La Mỗ làm vậy là nói rõ không tin mình!
Trong lòng Hà Cường uất nghẹn, mặt đỏ bừng, ánh mắt hung dữ độc địa nhìn chằm chằm【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】ở bên ngoài. Nhìn miệng pháo bừng sáng của Hỏa hồng quang giáp, Hà lão đại trong lòng cười lạnh một tiếng, cho rằng như vậy là có thể bức điên mình?
Hừ, từ xưa anh hào co được dãn được, nhẫn từ trong lòng một cây đao!
Hắn thông qua kênh thông tin bên trong phi thuyền hỏi: "Phí huynh đệ có đó không?"
Một lát sau, trong kênh thông tin vang lên giọng nói trầm ổn của Phí huynh đệ: "Có."
Hà Cường: "La Mỗ đại nhân có vấn đề muốn hỏi ngươi."
"Được."
Hà Cường vừa định an ủi tiểu Phí huynh đệ không cần khẩn trương, trong kênh công cộng liền vang lên tiếng nói bình tĩnh của Phí huynh đệ: "La Mỗ đại nhân có vấn đề gì?"
Vừa mới nhảy vào khoang điều khiển của【 Màu Đen Cực Quang 】, Long Thành vừa mở miệng hỏi, vừa rất nhanh thao tác.
Quang giáp bằng tốc độ nhanh nhất hoàn thành tự kiểm tra, động cơ khởi động, từng loại vũ khí được kích hoạt.
Vô luận như thế nào, lần này nhất định không thể để cái quang giáp xinh đẹp này chuồn khỏi tay của mình!
Đầu óc La Mỗ xoay chuyển rất nhanh, giọng đối phương rất xa lạ nhưng nghe qua rất trẻ tuổi. Giọng hắn không thay đổi, hỏi: "Lúc trước Phí huynh đệ ở dưới trướng vị lão đại nào?"
"Thiết Trảo lão đại."
La Mỗ nghe vậy gánh nặng trong lòng liền được giải tỏa, lúc này hắn đã tin bảy tám phần. Đối phương có thể mở miệng liền nói ra Thiết Trảo, cơ bản có thể khẳng định là người của mình. Địch nhân dù có thần thông quảng đại thế nào cũng sẽ không đi quan tâm đến một cái tiểu đầu mục trong đám đội ngũ hải tặc đông đảo.
Xuất phát từ cẩn thận, La Mỗ rất nhanh hỏi tiếp vấn đề thứ hai: "Bình thường Thiết Trảo lão đại thích cái gì?"
Long Thành nhớ tới quãng thời gian sau cùng của Thiết Trảo, nói: "Rượu, gà nướng."
Phí huynh đệ trả lời tỉ mĩ, một điểm đề phòng sau cùng trong lòng La Mỗ cũng được bỏ đi. Nếu như nói đối phương có thể nói ra cái tên "Thiết trảo" này, còn tồn tại xác suất cực nhỏ, biết rõ sở thích của Thiết Trảo, vậy không phải bên cạnh thì tuyệt không có khả năng biết.
Sở dĩ La Mỗ biết rõ là bởi vì lúc trước xảy ra xung đột với Chu lão đại, đã âm thầm quan tâm tới mấy tên thủ hạ đắc lực của Chu lão đại.
Căn cứ hắn lý giải, tên Thiết Trảo này cực kỳ thèm rượu.
Về phần gà nướng thì La Mỗ không rõ ràng lắm rồi. Nhưng nếu Phí huynh đệ đã có thể nói ra được Thiết Trảo thèm rượu, vậy khẳng định không có vấn đề.
Tâm tình La Mỗ thả lỏng, giọng điệu cũng trở nên ôn hòa: "Ta biết Thiết Trảo thích rượu, không nghĩ tới còn thích gà nướng. Quả nhiên anh hùng là ngẫu nhiên có tương đồng, ta cũng thích gà nướng. Ai, đáng tiếc rồi, năm đó không có thể cùng Thiết Trảo lão đại ăn gà, tiếc nuối a."
Xác định Phí huynh đệ này thật sự là thủ hạ của Thiết Trảo, La Mỗ cũng không để ý nói thêm mấy lời êm tai, kéo gần quan hệ với tên này.
Long Thành hồi ức lại nửa con gà nướng mình đã ăn kia.
Mặc dù hơi nguội, nhưng xác thực ăn ngon, ngay cả xương gà nướng cũng bị hắn nhai nát nuốt hết.
La Mỗ tan biến nghi ngờ, liền nói thẳng: "Hà lão đại, mở cửa khoang ra đi."
Hà lão đại rầu rĩ đáp: "Được."
Khi hắn tại bàn điều khiển mở ra cửa khoang, hắn chú ý thấy hai vị huynh đệ của mình hiện ra vẻ hài lòng, tâm tình liền có chút phức tạp.
Không thể không thừa nhận, thực lực và năng lực chỉ huy của la Mỗ đều lợi hại hơn nhiều so với Hà Cường hắn. Có La Mỗ tại, sác xuất mọi người đào sinh càng cao, gặp phải nguy hiểm cũng càng có sức lực.
Được rồi được rồi, còn là mạng nhỏ quan trọng.
Rẹt, cửa khoang chậm rãi trượt mở ra.
Đứng ở ngoài cửa khoang, La Mỗ cảm khái hàng ngàn hàng vạn, cuối cùng sắp rời khỏi cái tinh cầu như ác mộng này rồi.
Hắn quay đầu lại nhìn Sơn Nguyệt Tinh núi non liên miên không dứt một cái, cuộc đời này vĩnh viễn sẽ không quay lại nơi đây.
Xoay người hắn liền khống chế quang giáp, bay về phía cửa khoang.
Bỗng nhiên, trong loa phóng thanh vang lên giọng nói với cảm xúc dâng trào mạnh mẽ của Hà Cường: "Chúng ta hãy vỗ tay và cất tiếng hoan hô, sôi động hoan nghênh La Mỗ đại nhân của chúng ta lên hạm nào! Dưới sự dẫn dắt của La Mỗ đại nhân, chúng ta nhất định có thể an toàn thoát khỏi Sơn Nguyệt Tinh! Về nhà ôm lão bà hài tử ngủ đầu giường đặt gần lò sưởi!"
Trong phi thuyền vang lên tiếng một đám nam nhân hoan hô và gào rú, cách cửa khoang đều có thể nghe được rõ ràng.
La Mỗ lúc đầu giật nảy mình, nhưng ngay sau đó không khỏi hiện ra nét tươi cười.
Hà lão đại này là một nhân tài a, vừa mới còn một bộ thâm cừu đại hận, đảo mắt liền có thể buông thả tâm tư.
La Mỗ dự định lần này sau khi rời khỏi, liền rửa tay chậu vàng, không tiếp tục làm hải tặc. Bất quá tại trước lúc mỗi người đi một ngả, dọc đường gặp phải nguy hiểm gì, mọi người có thể phối hợp một chút, nghe theo chỉ huy thì cũng có thể cùng nhau vượt cửa ải khó khăn.
Nếu đã quyết định đồng thời đào sinh, La Mỗ cũng lập tức bộc lộ thái độ. Sư sĩ loại hình chỉ huy, có thể chỉ huy số người càng nhiều, chiến lực càng mạnh.
Không nói có thể quan hệ tốt với tất cả mọi người, chí ít cũng không có thể trở mặt.
Hoàn thành xây dựng tâm lý, La Mỗ đẩy ra nét tươi cười, hắn liền suy nghĩ sẵn sàng những lời sẽ mói sau khi lên chiến hạm. Ừm, dùng từ "Huynh đệ" này khởi đầu...
【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】đỏ rực, giống như Phượng Hoàng về tổ, bay tới cửa khoang mở rộng của chiến hạm vận tải.
Phòng điều khiển của chiến hạm vận tải.
Hà Cường và hai vị tiểu huynh đệ nhìn nhau, bọn họ cũng nghe được giọng nói cảm xúc dâng trào mạnh mẽ của Hà Cường trong loa phóng thanh.
Hà Cường thần tình dại ra, vô ý thức biện giải: "Ta không nói!"
Hai vị hải tặc thần tình đồng dạng dại ra, trăm miệng một lời: "Lão đại ngươi không nói!"
Ba người tròn mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Một lát sau, ba người nhất tề phản ứng lại đây, sắc mặt đồng thời đại biến.
"Không tốt!"
"Cạm bẫy!"
"Có người đang giở trò quỷ!"
Hà Cường như rớt hầm băng, trong lòng ứa ra hàn khí, hắn đột nhiên xoay mặt nhìn về phía màn sáng nơi bàn điều khiển.
Trên màn sáng, mấy hàng chữ đỏ bắt mắt không ngừng nhấp nháy.
"Molly ôn nhu khả ái mỹ lệ phóng khoáng nhất cố tình nhắc nhở các vị."
"Chiếc chiến hạm này là ta khởi động, hệ thống điều khiển bị ta thay đổi, muốn sống sót, để lại tiền mua mạng."
"Hạng nghiệp vụ này chỉ nhận chuyển khoản ngân hàng."
"Chuyển khoản tài khoản: ************!"
Ba vị hải tặc trợn mắt há mồm.
Bên trong khoang chứa hàng của chiến hạm vận tải, nơi cửa khoang.
Vừa mới bay vào khoang chứa hàng,【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】đỏ rực tươi đẹp đứng khựng tại nguyên chỗ, giống như tượng.
【 Lãnh Khốc Elise 】xanh thẳm từ phía dưới thẳng chống tại yết hầu 【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】, mà【 Tử Thần Liêm đao 】 màu đỏ thì chỉa thẳng tại khoang điều khiển, ở phía sau, cửa khoang đang chậm rãi đóng lại.
Bên trong khoang điều khiển, biểu tình La Mỗ cứng lại, đậu mồ hôi hột dọc theo cổ chảy xuống.
Bên trong tầm mắt, những dòng cảnh báo ánh sáng đỏ điên cuồng nhấp nháy.
Một giọt mồ hôi rớ xuống khóe miệng La Mỗ, hắn miệng khô lưỡi khô, gian nan nói: "Huynh đệ..."
Lúc này hắn mới thấy rõ ràng quang giáp nửa chồm hổm ở trước mặt. Quang giáp cả người phủ đầy bụi bặm và bùn đất, thân hình nửa chồm hổm, một tay kiếm một tay đao, ở phía sau, động cơ đang nho nhỏ rền vang.
La Mỗ dám khẳng định, chỉ cần mình hơi có dị động, động cơ của đối phương sẽ trong nháy mắt đẩy đến công suất cao nhất.
Lớp giáp thương cảm của 【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】liền sẽ như giấy vậy, trong nháy mắt xuất hiện hai cái lỗ thủng lớn.
Chờ chút, cái quang giáp này... Hình như nhìn có phần quen mắt...
Con ngươi La Mỗ đột nhiên giãn ra, tựa như bị một tia chớpđánh trúng đầu hắn, a, không, là Ngũ lôi oanh đỉnh!
Hắc, Màu Đen Cực Quang!
Nếu như muốn La Mỗ nói ra cái quang giáp nào hắn không muốn gặp phải nhất, vậy thì nhất định là cái Màu Đen Cực Quang này rồi. Nghĩ đến hình ảnh đối phương lấy phương thức không thể tin nổi đột phá hỏa lực phong tỏa của hắn, bằng vào sức lực bản thân thay đổi thế cục chiến trường, là ác mộng mà La Mỗ vĩnh viễn xóa đi không được.
"Giải trừ vũ trang, "
"Tắ động cơ."
"Mở cửa khoang ra."
"Giơ hai tay lên."
"Đi ra."
"Ngay lập tức."
Trong kênh công cộng, một giọng nói đều đặn không có cảm tình vang lên. La Mỗ không chút nghi ngờ, chỉ cần mình hơi có chần chừ, đối phương liền sẽ như cỗ máy không có cảm tình thu gặt lấy cái mạng nhỏ của mình.
Là giọng của "Phí huynh đệ" kia.
Quả nhiên là cái cạm bẫy!
Xuy, khoang điều khiển【 Vực Sâu Phượng Hoàng 】mở ra, La Mỗ giơ tay lên đi ra ngoài.
Trong đầu La Mỗ là một đống hỗn độn, trong lòng hắn có rất nhiều nghi vấn.
Hắn đã đủ cẩn thận rồi...
Vì sao đối phương lại biết được rõ ràng sở thích của Thiết Trảo như vậy? Lẽ nào bọn họ chuyên tìm hiểu qua Chu lão đại? Chu lão đại có điểm gì đó đặc thù?
Lại nghĩ đến vừa rồi Hà Cường cất tiếng hoan hô, Hà lão đại cũng đi theo địch rồi?
Vừa mới đi ra khoang điều khiển, mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập trong không khí khiến La Mỗ giật mình.
Sau đó hắn nhìn thấy cảnh tượng khiến người khiếp sợ.
Bên trong khoang chứa hàng, xen lẫn giữa từng đống tài liệu xây dựng, khắp nơi đều là thi thể. Hải tặc mặt đầy dữ tợn bây giờ hoàn toàn không có hơi thở, con mắt trống rỗng nằm đổ trong vũng máu, máu tươi nhiễm đỏ gương mặt, hình xăm trên thân thể bọn họ. Có chút máu tươi còn chưa khô, từ núi thi thể ồ ồ chảy ra, dọc theo boong tàu chậm rãi chảy xuôi.
Bên trong khoang chứa hàng đóng kín, mùi máu tươi thậm chí có chút gay mũi.
Cổ họng La Mỗ phát khô.
Nơi chứa hàng, ngoại trừ hắn và Phí, Phí huynh đệ, không có người nào khác còn sống.
Phí huynh đệ này... Đem tất cả các huynh đệ đều ‘phí’ sạch rồi.