【 Tường Vi hào 】là phi thuyền thương khách đường dài, bay trong vũ trụ yên tĩnh, đèn báo hiệu màu xanh ở mép thân thuyền nhấp nháy có nhịp điệu, nhắc nhở các phi thuyền khác giữ khoảng cách để tránh xảy ra va chạm.
Phòng thượng hạng 901, âm nhạc nhẹ nhàng vang lên trong phòng, bên ngoài vách kính từ trần tới sàn là bầu trời đầy sao lấp lánh gần như bất động không hề biến đổi, tựa như một bức tranh do thời không đọng lại mà thành.
Một nam tử đầu trọc, gương mặt ửng đỏ có vẻ hơi say, tư thế nằm nửa tê liệt trên chiếc ghế sô pha mềm mại. Trên chiếc bàn vuông trước người hắn, bên cạnh chai rượu trống không là ly rượu pha lê óng ánh chỉ còn sót lại mấy giọt rượu.
Ở bên kia bàn là một nam tử đeo kính mắt ngồi xếp bằng trên thảm sàn.
Nam tử đeo kính nâng trong tay một tách trà xanh, mặc trên người là áo sơ mi carô vuông kết hợp với lụa dệt kim màu vàng nhạt, cổ áo sơmi thắt cà-vạt màu tím, kính mắt màu đen khung vuông, nhìn qua giống như giáo sư trong trường học.
Hơi nước mờ mịt bốc lên từ tách trà khiến khuôn mặt hắn có phần mơ hồ không rõ.
Giọng hắn trầm thấp và có sức cuốn hút.
"Một lần thất bại đã sa sút tinh thần như thế, rất không giống ngươi a, số 7. Trong khóa học này của Hệ 7 các ngươi, số 7 ngươi thế nhưng là được đặt kỳ vọng cao a."
Nếu như Nhiếp Kế Hổ còn sống, nhất định sẽ nhận ra được thanh niên đầu trọc khuôn mặt tuấn tú trước mắt chính là Lục tiên sinh đã từng trợ giúp bọn họ, Giết Chóc sư sĩ, biệt hiệu 7758.
7758 không vui, nói: "Ngươi đừng đứng đó nói chuyện không đau lưng. Thời điểm hai ta tốt nghiệp huấn luyện doanh không khác nhau lắm, ngươi đã là cấp 3 rồi, ta vẫn còn là gà cấp 4. Mẹ nó, tìm ai để nói lý đây?"
Thời điểm hai người tốt nghiệp không khác nhau mấy, hai người phân biệt là tân binh mạnh nhất của Hệ 7 và Hệ 5, lúc trước cũng từng hợp tác với nhau mấy lần, đều là thưởng thức lẫn nhau.
Nhưng đã từng là 5421 giờ đã thăng cấp thành 521 hiện tại, mà mình thì vẫn còn là 7758, đứng yên không thay đổi.
Thực sự là người so với người, tức chết người!
521 an ủi: "Thực lực của ngươi ta thế nào lại không biết? Đại lão các ngươi từng chính miệng nói, ngươi là tân binh có khả năng nhất tăng lên cấp 2. Thứ ngươi thiếu chỉ là một nhiệm vụ để tăng cấp mà thôi. Ta đây không phải đã nghĩ đến ngươi đây sao?"
7758 nhìn trần nhà, thở dài một hơi: "Chỉ cần không gặp phải 2333, cái gì cũng dễ nói."
521 nở nụ cười ha hả: "Chúng ta nơi này là Hạ Đại liên bang rồi, cách Sơn Nguyệt Sâm tinh hệ rất xa, làm gì có 2333?"
Hắn đẩy đẩy kính mắt trên mũi: "Ngươi tra được tư liệu về 2333 chưa? Từ trước tới giờ, ta chưa từng nghe qua nhân vật có danh hiệu như vậy. Ở đợt này, Hệ 2 không có nghe nói có tân binh nào lợi hại."
"Không điều tra ra." 7758 không biết làm sao nói: "Ngươi cũng không phải là không biết, Hệ 2 là đối thủ một mất một còn của Hệ 7 chúng ta, rất đề phòng, tử thủ đối với chúng ta."
521 trầm ngâm hỏi: "Có thể tiêu diệt Vưu Tây Nhã Khắc, tuy rằng là dùng thủ đoạn nhưng trình độ khẳng định không cần phải nói. Ngươi đã giao thủ với hắn, có cảm giác gì?"
7758 xoa xoa cái trán bóng sáng của mình, biểu tình trở nên nghiêm túc: "Rất lợi hại. Không, hẳn phải là vô cùng lợi hại. Nói thật đi, ta cảm thấy ở khóa này của chúng ta, có thể mạnh hơn so với hắn sẽ không vượt hơn ba người."
521 giật nảy mình, chỉ là hắn không có nghi vấn 7758, mà lẩm bẩm: "Như vậy thực thái quá rồi..."
"Hơn nữa, tên kia càng đánh càng mạnh!" 7758 nhịn không được than thở: "Nếu như hắn trong huấn luyện doanh của chúng ta, phỏng chừng ngay cả huấn luyện viên cũng có thể làm thịt."
521 nói: "Ngươi nói như vậy, ta trái lại càng thêm hiếu kỳ với tên 2333 này. Đáng tiếc lần này không gặp được, nếu không, còn có thể tìm hiểu nhiều tin tức hơn về hắn."
7758 liếc mắt khinh bỉ: "Ngươi không nên mở miệng quạ đen! Đánh chết ta cũng không muốn gặp phải hắn. Ông trời phù hộ! Thương cảm ta! Mong cho nhiệm vụ tăng cấp của ta được thuận thuận lợi lợi, không nên gặp phải 2333!"
521 không tiếp tục kích động đồng bạn, hỏi sang việc khác: "Thương thế của ngươi thế nào rồi?"
"Ha ha, đã khỏi hẳn." 7758 tâm tình vui vẻ lên không ít: "Hơn nữa nhân họa đắc phúc, cuối cùng con mẹ nó đột phá rồi."
"Ngươi đã đột phá?"
521 mở to hai mắt, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.
"Là chuyện mấy ngày hôm trước." 7758 hơi có đắc ý, nhưng nhìn thấy vẻ mặt đồng bạn đầy ước ao, không vui nói: "Có gì hay mà ước ao? Đó là dùng tính mạng đổi lấy, còn mất đi một lần nhiệm vụ tăng cấp."
"Thực lực mới là tất cả." 521 tinh thần phấn chấn: "Nhìn đến lần này là ta nhặt được tiện nghi rồi. Thực lực ngươi đột phá, nhiệm vụ lần này ta càng nắm chặt thêm mấy phần."
7758 ngạo nghễ nói: "Vẫn là câu nói kia, chỉ cần không gặp phải 2333, cái gì cũng dễ nói. Tư liệu về Tông Á ngươi đưa ta, ta đã xem qua rồi. Với loại thô lỗ chỉ biết múa đao làm gậy này, lão tử có một vạn cách đùa chết hắn."
"Chỉ cần giải quyết Tông Á, những chuyện khác đều dễ làm." 521 trầm giọng nói: "Cục diện Bối Lâm tinh đã mở ra, chuyện còn lại không cần chúng ta quan tâm. Ta cũng đã có sắp xếp với Ngọc Lan tinh, kế hoạch đã bắt đầu chấp hành, chờ khi chúng ta đến nơi liền có thể vào bàn, bắt đầu thu gặt. Đến khi Hạ Đại quân đoàn trở về, Ngọc Lan tinh đã là vật trong bàn tay chúng ta."
Giọng điệu 7758 không cho là quan trọng: "Ngươi nói là được rồi, ta chỉ phụ trách sát nhân."
"Đáng tiếc điểm chuyển tiếp đã bị phong tỏa, chúng ta phải vòng một vòng lớn. Nhưng mà cũng tốt, có thời gian chờ mọi chuyện lên men, cũng có lợi cho chúng ta thực hiện bước tiếp theo."
Lời 521 nói ra miệng rất thoải mái, trên thực tế lại cực kỳ cẩn thận. Ngọc Lan tinh có ý nghĩa chiến lược rất trọng đại, tuy rằng hắn sớm có bố cục nhưng vẫn không yên tâm, quyết định tự mình đến đây.
Hắn mở tin tức thu được từ mấy ngày trước.
Trong ảnh chụp, nơi ở của Mạch Khảo Tư gần giống như đống đổ nát, xác chết ở khắp nơi giữa đám đá vụn tường đổ, máu tươi đọng lại trên mặt đất tạo thành những mảng màu đỏ sẫm.
Hắn lộ ra vẻ thỏa mãn, 5968 không có phụ lòng tin của hắn.
Bây giờ đã tăng chức cấp 3, hắn có được mấy vị thuộc hạ, số hiệu 5968 liền là một trong số đó.
Bởi vì 5968 thiên phú có hạn, hơn mười năm tới nay vẫn còn dừng lại tại cấp 4, thực lực trung bình trở xuống, nhưng làm việc ổn trọng, không có sự nôn nóng gấp gáp của thanh niên.
Thảm án tại nhà Mạch Khảo Tư là do chính tay hắn lên kế hoạch và thực thi.
Gia đình nhà vợ Mạch Khảo Tư tại Ngọc Lan tinh có bối cảnh thâm hậu, họ không nuốt được cơn tức này, chỉ cần bọn họ bắt đầu thực hiện trả thù thì phần kế hoạch thứ 2 mà 5968 tỉ mỉ thiết kế liền có thể bắt đầu thực hiện.
521 xem qua kế hoạch liên quan, vô cùng thỏa mãn.
Theo thời gian đến xem, bộ kế hoạch thứ 2 hẳn đã bắt đầu rồi.
Khóe miệng hắn không khỏi lộ ra nét tươi cười.
¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥
Phi thuyền【 Hàng -6】thuận lợi thông qua cửa khẩu kiểm tra an ninh, không có gặp phải bất cứ trở ngại nào.
Bên tron gphòng điều khiển Phi thuyền, Molly hoan hô: "Molly thích Ngọc Lan tinh!"
Ở một bên, Phí Mễ cũng không khỏi tán thưởng: "Ngọc Lan tinh này là đại phương tốt để an cư. Phong tục, dân chúng thực sự là thuần phác, quan viên cũng thanh liêm, cục quản lý bến tàu vậy mà trực tiếp giảm miễn phí neo đậu cho chúng ta."
Đỗ Bắc kinh ngạc hỏi: "Còn có chuyện tốt như vậy?"
Phí neo đậu không phải số lượng nhỏ.
Phí Mễ liên tục gật đầu: "Đúng vậy. Bọn họ nghe nói chúng ta đã được cấp giấy phép lưu trú liền hoan nghênh chúng ta gia nhập đại gia đình Ngọc Lan tinh. Sau đó còn có một lãnh đạo chạy đến, cố ý dặn dò, nói về sau chính là người một nhà rồi, nên hòa thuận, không nên tranh giành. Thực sự là một ông già đáng kính! Còn đưa rất nhiều hoa quả, đồ ăn vặt, tiểu lễ vật."
Catherine tán thán: "Là địa phương tốt a. Nhìn đến, mặc dù nơi đây tuy rằng nhiều bang phái chút, nhưng quan chức vẫn rất liêm khiết a."
Phí Mễ nói: "Đúng vậy, ta từng đi qua không ít địa phương, với các loại như nhập quan kiểm tra, nếu không đưa bút tiền boa ngươi cứ việc chờ đi. Nhìn xem nơi đây, một đường thông suốt không trở ngại. Chính phủ đại tinh cầu quả nhiên khác biệt a."
Mọi người dồn dập gật đầu: "Địa phương tốt! Địa phương tốt!"
Đỗ Bắc lo lắng nói: "Vậy không biết Thạch Xuyên thì thế nào? Bang phái nơi đó bị Long Thành đánh cho gần như tan nát rồi? Chỉ sợ vạn nhất có một hai phần tử ngoan cố tới gây sự, khiến mấy người nãi nãi kinh sợ thì không tốt."
La Mỗ trầm giọng nói: "Yên tâm, có ta ở đây! Ai dám tới nháo sự, hừ hừ!"
"Còn là phải cẩn thận, mọi người sẵn sàng đề phòng!"
"Đúng! Đều chuẩn bị sẵn sàng các loại vũ khí!"
"Thời khắc mấu chốt thả lão sư ra!"
Mọi người xoa tay, sĩ khí tăng vọt.
Khi phi thuyền bay đến trên bầu trời Thạch Xuyên, thành phố giống như phế tích, tòa nhà tổng bộ Khu vực 3 bốc cháy chỉ còn lại có một cái khung cháy đen, hố bom nhìn thấy mà giật mình, tùy ý có thể nhìn thấy thân xác quang giáp, khiến người kinh sợ.
Mọi người mặt biến sắc.
Bọn họ biết rõ về hành động của Long Thành và La Mỗ, nhưng không ai ngờ rằng, chiến đấu lại thảm liệt đến tình trạng như thế. Ngay cả Molly cũng không có nghĩ đến, La Mỗ chỉ có khoe khoang về bản thân mình mà không đề cập tới điểm nào trọng yếu.
Mình vậy mà lại đi nghe những lời vô dụng của La Mỗ lâu như vậy, thật giận a!
Lão sư, quá không dễ dàng rồi! Nhất định đã trải qua chiến đấu vô cùng gian khổ! Ngay cả Chống chịu cao áp cũng sụp đổ rồi!
Trong lòng nàng vừa tự trách vừa cảm động, xoay mặt nhìn lão sư đang ngây ra ngồi ở một bên, ánh mắt trở nên nhu hòa, lập tức kín đáo đưa cho lão sư một quả táo.
Táo vừa vào tay, Long Thành tựa như có sợi dây thần kinh nào đó bị tác động, lập tức răng rắc răng rắc gặm ăn.
Oa, dáng vẻ lão sư gặm táo cũng thật soái! Ngốc ngốc thật đáng yêu!
Nhanh lên chụp lại, đây chính là lịch sử đen tối sau này của lão sư, nếu không tận dụng thời cơ thì không bao giờ có lại!
Molly hoàn hoàn chỉnh chỉnh quay chụp lại quá trình Long Thành gặm táo ăn, còn xem lại mấy lần tồi mới cảm thấy mỹ mãn mà lưu trữ lại.
Phí Mễ trầm giọng nói: "Cẩn thận!"
Mọi người đều nâng cao cảnh giác,【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】 của La Mỗ có thể xuất kích bất cứ lúc nào, bầu không khí khẩn trương.
Quỷ dị chính là, thành phố rộng lớn như vậy lại không có một bóng người, giống như một tòa tử thành.
Catherine khẩn trương nuốt nước miếng: "Người đâu rồi? Tại sao không thấy bóng người nào? Lẽ nào bọn họ chạy hết rồi?"
Đỗ Bắc vội vàng nói: "Chạy đi rồi cũng tốt."
Những người khác dồn dập gật đầu. Chẳng ai muốn sinh hoạt ở bên cạnh nông trường là một đám thành viên bang phái? Như vậy làm sao có ngày nào bình yên?
Nhìn theo dọc đường, đường phố vắng tanh, cửa hàng đóng chặt, khung cảnh đìu hiu khó tả. Thạch Xuyên nghiễm nhiên đã là một tòa không thành.
Mọi người thổn thức cảm khái, trong lòng cũng không khỏi có phần thả lỏng.
Lướt qua bầu trời thành phố Thạch Xuyên, phi thuyền bay thẳng về phía Phong Viễn nông trường. Không có đám thành viên bang phái, tảng đá trong lòng mọi người cũng được thả rơi xuống, thần tình buông lỏng.
Khi nông trường càng ngày càng gần, mỗi người đều kìm lòng không đậu mà trở nên kích động.
Molly hưng phấn nói: "Đi qua sườn núi phía trước chính là nông trường của chúng ta!"
Khi phi thuyền lướt qua ngọn núi, ở bên trong phi thuyền, mọi người nhịn không được cất tiếng hoan hô.
Nhưng mà ngay sau đó, tiếng hoan hô chợt ngừng bặt, mọi người trợn mắt há mồm nhìn phía dưới.
Hiện ra trong tầm mắt bọn họ là quang giáp đầy khắp núi đồi, những quang giáp này đều đã được sơn phết thống nhất, toàn bộ đều là màu đen, nhìn qua vô cùng lãnh khốc, trên ngực là hình trái táo đỏ tươi dị thường bắt mắt.
Chúng nó ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng thẳng tắp, giống như một đội quân kỷ luật nghiêm trang, từ sườn núi một mạch kéo dài đến cổng vào nông trường, một mảnh đen ngòm, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.
Phía sau mỗi một cái quang giáp cắm một cái biểu ngữ màu đỏ giang rộng ra như lá cờ đỏ, phía trên in các loại khẩu hiệu khác nhau, bay phất phới trong gió.
"Chi viện nông trường Quả Táo, xây dựng quê hương tươi đẹp!"
"Thạch Xuyên xinh đẹp vì có nông trường! Bảo vệ nông trường, bắt đầu từ ta!"
"Nông trường có táo, Thạch Xuyên có ta! Xây dựng hài hòa, người người Thạch Xuyên có trách nhiệm!"
"Cần táo không cần khói thuốc súng!"
"Nghiêm khắc đả kích các loại hành vi ác liệt nhiễu loạn cây dựng nông trường!"
"Nông trường là nhà ta, dựa vào mọi người bảo vệ!"
"Ta yêu trồng trọt, trồng trọt giúp ta hạnh phúc!"
Màu đen quang giáp phủ khắp núi đồi, cờ đỏ phấp phới đầy khắp núi đồi, đám quang giáp ngẩng đầu ưỡn ngực đều đặn nhịp nhàng vỗ tay, bộp bộp bộp, tiếng bàn tay kim loại vỗ vào nhau đầy nhịp điệu, loa ngoài quang giáp truyền phát âm nhạc vui mừng, đồng thời vang lên tiếng hô vang đầy khí thế của bọn hắn
—— "Hoan nghênh hoan nghênh! Nhiệt liệt hoan nghênh! Hoan nghênh nông trường Quả Táo về nhà!"
Bên trong phi thuyền【 Hàng -6】, vẻ mặt mọi người ngây ra, lặng ngắt như tờ.