"Long Thành, kỳ thực chúng ta không cần nôn nóng như thế..."
Catherine nhịn không được đứng ra, nỗ lực khuyên bảo Long Thành. Thân thể của Người dẫn dắt là một tòa bảo tàng thật lớn và phong phú. Nó tụ tập lượng lớn công nghệ tiên tiến vượt xa trình độ cao nhất hiện nay, bất cứ một hạng nào được công bố ra ngoài đều sẽ dẫn tới giới học thuật rộ lên.
Xưng là "Thân thể Thần" cũng không chút nào khoa trương.
Mà hạch tâm AI của Người dẫn dắt, không thể nghi ngờ là bảo bối sáng chói nhất trong cái bảo tàng này, là linh hồn của thân thể Thần.
Kỹ thuật nhân bản AI ẩn chứa lực lượng kinh khủng triệt để thay đổi Nhân loại và Tân nhân loại.
Bùm!
Lời còn chưa dứt, Hạch tâm AI đang chớp động ánh sáng nhạt hiện lên một tầng lồng ánh sáng màu xám như vỏ trứng, vững vàng ngăn cản cái chân bàn mà Long Thành nện xuống. Mặt bàn hợp kim bên cạnh lồng ánh sáng xuất hiện vết rạn như mạng nhện.
Long Thành mặt không biểu tình, lại lần nữa vung lên chân bàn, hung hăng nện xuống.
Bùm!
Lồng ánh sáng màu xám xuất hiện một cái vết rách, Hạch tâm AI lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hòa tan ra, biến thành một đoàn dịch thể màu xám kim loại nhúc nhích.
Nó biến ảo thành khuôn mặt huấn luyện viên, nó nhìn Long Thành, dưới xương mày lồi lên, con mắt thâm trầm lạnh lùng giống như nhìn chằm chằm con mồi, bờ môi mỏng manh nhếch ra nét tươi cười sắc xảo và hài hước.
"Thầy trò gặp lại thực sự là vô cùng cảm động và sâu sắc a!"
"01, học sinh tốt nhất của ta."
Huấn luyện viên!
Cơ hồ ngay lập tức, lông tơ trên người Long Thành dựng thẳng cả lên. Giọng nói của Huấn luyện viên đời này hắn cũng sẽ không quên được, hơn nữa, huấn luyện viên gọi hắn là 01, mà không phải 0001!
Không có bất cứ chần chừ gì, chân bàn hợp kim trong tay mang theo sức lực toàn thân của Long Thành, hung hăng nện tại trên lồng ánh sáng màu xám.
Lồng ánh sáng màu xám ầm ầm tan vỡ.
Sắc mặt Huấn luyện viên giống như một đám khói khí ầm ầm nổ tung, trong không khí quanh quẩn tiếng cười to chói tai: "01, hoan nghênh trở về!"
Khói mù tiêu tan không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Long Thành xách theo chân bàn, đứng ở trước bàn giải phẫu, nhìn thi thể huấn luyện viên, mặt không biểu tình: "Huấn luyện viên, ta đã nói với ngươi, ta rất bận rộn, có rất nhiều công việc phải làm. Rất xin lỗi, lần này ta không có thời gian chôn cất ngươi."
Leng keng, hắn ném chân bàn hợp kim đã bị bẻ gập gần như chín mươi độ trong tay xuống, cũng không quay đầu lại mà đi ra khỏi phòng thí nghiệm lâm thời.
Lại lần nữa chính tay giết chết huấn luyện viên, sự lo lắng trong lòng Long Thành tan hết, cảm thấy cả người thần thanh khí sảng khó tả, sự mệt mỏi rã rời và mệt nhọc mấy ngày nay quét sạch không còn.
Tuy rằng trải nghiệm mỗi lần giết chết huấn luyện viên đều không giống nhau, nhưng mà đối với việc chữa trị tâm linh, đối với khôi phục thể lực của mình thì đều không có khác biệt.
Huấn luyện viên thực sự là bảo vật nạp điện cho mình.
Cảm giác gặp lại huấn luyện viên trong hiện thực so với gặp lại trong cõi mộng thì có hiệu quả càng tốt hơn.
Long Thành cảm thấy trạng thái của mình hiện tại thật tốt, tính tính công việc hôm nay, hẳn là có thể hoàn thành theo kế hoạch. Nhưng mà tại trước lcú làm công việc thì trước tiên còn phải sửa chữa tọa kỵ âu yếm ‘Thiết Canh vương’ của hắn, để phòng ngừa huấn luyện viên tại bên trên gian lận.
Huấn luyện viên từng nói, vì thắng lợi cần phải không từ thủ đoạn.
Lời Huấn luyện viên nói luôn luôn đặc biệt có đạo lý, Long Thành cũng sẽ đặc biệt nhớ kỹ rõ ràng.
Nhìn Long Thành hấp tấp lao ra ngoài, bốn người còn lại trong phòng thí nghiệm quay mặt nhìn nhau, bầu không khí yên tĩnh.
Một lát sau, Molly mới như ở trong mộng chợt tỉnh, nàng cảm thấy phải nói chút gì đó, nhưng không biết nên nói cái gì, lắp ba lắp bắp, nói năng lộn xộn: "Thực, thực sự là thầy trò gặp lại tình thâm, khiến, khiến người dám động không dám nói, chính, chính là điều mà người ta gọi là... Sư nào trò đó, cửu biệt gặp lại giết sư tổ, trò giỏi hơn thầy - hậu sinh khả úy, đi học thân thể Molly mềm mại bị tàn phá, ta..."
Nghênh đón ánh mắt bốn người khác, Molly nặn ra nét tươi cười: "Ta, ta hiện tại có chút hoảng..."
Nét tươi cười của Phí Mễ đau khổ: "Ta hiện tại cũng hoảng a!"
Ánh mắt Catherine phức tạp mà nhìn bàn giải phẫu đã hoàn toàn biến dạng, nàng hoàn toàn không để ý tới thù hận giữa Long Thành và huấn luyện viên, toàn bộ sự chú ý của nàng một mực đặt tại trên công nghệ.
Nàng nhịn không được thở dài, lại không tự chủ lộ ra cảm giác như trút được gánh nặng.
"Long Thành làm đúng. Công nghệ nhân bản hạch tâm AI vốn không nên tồn tại trên thế giới này. Đó thực sự là công nghệ khoa học cấm kỵ! Không ai có thể chống lại loại mê hoặc này!"
Đỗ Bắc hoàn toàn đồng ý: "Hủy diệt tốt. Đó là chiếc hộp Pandora."
Catherine phấn chấn tinh thần trở lại, ánh mắt dừng tại trên thân thể huấn luyện viên, ý chí chiến đấu tràn đầy: "Ta muốn tập trung nghiên cứu công nghệ mô phỏng sinh học trên Người dẫn dắt! Đến lúc đó, chế tạo cho Molly một cái thân thể siêu cấp lợi hại, hừ, cường độ các phương diện phải vượt xa hơn cả Người dẫn dắt..."
Molly bỗng nhiên có chút ngượng ngùng xấu hổ: "Cái này... Tiến sĩ, tính năng đủ dùng là được rồi, cũng không nên quá mạnh mẽ..."
Catherine làm lơ không nghe, nàng đã xoay người đi trở lại nghiên cứu khoa học kỹ thuật mô phỏng sinh học.
Molly nháy con mắt to, khuôn mặt táo hồng phấn ửng đỏ, nàng có chút khổ não.
Cái này... Nếu như thân thể mới của Molly có tính năng quá vượt mức quy định, lão sư phá không được phòng ngự thì làm sao bây giờ...
"Molly!"
Giọng Phí Mễ cắt đứt Molly tưởng tượng, nàng a mà ngẩng đầu: "Thế nào? Phí Mễ. Ngươi đang lo lắng lão cho sư sao?"
Phí Mễ vội vàng lắc đầu: "Ta làm sao sẽ lo lắng cho hắn? Tuy rằng bên trong này khẳng định có rất nhiều nội tình và bí mật không người biết, nhưng mà A Thành không để ý tới, ta cảm thấy những điều khác đều không quan trọng."
"Đúng vậy." Suy nghĩ của Molly lại được kéo về bình thường, nói: "Lão sư giống như thật sự rất không thích huấn luyện doanh kia. Làm sát thủ ngầu cỡ nào a. Rõ ràng lợi hại như vậy lại đi thích trồng trọt. Lão sư thực sự là cái người kỳ kỳ quái quái. Trồng trọt thì trồng trọt đi, thầy nào trò nấy a!"
"Như hiện tại vậy rất tốt." Phí Mễ nói: "Chúng ta có một cái nông trường ổn định. Nếu kinh doanh tốt thì khẳng định có thể sinh sống rất tốt. Gần đây càng ngày càng nhiều khu vực phát sinh rối loạn, cảm giác giống như khắp nơi đều không an toàn."
Gã nói tiếp: "Ta vừa mới nghĩ đến một cái vấn đề."
"Vấn đề gì?"
"Tuy rằng ta còn không phải quá rõ ràng, nhưng mà Người dẫn dắt hẳn chính là tương tự như Huấn luyện viên đi?"
"Hình như phải a."
"Ta đang suy nghĩ. Đã có huấn luyện viên, vậy có phải có huấn luyện doanh chứ?"
Molly sửng sốt: "A?"
Phí Mễ nói tiếp: "Thi thể Người dẫn dắt được đào ra tại nông trường. Molly, ngươi nói xem phía dưới nông trường có hay không có một cái huấn luyện doanh? Giả sử như không có, vậy thì có thể hay không cách nông trường cũng không xa? Long Thành giết chết huấn luyện viên, sẽ kéo đi đến nơi rất xa để chôn cất sao?"
Molly vẫn là có chút mờ mịt: "Phí Mễ tìm huấn luyện doanh... Là muốn huấn luyện sao?"
Gương mặt Phí Mễ co quắp một cái: "Nếu có huấn luyện doanh thì vậy có phải là có thể tìm đến một ít đồ vật bán lấy tiền không?"
Hắn cố ý tại ba chữ "Bán lấy tiền" nhấn mạnh rõ ràng.
Phí Mễ tiếp theo giải thích: "Tài chính của chúng ta khó khăn như thế, nếu như có thể tìm được một huấn luyện doanh hoang phế. Dù cho đồ vật bên trong không thể bán lấy tiền, chúng ta cũng có thể tìm xem thứ nào còn có thể lợi dụng. Tăng thu giảm chi a, hiện tại kiếm không được tiền, vậy thì có thể tốn ít đi chút cũng là chuyện tốt. Dù sao không quản thế nào, chúng ta luôn luôn phải suy nghĩ biện pháp mới được."
"Ta cảm thấy có khả năng rất lớn." Gã do dự một chút: "Nếu không hỏi A Thành một chút? Nếu A Thành để bụng thì coi như ta không nói. Nếu như A Thành không ngại thì có lẽ hắn còn có thể hỗ trợ tìm được vị trí của huấn luyện doanh."
Nghe đến "Tiền", con mắt Molly lập tức trở nên sáng trắng như tuyết.
"Khẳng định có! Để ta đi tìm lão sư! Không được! Hôm nay cho dù là đào ba thước đất! Molly cũng muốn đem huấn luyện doanh tìm ra!"
"Nếu ai dám ngăn Molly! Đem xương sườn đã ăn vào nhổ ra lại cho Molly!"