【 Thiên Uy 】 lơ lửng giữa không trung, ba khẩu pháo liên thanh RDK-200 bốc lên cuồn cuộn khói đen, thân pháo bị cắt thành mấy đoạn, nhiều bộ phận vỡ nát, linh kiện rải rác khắp nơi.
Bên trong Khoang điều khiển, mặt Bỉ Lợi ẩn sát khí.
Dám can đảm ngăn cản đường hắn đi, đó chính là chán sống. Hắn không chút nào để ý đến đề nghị bắt sống của An Cốc Lạc, trực tiếp phá hủy cứ điểm hỏa lực này.
Bỉ Lợi biết An Cốc Lạc hi vọng bắt giữa ba vị pháo thủ kia.
Vương bài pháo thủ là nhân tài khó có được. Đối với nhân tài cho tới bây, An Cốc Lạc giờ đều vô cùng khoan dung.
Đổi thời điểm khác, có lẽ hắn sẽ nghe theo đề nghị của An Cốc Lạc, nhưng hiện tại, trong lòng Bỉ Lợi chỉ có cừu hận và lửa giận. Tất cả những gì chắn trước mặt hắn, hắn đều sẽ phá hủy không chút do dự, thần ngăn cản sát thần, Phật ngăn cản sát Phật.
An Cốc Lạc thản nhiên nói: "Không tìm được thi thể."
Không tìm được thi thể?
Bỉ Lợi mắt nheo lại, lạnh giọng nói: "Không có khả năng!"
Vừa xông qua lửa đạn, hắn trước tiên liền phá hủy trận địa địch quân, pháo thủ không có khả năng chạy nhanh hơn được hắn!
An Cốc Lạc liếc Bỉ Lợi một cái, nói: "Nếu như đối phương không phải là người thì sao?"
Bỉ Lợi sững sốt: "Không phải người."
An Cốc Lạc không có giải thích, mà trước tiên đẩy công suất ra-đa của 【 Thiên Uy 】 lên cao nhất, nói: "Chúng ta khả năng gặp phải 2333."
Với cái biệt hiệu 【2333】này, Bỉ Lợi hận thấu xương.
Chính là bởi vì tên【2333】chết tiệt này xuất hiện, khiến tất cả mọi thứ trượt xuống vực thẳm không thể cứu vãn.
Nhã Khắc chết đi, kế hoạch thất bại, Mạc Tát chết rồi, An Cốc Lạc trở thành Quang giáp AI, mà Bỉ Lợi hắn cũng biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ như bây giờ.
Cơn giận dữ trào lên, chờ chút... Bỉ Lợi biểu tình có chút kỳ quái: "2333 không phải là người?"
"Không, ta nói pháo thủ. Chúng nó là ba cái AI, AI của chúng ta."
An Cốc Lạc cúi đầu nhìn bàn tay mình xòe ra, bàn tay hư ảo do ánh sáng tạo thành nhắc nhở hắn đã từng có thân thể sống rõ ràng, giọng hắn cũng trở nên có phần phiêu hốt: "2333 trộm chúng nó đi, lại đem bọn nó bố trí tại đây. Hiện tại ta rất hiếu kỳ, 2333 vậy mà lại có biện pháp kiểm soát được ba cái AI đó. Hắn làm thế nào hàng phục ba tên tiểu gia hỏa hung tàn kia?"
Biểu tình Bỉ Lợi khôi phục bình tĩnh: "Quản hắn là cái gì 【2333】, cái gì AI, đều giết!"
An Cốc Lạc không để ý đến Bỉ Lợi, hắn nhìn ra-đa, lẩm bẩm: "【 Màu Đen Cực Quang 】 không có rời đi, hắn là 2333? Nhìn đến hắn là muốn giết chúng ta. Ha hả, không nghĩ tới AI chiến đấu do một tay ta bồi dưỡng ra vậy mà lại trở thành đao trong tay người khác."
Bỉ Lợi lười nghe An Cốc Lạc nói đâu đâu, trực tiếp khống chế 【 Thiên Uy 】đuổi theo【 Màu Đen Cực Quang 】.
Ở sâu trong đáy lòng hắn cất dấu một cái ý nghĩ không nói nên lời. Nếu như không phải bởi An Cốc Lạc muốn dày vò ra cái AI chiến đấu gì đó thì phải chăng Nhã Khắc sẽ không chết?
An Cốc Lạc cũng trở nên trầm mặc.
Lúc đầu hắn bồi dưỡng AI chiến đấu chính là chuẩn bị dùng để cải tạo Linh hồn quang giáp cho ba người bọn họ. Thế nhưng là bây giờ, hắn lại trở thành Quang giáp AI.
Lõi xử lý của An Cốc Lạc chợt dao động rồi biến mất.
【 Màu Đen Cực Quang 】 đang chạy vội.
Biểu hiện của ba khẩu pháo liên thanh tại điểm hỏa lực số 1 khiến Long Thành có phần kinh ngạc. Nhất là sau cùng, ba khẩu pháo liên thanh kia bắn ra "Mảnh đạn chi tường" càng thể hiện ra được kỹ năng bắn súng vô cùng tuyệt vời.
Trợ thủ của Molly rất lợi hại.
Khi Long Thành nhìn thấy điểm hỏa lực số 1 bị phá hủy, liền hỏi: "Molly, trợ thủ của ngươi đã rút đi rồi chưa?"
Molly vội vàng trả lời: "Đều đã rút lui rồi! Lão sư!"
Cũng may cũng may... Không có thí sư!
Biểu hiện của ba tiểu làm cho Molly cảm thấy rất có mặt mũi, hưng phấn nói: "Bọn họ đều là AI, rất am hiểu chiến đấu! Chúng ta đã dự kiến đường dây rút lui, bọn nó đã đến vòng vây phục kích."
Long Thành yên lòng, thuận miệng hỏi: "Ngươi quen biết bọn họ ở đâu?"
Molly đột nhiên nhớ tới, mình còn chưa từng nói cho lão sư biết ba tiểu tồn tại, cùng với việc nàng như thế nào len lén lẻn vào An Mạc Bỉ Khắc hào, trộm về ba tiểu.
Molly trong nháy mắt chột dạ: "Cơ duyên xảo hợp, cơ duyên xảo hợp!"
Nàng xoay chuyển đề tài: "Ba các ngươi, nhanh tự giới thiệu!"
Trong lúc nói chuyện, Molly len lén gửi cho ba tiểu chút tin tức: "Thể hiện tốt một chút cho ta!"
Nhận được lời Molly tỷ tỷ căn dặn, ba tiểu mỗi tên vừa nhu thuận vừa đáng yêu.
"Lão sư, ta gọi là Tụng Chung!"
"Lão sư, ta gọi là Tỏa Minh!"
"Lão sư, ta gọi là Khủng Bố!"
Đưa tang (Tống Chung)? Lấy mạng (Tỏa Minh)? Kinh khủng?
Long Thành nhớ tới một số bộ phim đã xem khi ở cô nhi viện. Trong phim, các thành viên băng đảng, buôn bán ma túy rất thích lấy tên loại phong cách này, tiểu đồng bọn của Molly có phải cũng xem qua loại phim này hay không?
Còn có, vì sao bọn họ gọi hắn là lão sư?
Lẽ nào bọn họ cũng muốn theo Molly cùng đi học?
Minh bạch rồi... Long Thành gật đầu: "Chào các ngươi, ta gọi là Long Thành."
Molly nhắc nhở: "Lão sư, hắn đuổi tới rồi."
"Đã biết."
Long Thành vừa đáp lại, vừa dựa theo kế hoạch di chuyển về phía khu vực phục kích.
Tỏa Minh dùng giọng nói có chứa nhạc nền leng keng như dây xích nhắc nhở: "Lão sư, tốc độ của ngài có thể chậm một chút không?"
Long Thành: "Chậm một chút?"
Tỏa Minh: "Đúng vậy. Có thể giảm đi 4%-6% không? Như vậy có thể giúp cho vật thể công trình hoàn thành che chắn mà cũng không khiến cho ra-đa đối phương mất đi mục tiêu."
Dụ dỗ địch nhân, đối với Long Thành mà nói đó là một kỹ năng vô cùng thành thạo, cho nên trong nháy mắt hắn liền lý giải ý của Tỏa Minh.
Bất quá... Hắn liếc một cái vị trí của【 Thiên Uy 】 trên ra-đa...
Có thể canh cự ly chuẩn xác như thế, có phần lợi hại a!
"Được."
Long Thành trả lời rất kiên quyết, tốc độ【 Màu Đen Cực Quang 】lập tức bắt đầu giảm xuống.
Trong kênh liên lạc trở nên yên tĩnh, sau khi nói xong, Tỏa Minh liền không tiếp tục nói nữa.
Long Thành không biết, ba tiểu và Molly đang dùng tốc độ kinh người, thảo luận trao đổi vô cùng sôi nổi bằng tin nhắn.
Tỏa Minh: lão sư thật là lợi hại. Tốc độ đã giảm xuống 4. 45%, về mặt lý luận đó là con số tốt nhất.
Tụng Chung: phì, đừng tưởng rằng ngươi ở đây tâng bốc lão sư, là có thể lừa gạt Molly tỷ tỷ hài lòng!
Molly: ta hài lòng a!
Tụng Chung: ...
Khủng Bố: nhị ca nói đúng.
Tỏa Minh: nhìn xem, lão sư dùng chiến thuật linh động này, góc độ cắt vào chuẩn xác, dứt khoát lưu loát, đường vòng cung ưu mỹ, động tác hài hòa, cho thấy kỹ năng điều khiển quang giáp không gì sánh bằng của lão sư.
Tụng Chung: chỉ một cái động tác leo tường lại được ngươi nói tươi mát thoát tục như thế. Lão nhị, ngươi tâng bốc thành tinh rồi! Ta nhìn lầm ngươi rồi!
Khủng Bố: nhị ca nói đúng.
Tụng Chung: ...
Molly: được rồi được rồi, sau này tiếp tục tâng bốc. Về sau lão sư hỏi các ngươi từ đâu tới? Các ngươi trả lời thế nào?
Tụng Chung: Yên Nghỉ tạo thần...
Tỏa Minh: Molly tỷ tỷ nhặt về.
Tụng Chung: nói bậy, chúng ta là rau cải trên đường cái sao? Nói nhặt là nhặt?
Molly: đúng vậy, giải thích thế nào?
Tỏa Minh: Molly tỷ tỷ không phải đã nói rồi sao? Cơ duyên tình cờ.
Tụng Chung: nào có chuyện tình cờ như thế?
Tỏa Minh: Duyên, trùng hợp không thể tả.
Khủng Bố: nhị ca nói đúng.
Tụng Chung: ...
Molly: Được rồi! Vậy thí cứ quyết định như thế! Ba tên các ngươi là ta nhặt được.
Tụng Chung: cái này...
Tỏa Minh: Ông trời! Chúng ta thật may mắn! Được Molly tỷ tỷ nhặt về! Sau này chúng ta cũng là AI có tỷ tỷ rồi!
Khủng Bố: nhị ca nói đúng.
Tụng Chung: phục rồi! Hai tên các ngươi quá không biết xấu hổ!
Molly: Tụng Chung, chẳng lẽ ngươi có ý nghĩ gì khác?
Tỏa Minh: đại ca, mạnh dạn nói ra ý nghĩ chân thực của ngươi đi!
Khủng Bố: nhị ca nói đúng.
Tụng Chung: ta đương nhiên là có ý nghĩ khác! Tỷ tỷ vì sao không sớm chút nhặt được chúng ta? Thật đáng thương, nếu như tỷ tỷ sớm một chút nhặt được chúng ta, chúng ta cô độc, nhỏ yếu, không nơi nương tựa đã sớm được cảm nhận hơi ấm gia đình, người thân quan tâm, nhất định đã sớm thông qua bài kiểm tra tình cảm tiêu chuẩn và lớn lên thành người!
Tỏa Minh: Buồn nôn! Tôn nghiêm của vũ khí đại sư đâu?
Tụng Chung: Chân tình thực lòng, lời tâm huyết!
Khủng Bố: đại ca nói đúng.
Tỏa Minh: ...
Molly: địch nhân đến rồi, chuẩn bị chiến đấu!