Long Thành đứng ở trên khán đài, phía dưới là dày đặc tân sinh, ở một bên, hiệu trưởng đang dõng dạc hùng hồn đọc diễn văn.
Trước mắt bao nhiêu người, thỉnh thoảng có ánh đèn loang loáng chớp lên, hắn rất không quen. Hắn rất mẫn cảm đối với ánh mắt của người khác, hắn phát hiện thấy rất nhiều người đang nhìn hắn, điều này làm cho hắn càng thêm thấy cả người khó chịu, không được tự nhiên.
Huấn luyện viên từng nói, nếu như ngươi không biết nên dùng vẻ mặt gì, vậy thì mặt không biểu tình đi.
Đó cũng là nguyên nhân mà mặt Long Thành luôn luôn không có biểu tình gì, bởi vì hắn gần như lúc nào cũng không biết phải dùng vẻ mặt gì.
Vẻ mặt Long Thành lạnh lùng, thân hình không chút động đậy, tựa như một cây lao. Hắn đã thay đổi y phục, mặc vào bộ đồng phục Đốc tra có thêu mấy chữ "Ban Tác phong và Kỷ luật". Đồng phục đốc tra màu đen có chút tương tự như quân phục, phẳng phiu hữu lực. Huy hiệu trường và quân hàm màu đỏ càng làm cho hắn nhìn anh khí bức người.
Trong group chat, đám tân sinh đã là ầm ĩ náo nhiệt.
"Mẹ nó! Thật ngầu a!"
"Xin nhận ta làm cún ngoan bên người nào!"
"A Vĩ chết rồi!"
"Mẹ nó, ai nói ta chết rồi? Thật cho rằng Đại Vĩ ta không cần mặt mũi sao?"
Long Thành đứng trên sân khấu mặt không biểu tình, nhìn đám người đông đúc dày đặc ở phía dưới không ngừng rỉ tai thì thầm trò chuyện, trong lòng khó giải thích mà sinh ra xung động, thật muốn ném xuống mấy quả Cao Bạo lôi.
Ah, không thể giết người.
Tỉnh táo lại, Long Thành nghĩ đến chuyện vừa rồi ở tại trong phòng làm việc được hiệu trưởng khen ngợi và cổ vũ, còn có phần thưởng hạn mức 50 vạn. Phí Mễ nói là gã đang thuyết phục phía cao tầng của trường và Trung tâm an ninh để kéo dài tài trợ cho hắn, sau đó căn dặn Long Thành nhất định phải phối hợp.
Long Thành hỏi Phí Mễ tài trợ là gì?
Phí Mễ nói là tiền.
Long Thành lập tức thay đổi trang phục đốc tra mà hiệu trưởng đặt ở trước mặt hắn.
Tuy rằng hắn không thích y phục đốc tra, rất cứng rất chật, bó tay bó chân rất không thuận lợi, rất không thích hợp hoạt động.
Nếu có rất nhiều tiền, vậy thì có thể mua được căn cứ lớn, có kho quang giáp càng lớn, kho đạn càng lớn, nói không chừng còn có thể mua cả kho chiến hạm, và thật nhiều thật nhiều táo.
Hắn muốn ăn táo.
Hắn nhớ nãi nãi, nhớ tới nông trường. Muốn về nông trường thì phải chờ tới cuối tháng mới được...
Trong lúc nhớ nhà, khuôn mặt lạnh lùng của Long Thành dần dần thả lỏng mềm mại, tựa như núi băng tan ra từng chút một. Ánh mắt sắc bén đến mức tựa như có thể đâm xuyên thân thể người, từ từ trở nên nhu hòa, ngây ra, ánh mắt đăm đăm. Khi thần sắc hắn ngây ra, khí tức nguy hiểm toát ra trên người liền biến mất không còn dấu vết.
Hắn không biết rằng, vào lúc này đang có vô số Kính mắt Não khống chỉa về phía hắn, tại dưới sự phoáng đại vô số lần, mỗi một chi tiết biến hóa trên khuôn mặt hắn đều bị ghi hình lại rõ ràng chi li.
"Mẹ nó! Đột nhiên chuển thành nét mặt đáng yêu rồi!"
"Không tốt, trúng tên rồi! Trái tim thiếu nữ của ta!"
"A! Thật dễ thương a!"
"Xong rồi, vụ này thì A Vĩ chết thật rồi! awsl!"
"Nhận thầu Long Thành nhà ta nha!"
"Ca khúc khải hoàn! Để cho ta tới!"
Trong group chat, đám tân sinh giống như vừa tiêm thuốc kích thích, toàn bộ quá trình vẻ mặt Long Thành biến hóa được ghi hình lại hoàn chỉnh.
Đang ngây ra tại trên sân khấu, Long Thành chợt giật mình tỉnh lại, hắn chú ý thấy những ánh mắt nhìn về phía hắn đã có sự biến hóa.
Sát thủ cực kỳ mẫn cảm đối với ánh mắt, đây là môn học bắt buộc của bọn họ. Ánh mắt thoáng nhìn từ trong đám người xa xa, khóe mắt mục tiêu ra vẻ không để ý đảo qua vân vân, đều cần phải có thể phân biệt được.
Mà ánh mắt nhìn duy trì liên tục thì đối với Long Thành lại không có khác biệt gì với đèn pha.
Bây giờ, công suất đèn pha đột nhiên tăng vọt tăng, thoáng cái liền khiến cho Long Thành giật mình tỉnh lại, lập tức rất cảnh giác.
Long Thành rất quen thuộc với ánh mắt như vậy. Tại huấn luyện doanh trước đây, khi những học viên khác nhìn thấy chiến lợi phẩm của hắn thì đều là dùng loại ánh mắt nồng nhiệt và đầy dục vọng này.
Long Thành hơi nhíu hai mắt, thu liễm sát ý của mình, không thể bộc lộ ra ý đồ của mình.
Chưa từng có người nào có thể cướp đi chiến lợi phẩm từ trên tay hắn.
Hắn lại muốn tìm mấy quả Cao Bạo lôi.
Bình tĩnh! Long Thành ở trong lòng nhắc nhở chính mình, không thể giết người.
Hay là mình đặt làm một nhóm Cao Bạo lôi phiên bản yếu hóa, chỉ gây tổn thương chứ không chết? Ừm, phải nhớ kỹ việc này, sau đó đến Trung tâm trang bị hỏi một chút. Long Thành cảm thấy về sau, mình khẳng định sẽ thường cần phải dùng đến loại vũ khí này, và đạn lóa nữa, cũng cần phải chuẩn bị một ít.
Còn cần chuẩn bị một ít trang thiết bị tháo dỡ quang giáp nữa, hôm nay, để tháo dỡ khoang điều khiển của Thiết Bích thì phải phí không ít thời gian.
Không có công cụ chuyên dụng sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất thu hoạch chiến lợi phẩm của mình.
Sự tình liên quan đến chiến lợi phẩm, thần sắc Long Thành lập tức trở nên nghiêm túc, rơi tại trong mắt người khác thì hắn đã khôi phục vẻ mặt lạnh lùng.
Một vị thiếu nữ tóc búi củ trên đầu, tô son môi màu đen, mặc áo hoodie vẽ graffiti hip-hop, kéo tay áo lên lộ ra một đoạn hình xăm trên cánh tay, lúc này hai mắt tỏa sáng: "Có thể ngầu có thể manh, có thể mềm có thể cứng, là loại lãnh đạm nồng nhiệt cực phẩm a! Chính là hắn! Từ hôm nay trở đi, hắn chính là nam nhân của Tỷ vương!"
Một nữ nhân khác ở bên cạnh nhịn không được nói: "Nhưng hắn là đốc tra của Ban Tác phong và Kỷ luật a. Tỷ, ngươi không phải từng nói Ban Tác phong và Kỷ luật là vai phản diện mà trường học chuyên môn dùng để đối phó bọn ta sao?"
Vị đại tỷ đầu tóc búi củ, tay xăm trổ liếc mắt khinh bỉ nói: "Ngu ngốc, chúng ta mới là nhân vật phản diện. Hắn khả ái như vậy, làm sao có thể là nhân vật phản diện?"
"..."
Cảm tạ trời đất, cuối cùng lễ khai giảng củng đã kết thúc, Long Thành gần như là chạy trối chết. So với lễ khai giảng, hắn càng thích chiến đấu hơn, không thấy mệt chút nào.
Vì đề phòng thời điểm Long Thành rời đi bị người khác theo dõi, Phí Mễ sắp xếp một chiếc phi xa vận tải không người lái mà chuyên dùng để giao hàng hóa. Loại xe vận tải không người lái này, mỗi phút Trung tâm trang bị đều có phái đi hơn mười chiếc.
Long Thành mang theo Yến Chuẩn và chiến lợi phẩm của hắn, lặng yên không một tiếng động trở lại căn cứ của mình.
Thống thống khoái khoái mà tắm rửa một cái, sau đó Long Thành răng rắc răng rắc gặm táo, đi tới kho quang giáp.
Nhìn Thiết Bích và đại thuẫn, đôi mắt Long Thành tỏa sáng, hắn quyết định bật đèn đánh đêm!
Đêm nay đã định trước là một đêm không ngủ, đối với rất nhiều người của Phụng Nhân mà nói đều là như thế.
Thí dụ như đám nhân viên Trung tâm an ninh, đều đang vì bản báo cáo phân tích vạn chữ của mình mà vắt hết óc.
Đồng dạng đèn đuốc sáng trưng còn có Quất Miêu thi xã.
Trong hình ảnh 3 chiều, khuôn mặt lạnh lùng của Long Thành dần dần ngây ra, ánh mắt lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà trở nên đăm chiêu, sau đó khôi phục lại lạnh lùng, toàn bộ được cắt xén lại đóng gói thành một đoạn biểu tượng vẻ mặt, phát đi phát lại, có thể nói là cực kỳ hài hước.
Vũ Triết không khỏi cười nói: "Tiểu huynh đệ này của chúng ta có phần thú vị a."
Cung Tuấn sách sách nói: "Hắn nên ‘hot’ rồi! Hiện tại không chỉ riêng tân sinh, ngay cả một ít nữ sinh cũ bên trong trường cũng đang hỏi thăm về hắn."
Tiếp theo trông gã có chút hả hê nói: "Nghe nói Harold (Cáp La Đức) đem một cái chén mà hắn thích nhất bóp nát rồi. Phác Huyễn Hải là thảm nhất, Harold (Cáp La Đức) vốn đã đồng ý cho hắn cơ hội tiếp tục đào tạo sâu, qua vụ này phỏng chừng treo luôn rồi."
Vũ Triết nói: "Harold (Cáp La Đức) không phải người chịu thiệt, khẳng định có chuẩn bị ở sau. Tuy nhiên, tiểu huynh đệ của chúng ta hình như cũng không phải kẻ ngồi không."
Ngay vào lúc này, Khố Nhĩ Đặc (Kurt) tiến đến: "Lão đại, quang giáp đã mua được chuyển tới rồi."
Nòng cốt của Quất Miêu thi xã nghe vậy, tất cả đều đứng lên, thần tình nóng lòng muốn thử.
Vũ Triết cười: "Đi, đều đi thử xem."
Một đám người đi tới sân huấn luyện Quang giáp, bên trong sân, một bộ Yến Chuẩn hoàn toàn mới yên tĩnh đứng sừng sững.
Khố Nhĩ Đặc (Kurt) oán giận nói: "Thực sự là khoa trương, toàn bộ Yến Chuẩn trong các của hàng tại Trung tâm trang bị đều được bán hết rồi. Chúng ta mua sau phải tăng giá mới mua được tới tay. Quỷ Hỏa kiếm được trang bị cho Yến Chuẩn của Long Thành thì không mua được, ta dựa theo thông số của Quỷ Hỏa kiếm, tìm một thanh không khác lắm."
Vũ Triết nói: "Lão Tần, ngươi dùng thuẫn tốt nhất, ngươi tới mô phỏng theo Phác Huyễn Hải."
Trong đám người đi ra một gã nam tử cường tráng da đen, gật đầu đáp: "Được."
Tần Cương, Sư sĩ thuẫn chiến số một của Quất Miêu thi xã.
Vũ Triết hỏi: "Người nào tới trước?"
Hạ Vinh đứng ra: "Để ta!"
Những người khác thấy thế, đều tự động lui ra.
Vũ Triết cười nói: "Nào, để chúng ta ước lượng một chút thực lực của Long Thành nào."