực của mình, Hạ Vinh rất có tự tin, nhưng mà khi đối chiến với lão đại thì cho tới bây giờ vẫn chưa từng thắng lần nào, đối với lão đại của mình, gã rất chịu phục.

Vũ Triết ôm chầm và chào hỏi từng người.

"Đều đã tới rồi a. Có vẻ như mọi người đã có một kỳ nghỉ rất tốt nha."

Hạ Vinh cũng cùng đứng lên theo, khuôn mặt rầu rĩ mà gọi một tiếng: "Lão đại."

Đi tới trước mặt Hạ Vinh, Vũ Triết vỗ vỗ bờ vai của gã, không có nói lời nào.

Vũ Triết ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, mở miệng nói: "Ngày mai là khai giảng rồi, mọi người hẳn là đều đã đọc thông tin về Ban Tác phong và Kỷ rồi đi."

"Đã biết." "Đây là muốn đâm sau lưng chúng ta a!" "Trường học làm vậy là muốn gây sự nha!"

Vũ Triết gật đầu: "Harold (Cáp La Đức) đã nhắn tin cho ta, nói chúng ta không nên tranh đoạt với quang giáp xã của bọn họ. Tên Long Thành kia, hắn nhất định muốn rồi."

Harold (Cáp La Đức) là xã trưởng của quang giáp xã đoàn lớn nhất tại Phụng Nhân, thực lực bản thân cực kỳ mạnh mẽ.

"Mẹ nó, dựa vào đâu a!" "Làm vậy cũng quá bá đạo đi!" "Lão đại, làm một trận đi!"

Quang giáp xã tuy rằng người đông thế mạnh, nhưng mà số lượng người của Quất Miêu thi xã càng tinh nhuệ hơn, qua một thời gian nghỉ hè nhàn rỗi, mọi người đều có phần rục rịch muốn động. Xã đoàn cũng cần bổ sung thêm nhân sự mới mẻ, việc tuyển chọn người mới là công tác trọng yếu nhất hàng năm, làm thế nào để tạo ra ấn tượng khắc sâu cho học sinh mới là điều mà mỗi một xã đoàn lớn đều vắt hết óc suy nghĩ.

Vũ Triết hỏi: "Có người nào đã xem qua clip thi kiểm tra nhập học của Long Thành chưa?"

Mọi người quay mặt nhìn nhau, không người nào hé răng. Bọn họ đều là học sinh năm ba, người nào sẽ đi quan tâm tới tân sinh chứ?

Hiển nhiên tình huống trước mắt nằm trong dự liệu của Vũ Triết, hắn thản nhiên nói: "Vậy thì cùng nhau xem đi."

Mọi người vây quanh một chỗ, nhìn xem clip thi kiểm tra nhập học của Long Thành.

Thiết Canh vương vừa xuất hiện, mọi người lập tức ầm ĩ cả lên, tiếng gào thét, tiếng huýt sáo không ngừng liên tục vang lên, toàn bộ quá trình đều là các lời cảm thán.

"Mẹ nó, còn có loại thao tác như vậy nữa a!" "Buồn cười quá đi mất!" "Ta xem mà cũng muốn kiếm bộ quang giáp nông nghiệp chơi đùa nha!"

Clip chiếu xong hết, Vũ Triết nói: "Hãy nói xem nhận định của mình đi."

"Có sáng ý! Thực lực hẳn là không tệ!" "Đáng tiếc đã gia nhập vào Ban Tác phong và Kỷ luật, nếu không thì có thể thu nạp vào xã đoàn chúng ta." "Cũng không tệ lắm." "Có tiềm lực."

Hỏi đến Hạ Vinh, Hạ Vinh không kiên nhẫn nói thẳng: "Lão đại ngươi nói thẳng ra đi, đánh hay là không đánh?"

Vũ Triết ý vị sâu xa nói: "Đánh, đương nhiên phải đánh, về phần đánh người nào, việc này cần phải suy nghĩ kỹ một chút."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK