An Cốc Lạc nhắc nhở: "Phía trước có mai phục."
Bỉ Lợi lạnh lùng đáp: "Đều giết."
An Cốc Lạc nhìn ra được sự lạnh lùng và phiền chán của Bỉ Lợi, hắn làm lơ và tiếp tục tỉ mỉ giới thiệu: "Lúc đó, 【Yên Nghỉ tạo thần kế hoạch 】tổng cộng chế tạo ra 100 triệu cái chương trình AI mô phỏng ban đầu, khiến chúng nó chém giết, thôn phệ nhau. Sau cùng được đến chín cái AI, trong đó có sáu cái xảy ra sụp đổ, 3 cái còn tồn tại."
Bỉ Lợi không có hé răng, trước đây An Cốc Lạc chưa từng nói cho bọn họ biết về kế hoạch liên quan.
Có lẽ Nhã Khắc biết.
Nhã Khắc là người mà An Cốc Lạc tín nhiệm nhất.
An Cốc Lạc: "Chúng nó đánh số là Số 1, Số 2, Số 3. Số 1 tinh thông các loại vũ khí, Số 2 am hiểu chiến thuật. Nếu quả thật chính là ba chúng nó, vậy mặt sau nhất định sẽ có mai phục, Số 2 biết lợi dụng tất cả lực lượng có thể dùng tới."
Bỉ Lợi đột nhiên hỏi: "Số 3 thì sao?"
An Cốc Lạc lắc đầu: "Số 3 biểu hiện bình thường, ngoại trừ nhát gan ra, có lẽ là cẩn thận, không có thể hiện ra đặc điểm gì khác, trong cơ sở dự liệu của ta không có ghi chép gì khác nhiều hơn."
Bỉ Lợi hừ lạnh: "Chúng nó là do ngươi làm ra, ngươi không có biện pháp kiểm soát? Khiến chúng nó đầu hàng."
"Chúng nó là dã thú sinh ra để giết chóc, ta không thể ra lệnh cho chúng nó, chỉ có thể dụ dỗ." An Cốc Lạc nói: "Lúc đầu ta vốn là chuẩn bị bố trí mồi nhữ trong bàn điều khiển của ba cái quang giáp, dụ dỗ chúng nó tiến vào quang giáp."
Bỉ Lợi lạnh giọng mỉm cười: "Giống như đối với lão tử vậy? Cho một cái lồng? Biết rõ vì sao lão tử không thích ngươi không? Bởi vì ngươi là một tên rất âm hiểm. Mạc Tát cũng rất âm hiểm nhưng hắn chưa bao giờ âm hiểm với huynh đệ của chính mình."
"Là ta đã cứu ngươi." An Cốc Lạc bình tĩnh nói: "Còn cho ngươi có cơ hội báo thù."
Bỉ Lợi cười nhạt: "Không sai. Nhưng ngươi đem lão tử biến thành dạng này, ngươi sợ lão tử giết chết ngươi, a, phá hủy ngươi. Đã quên ngươi không phải là người rồi."
An Cốc Lạc buông tay: "Không đủ tin tưởng, vậy thì giám sát lẫn nhau mới có thể lâu dài."
Bỉ Lợi trào phúng: "Những dã thú chó má mà ngươi lao lực vật lộn làm ra, bây giờ tại trong tay người khác đối phó ngươi, dễ chịu hay khó chịu?"
"Đây cũng là điều ta muốn nhắc nhở ngươi." An Cốc Lạc không chút nào tức giận: "Ta không biết 2333 dùng biện pháp gì, nhưng mà rất hiển nhiên, hắn càng cường đại hơn so với chúng ta tưởng tượng. Bây giờ còn không biết, 【 Màu Đen Cực Quang 】 có phải là 2333 hay không. Nếu như không phải, vậy thì【 Màu Đen Cực Quang 】 chính là cái mồi nhử. Nếu như phải, vậy hắn chính là đang ngụy trang."
"Còn có, hắn vì sao chủ động hiện thân? Nơi đây có cái gì đáng giá hắn hiện thân?"
Bỉ Lợi không kiên nhẫn nói: "Muốn nói cái gì thì nói thẳng đi! Đừng lãi nhải nhiều lời như vậy!"
An Cốc Lạc phun ra ba chữ: "Titan Cực Quang."
Con mắt Bỉ Lợi nhíu lại: "Titan Cực Quang?"
An Cốc Lạc nói: "Vốn ta cũng không nghĩ tới, nhưng mà 2333 xuất hiện, đã xác minh một cái suy đoán cũa ta."
Lần này Bỉ Lợi không có cắt đứt lời An Cốc Lạc.
"Từ Bách Nham cung cấp cho chúng ta lượng Titan Cực Quang đủ để cải tạo ba cái quang giáp. Hắn lấy đâu ra nhiều Titan Cực Quang như vậy? Lúc đó ta hoài nghi hắn rất có khả năng tìm được kho báu Cứ điểm Sơn Nguyệt Tinh trong truyền thuyết. Hiện tại 2333 chủ động hiện thân, nói rõ nơi đây có thứ gì đó đáng giá hắn hiện thân. Vậy sẽ là cái gì? Nếu như ta không đoán sai thì chính là Titan Cực Quang, hoặc là kho báu Cứ điểm Sơn Nguyệt Tinh."
Bỉ Lợi hừ lạnh một tiếng: "Tốt nhất là ngươi đoán đúng đi."
An Cốc Lạc rất bình tĩnh, tất cả như hắn dự liệu.
Bọn họ là hải tặc vũ trụ, không có hải tặc nào có thể cưỡng lại sự cám dỗ từ kho báu.
Phía trước 【 Màu Đen Cực Quang 】rất trơn trượt, mỗi lần Bỉ Lợi cho rằng sẽ đuổi kịp, đối phương thường thường chỉ lắc mình một cái lại biến mất khỏi tầm mắt hắn. Mà mỗi lần hắn cho rằng đã bị cắt đuôi thì lại sẽ xuất hiện trên ra-đa.
Bỉ Lợi hỏi: "Dò quét địa hình còn cần bao lâu?"
Bọn họ không có bản đồ 3 chiều của trung tâm Trang bị, cần phải dùng ra-đa dò quét địa hình xung quanh mới có thể dựng lên bản đồ 3 chiều. Xung quanh có rất nhiều công trình và hành lang phức tạp, thời gian để hoàn thành bản đồ 3 chiều tương đối lâu dài.
Tại nơi xa lạ, địa hình chiến đấu phức tạp, phi thường nguy hiểm.
An Cốc Lạc: "Còn cần 1 phút 20 giây, xugn quanh có thiết bị quấy nhiễu."
Trong lòng Bỉ Lợi có phần buồn bực, không tiếp tục đề cập, tốc độ 【 Thiên Uy 】vụt tăng. Hiện tại hắn chỉ muốn sớm một chút đem【 Màu Đen Cực Quang 】 ở phía trước thiên đao vạn quả, báo thù cho Nhã Khắc.
Có mai phục? Đều giết đi!
【 Thiên Uy 】 giống như một tia chớp màu đỏ đen, luồn lách len lỏi giữa trong hành lang. Bởi vì rất nhiều chiếu sáng cùng hệ thống cung cấp năng lượng gặp phải phá hư, có địa phương một mảnh đen kịt, có địa phương ánh đèn chợt lóe chợt lóe, có địa phương còn có hỏa tinh thỉnh thoảng sụp đổ.
【 Màu Đen Cực Quang 】 càng ngày càng gần.
Bỗng nhiên, 【 Màu Đen Cực Quang 】 chui vào một cái lỗ hổng bị hư hại. Ở mép lỗ, tường hợp kim dày cộm bị nứt toác, cong queo, hẳn là bị pháo bắn tạo thành. Kích thước lỗ hổng vừa đúng có thể cho một cái quang giáp xuyên qua, phần cuối lỗ sáng ngời.
Bỉ Lợi không có chút nào chần chừ, đột ngột tăng tốc xuyên qua lỗ hổng, theo sát phía sau【 Màu Đen Cực Quang 】.
Vừa xuyên qua lỗ động, trước mắt rộng rãi sáng ngời, ánh nắng từ phía trên chiếu xuống.
Trước mắt là một cái khe dẹp dài bề rộng ước chừng 30 mét, sâu chừng 150 mét, xác thực mà nói, đây là vết tích do một kiếm của Bỉ Lợi lúc trước để lại. Công trình kiến trúc ở hai bên xuất hiện dày đặc các vết rạn nứt to to nhỏ nhỏ, giống như tùy thời có thể sụp đổ.
Bỉ Lợi cũng là lần đầu tiên trông thấy sức phá hoại do siêu năng chiến kỹ.
Quả thực quá bạo lực!
Một chỗ khác của khe, cách Bỉ Lợi 600 mét, 【 Màu Đen Cực Quang 】 đứng thẳng sừng sững,【 Lưu Tinh 】ở trong tay lạnh lẽo chỉ thẳng họng súng về phía hắn.
Con mắt Bỉ Lợi lập tức sung huyết.
Nhã Khắc chính là bị thanh【 Lưu Tinh 】 này mạnh mẽ bắn chết, ngay cả thi thể cũng cháy đen như than đến mức khó thể nhận biết.
Đoàng đoàng đoàng!
Họng súng【 Lưu Tinh 】phun ra lửa, mảnh quang đạn phô thiên cái địa, như hạt mưa bắn nhanh tới Bỉ Lợi.
Chỉ bằng 【 Lưu Tinh 】 cũng muốn đối phó mình?
Với loại pháo liên thanh cỡ trung RDK-200 dùng cho trận địa phòng thủ kia Bỉ Lợi còn có chút kiêng kỵ, khẩu súng phóng lựu trang bị cho quang giáp cấp A này ngay cả giáp năng lượng của【 Thiên Uy 】 cũng xuyên qua không được!
Xuyên qua màn đạn đầy trời, Bỉ Lợi chú ý thấy phía sau【 Màu Đen Cực Quang 】không có bất cứ lối đi nào, đây là một cái ngõ cụt!
Khóe miệng Bỉ Lợi hiện lên nét cười gằn, 【 Thiên Uy 】 chống làn mưa vũ, từng bước một đi về phía đối phương.
Tuyệt vọng đi!
Cảnh tượng bây giờ là cảnh tượng báo thù mà Bỉ Lợi tha thiết ước mơ!
Còn có cảnh tượng báo thù nào vui sướng, thỏa mãn hơn tình cảnh trước mắt này? Tại trong ánh mắt tuyệt vọng và sợ hãi của cừu nhân, hắn xuyên qua làn mưa đạn, từng bước một đến gần, nhẹ nhàng cắt đầu cừu nhân xuống.
Phốc phốc phốc.
Quang lựu đạn bắn trúng 【 Thiên Uy 】, chỉ gây ra từng gợn sóng rung động vô hình.
Một quả quang đạn nổ tung ở trước quang giáp, sóng khí hòa cùng ánh lửa đỏ đậm cũng không chút nào ngăn cản được bước tiến của【 Thiên Uy 】.
Ngay khi bắt đầu chiến đấu, An Cốc Lạc đã nhận thấy có phần không thích hợp.
Có Số 2 tại, thế nào sẽ không có bố trí gì?
Hắn rất nhanh quan sát bốn phía, ở xung quanh không có phát hiện được bất cứ mục tiêu nào khả nghi, chỉ có 【 Màu Đen Cực Quang 】 đang điên cuồng bắn ra quang lựu đạn...
Chờ chút!
Không đúng! Chỉ có 7 quả quang lựu đạn bắn trúng 【 Thiên Uy 】, với khoảng cách gần như thế, đối phương tuyệt đối không thể bắn không trúng.
Bộ xử lý đang tính toán với tốc độ cao của An Cốc Lạc trong nháy mắt xuất hiện kịch liệt dao động.
Những quả quang lựu đạn khác...
An Cốc Lạc đột nhiên quay đầu!