Mục lục
Long Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vì sao là ta đi?"

La Mỗ ngênh cổ, mặt đỏ tới mang tai, tức giận bất bình.

Quỷ mới biết con xà Tông Á này đã chết hay chưa, vạn nhất chưa có chết hẳn, cho mình một cú, chẳng phải mộng tưởng của mình sẽ cứ như thế chết non rồi?

Giọng Molly cho là lẽ đương nhiên: "Bởi vì ngươi là cổ đông thứ hai a. Ừm, ta không tại đó, lão sư là đại cổ đông, ngươi cảm thấy phải người nào đi?"

La Mỗ chán nản: "Ta %#..."

Molly không để ý tới La Mỗ, lẩm bẩm: "Khí sắc Lão sư sao lại kém như vậy? Cứ giống như thật sự đã ngủ với Molly vậy..."

Trong lòng bất bình, La Mỗ cười nhạt liên tục: "Ngài lão nhân gia cũng thật không ghét bỏ. Loại con trai thẳng như sắt thép này, chân tay cứng ngắc, đầu óc lạnh lùng, còn có chứng hoang tưởng bị hãm hại, ngủ với hắn xong, ngươi vừa tỉnh dậy liền phát hiện, ai u, thân thề mình bị tháo dỡ không còn dư thừa cái gì!"

Molly mỉm cười ngọt ngào dịu dàng, kèm theo đó là chút thẹn thùng ửng đỏ: "Vậy không phải rất tốt sao? Molly mềm mại, Molly ấm áp, Molly có thể để nguyên có thể tháo ra, có thể ném có thể chơi đùa!"

Nàng bỗng nhiên di một tiêng, phản ứng lại: "Chờ chút! La Tháo Giáp ngươi vừa mới nói cái gì? Lão! Nhân! Gia!?"

La Mỗ nghiêm mặt nói: "Ngươi nghe lầm rồi, Molly của chúng ta dễ thương như thế xinh đẹp như thế trẻ trung như thế, đã yêu đã yêu rồi!"

Molly nhìn qua dịu dàng, ngọt ngào, cả người lẫn vật vô hại, trên thực tế quỷ tinh quỷ tinh, một bụng ý nghĩ xấu, nếu đắc tội nàng, bị đâm sau lưng lúc nào cũng không biết.

Molly quan sát La Mỗ từ trên xuống dưới: "Ngươi lại làm ra chuyện gì xấu phải không?"

La Mỗ chột dạ khó giải thích, a một tiếng: "Ta thành thật như thế, làm sao sẽ làm chuyện xấu?"

Hắn vội vàng nói lảng sang chuyện khác: "Đại cổ đông của chúng ta còn nói gì nữa? Nhanh lên một chút! Nơi này vẫn còn trên chiến trường, rất nguy hiểm! Nếu Tông Á thì thế nào? Sống thì phải làm sao?"

Molly a a phục hồi lại tinh thần: "Nếu chết rồi thì bổ thêm mấy đao, cho chết thêm một chút."

La Mỗ huýt huýt sáo: "Ách, lãnh khốc! Vô tình! Hoàn toàn phù hợp với tính cách đại cổ đông tôn kính của chúng ta."

Molly nói tiếp: "Nếu như còn sống, vậy thì đem vòng bom đeo cổ của ngươi tháo xuống đeo lên cho hắn. Ừm! Ta đã mở khóa cho ngươi. Có phải rất vui hay không? Thời khắc đáng mừng như vậy, gửi cái bao lì xì chúc mừng đi?"

La Mỗ sửng sốt.

¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥

Tổng bộ ty Cảnh sát Ngọc Lan tinh sáng trưng đèn đuốc, canh gác nghiêm ngặt.

Tại Phòng họp số 1 ở lầu cao nhất, toàn bộ nhân sự nòng cốt của ty Cảnh sát đều có mặt.

Hội trường lượn lờ khói thuốc, trong gạt tàn đặt trên bàn chồng chất tàn thuốc như núi. Mọi người cau mày, thần tình nôn nóng, mắt đỏ ngầu, ly trà trước mặt đã được châm nước mấy lần, có người thậm chí buồn bực ngồi nhai nhai bã trà.

Không có người nào nói chuyện, bầu không khí cực kỳ kìm nén, nghiêm trọng.

Bỗng nhiên, tích, một tiếng kêu nhỏ vang lên.

Mọi người bỗng nhiên ngẩng đầu, dồn dập ngồi thẳng người, đồng loạt nhìn tới một người.

Người này mặc một cái áo khoác màu xanh nước biển, tướng mạo bình thường, nhìn qua không có gì khác với những trung niên đi dạo mà tùy ý có thể nhìn thấy trong công viên. Nhưng người đàn ông không hiển sơn không lộ thủy này lại rất quyền cao chức trọng trong ty Cảnh sát.

Tổ trưởng tổ 1 của Ty Cảnh sát, Kha Hình.

Tổ 1 Ty Cảnh sát phụ trách tình báo trinh sát, là một trong những bộ phận quyền lực nhất của ty Cảnh sát.

Kha Hình là người đã từng phục vụ trong Hạ Đại quân đoàn nhiều năm, về sau bởi vì bị thương mà không thể tiếp tục thích nghi với cuộc đời binh nghiệp của mình. Sau khi xuất ngũ được điều đến ty Cảnh sát Ngọc Lan tinh đảm nhiệm tổ trưởng tổ 1.

Nhờ có quan hệ với Hạ Đại quân đoàn, con đường tình báo của hắn rất phong phú, tại trong một số hoạt động trọng đại của ty Cảnh sát, hắn đều phát huy ra vai trò chủ chốt, có tác dụng quan trọng, rất được Tổng trưởng ty Cảnh sát tin cậy.

Hậu trường cứng, năng lực mạnh, tự nhiên là có thể phục chúng.

Giọng Kha Hình rất ổn định: "Ừm, tốt, ta đã nhận được tin. Ngươi chú ý tự bảo vệ mình, không nên bộc lộ."

Dứt lời, hắn tắt liên lạc tin.

Tinh thần mọi người rung lên, biết rõ sự kiện chính đêm nay tới rồi. Ngay cả Tổng trưởng đại nhân buồn ngủ đến mức mí mắt đã sắp mở không nổi, lúc này cũng xê dịch thân thể mập mạp của hắn, ngồi thẳng lên.

Tổng trưởng ngáp một cái, nhéo nhéo bàn tay, ngón tay như củ cà-rốt dị thường linh hoạt: "Lão Kha, có tin tức gì, nhanh nói. Đã đợi quá nửa đêm, ta sắp chịu không nổi rồi."

Kha Hình vội vàng nói: "Đang chuẩn bị báo cáo cho đại nhân."

Mọi người vểnh tai, Kha Hình biểu tình nghiêm túc.

"Tại năm phút đồng hồ trước, Thạch Xuyên thủ tiêu Toàn thành lặng im. Chúng ta cũng lấy được tin tức mới nhất, đó là một tin tức rất bùng nổ. Mời mọi người xem!"

Tinh thần mọi người rung lên, đồng loạt nhìn về phía màn hình trong phòng họp.

Trên màn hình, một cái hố bom thật lớn chiếm hết cả cái màn hình, nó bốc lên khói đen cuồn cuộn, tại trung tâm hố bom nằm một cái xác quang giáp bốc khói.

"Mẹ nó!"

"Mẹ nó, điều đó không có khả năng..."

"Trời ơi!"

Có người thất thanh kinh hô, vô ý thức đứng dậy, làm cho ghế rầm rầm ngã xuống đất.

Bộp, có chén trà bị hất đổ, lăn lông lốc ở trên bàn, nước trà tràn ra khắp nơi.

Còn có người bị khói thuốc sặc, kịch liệt ho khan.

Phòng họp hỗn loạn.

Kha Hình sớm có dự đoán với tình trạng này, hắn đồng cảm với sự kinh hoảng thất thố của đồng nghiệp. Trên thực tế, lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy tin tức nội tuyến truyền về, hắn cũng không tốt hơn những người khác bao nhiêu.

Chẳng qua là đã làm công tác tình báo nhiều năm, tâm tình hắn rốt cuộc cũng được tu luyện đến nơi đến chốn, sớm đã dưỡng thành thói quen dù cho trong lòng kinh đào hãi lãng, trên mặt cũng không thể hiện chút dao động.

Hắn không chút hoang mang, giọng điệu bình tĩnh giới thiệu tình huống, cho mọi người chút thời gian tiêu hóa.

"Hiện tại chúng ta chỉ có ảnh chụp, không thể đo lường tại chỗ. Số liệu ta nói ra tiếp theo đây cũng chưa được xác thực, chỉ là một con số tính đại khái đề mọi người dùng tham khảo."

"Đường kính hố bom ước chừng khoảng 01 km, chiều sâu ước chừng 120 mét. Mọi người đã biết, trước đây ta từng phục vụ trong Hạ Đại, hố bom tương tự thường xuất hiện khi pháo hạm cở trung bắn trúng mục tiêu, tỷ như hạm pháo cỡ trung BMP-700."

"Mọi người không cần khẩn trương, không có người có thể len lén mang một khẩu pháo hạm cỡ trung tiến vào!"

"Nội tuyến của chúng ta không thể tới gần, cho nên còn chưa rõ ràng lắm chi tiết chiến đấu cụ thể, nhưng hắn nghe được tiếng nổ mạnh duy trì liên tục không ngừng, cho nên, cái hố bom này hẳn phải là do đối phương duy trì liên tục không ngừng bắn phá mà tạo thành."

"Chú ý! Dù cho là pháo hạm loại nhỏ cũng cần phải bắn phá nhiều lần mới có thể đạt được kết quả trước mắt. Số lần cụ thể thì để sau khi tiểu tổ phân tích số liệu đem nó tiến hành mô phỏng phân tích, đến lúc đó sẽ có phân tích báo cáo cụ thể."

"Về xác quang giáp trong hố bom, ta tin tưởng rất nhiều người đều nhận ra. Không sai, đó là【 Nhãn Kính Vương Xà 】của Tông Á!"

Suy đoán được chứng thực, mọi người trái lại dị thường trầm mặc.

"Mọi người cũng đã rất quen thuộc với Tông Á, sư sĩ cấp 12, đao thuật cực kỳ tinh xảo, sinh tử không biết. Về chuyện này ta để lộ cho mọi người một cái tin tức nội bộ."

Mọi người vừa nghe đến là tin tức nội bộ thì lập tức trở nên kích động.

Ánh mắt Kha Hình đảo qua phòng họp: "Tông Á đã từng được Hạ Đại quân đoàn mời truyền thụ đao thuật, việc này do ta xử lý. Hi vọng mọi người không truyền ra ngoài. Sở dĩ nói cho mọi người biết tin này là hi vọng mọi người có một cái phán đoán chuẩn xác với thực lực của Tông Á."

"Trời ạ! Tông Á mạnh như thế sao?"

"Mẹ nó! Ngay cả Hạ Đại quân đoàn cũng mời hắn đến truyền thụ đao thuật? Là Giáo đầu đao thuật trong truyền thuyết?"

"Tông Á mạnh như thế, vậy mà bị đánh thành như vậy?"

Những lời này vừa ra, toàn bộ phòng họp lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người lại lần nữa nhìn về phía Kha Hình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK