"Tất cả vào chỗ sẵn sàng!"
"Chờ mệnh lệnh của ta."
"Vâng!"
¥¥¥¥¥¥¥¥¥
Một khu vực sô pha trong liên hoan gia đình, Mạch Khảo Tư đang nói chuyện với một nam tử trẻ tuổi. Thỉnh thoảng những khách nhân khác liên tục liếc nhìn tới, trong ánh mắt có sự hiếu kỳ, cũng có cả thái độ khinh thường.
Nam tử trẻ tuổi ăn mặc thực sự vô cùng bắt mắt.
Áo sơ-mi hoa ngắn tay phối với quần short họa tiết cây cọ, chân đeo một đôi dép lê màu xanh nước biển, ăn mặc rõ ràng như đang đi nghỉ bãi. Trong buổi họp mặt gia đình mà ai cũng ăn mặc nghiêm chỉnh, trang phục như vậy nhìn rất lạc lõng.
Tóc đỏ rối tung như cỏ dại, hắn vẫn còn buồn ngủ, tựa như vừa mới bò ra khỉ giường.
Mạch Khảo Tư cười khổ: "Lão đại, ngươi cũng quá không chú ý rồi."
Nam tử ngáp một cái: " Không cần lo cho ta, ta chính là tiện đường tới đây ăn chút cơm. Ăn cơm xong ta sẽ trở về ngủ bù, thương cảm thương cảm ta đi, lão đại của ngươi đã ba ngày không ngủ rồi. Đây là cái thế giới gì, lão đại ở bên ngoài bôn ba làm việc cực khổ, thuộc hạ của mình thì ở nhà với cả hồ rượu rừng thịt."
Mạch Khảo Tư trừng mắt khinh bỉ: "Nơi nào có hồ rượu rừng thịt? Lão đại, ở đây chỉ là bữa cơm gia đình thôi."
Nam tử vung tay lên: "Sao cũng được! Ta muốn ăn thịt, gạo mạch, nói đầu bếp nhà ngươi làm nhiều chút. À, làm cay chút."
Mạch Khảo Tư ngoắc tay gọi quản gia tới, nhỏ giọng dặn dò mấy câu, quản gia vội vàng xoay người đi tới nhà bếp.
Nam tử vẻ mặt cực kỳ hâm mộ: "Thực sự là ước ao a, thuộc hạ lại có tiền như thế, lão đại thì chỉ là tên nghèo rớt mồng tơi, mỗi ngày chỉ được ăn cơm hộp."
Mạch Khảo Tư lười đáp lại hắn: "Nhiệm vụ đã kết thúc rồi sao?"
Người đàn ông không có nguyên tắc ở trước mặt chính là tổ trưởng tổ 3 của bọn họ tại ty Cảnh sát Ngọc Lan tinh - Du Phiêu Phiêu.
Bởi vì Ngọc Lan tinh phát triển thương nghiệp, tiền bạc sung túc, ty Cảnh sát địa phương thực lực mạnh mẽ, trang bị xa hoa.
Ty Cảnh sát có 3 tổ, một tổ phụ trách tình báo trinh sát, trọng điểm quan tâm đặc biệt tình báo về hải tặc, có quan hệ hợp tác sâu với Hạ Đại quân đoàn.
Tổ 2 phụ trách bảo vệ tuyến đường an toàn, tuần tra hàng ngày.
Tổ 3 phụ trách chấp pháp, trị an trong tinh cầu.
Du Phiêu Phiêu vừa ăn, vừa bực tức: "Thật con mẹ nó cảm tạ trời đất, kết thúc rồi! Ta nói cho ngươi! Quản lý và nhân viên sẽ phản ứng lại đám hỗn đản tổ 1 kia, quản lý và nhân viên chính là heo!"
Mạch Khảo Tư nhắc nhở: "Lão đại, lời này ngươi đã nói tuần trước."
"Vậy thì lặp lại lần nữa." Du Phiêu Phiêu chẳng hề để ý: "Ta không biết xấu hổ, giờ ngươi mới biết sao? Gần đây ngươi cũng phải cẩn thận một chút, ngươi thật vất vả có cái kỳ nghỉ đông, ta đều không biết xấu hổ đem ngươi gọi trở về tăng ca cùng ta, Gần đây rất nhiều chuyện không hay, ta cảm giác có người đang gây chuyện gì đó."
Mạch Khảo Tư nhíu mày: "Không phải đều cấm chỉ mang theo vũ khí vào sao?"
Du Phiêu Phiêu vừa nhét thịt vào trong miệng vừa nói: "Ai biết được? Ta bảo ngươi cẩn thận một chút là bởi vì ngươi phụ trách khu bến tàu kia. Nếu như bọn chúng gây chuyện lớn thì cần dùng quang giáp và vũ khí hạng nặng, rất có khả năng sẽ đánh bến tàu."
Mạch Khảo Tư thần tình nghiêm trọng: "Ta sẽ cẩn thận."
Du Phiêu Phiêu đột nhiên hỏi: "Lai lịch Kryptonite lão sư gì kia thế nào? Tra qua chưa?"
Mạch Khảo Tư: "Tra qua rồi, thủ tục đều không có vấn đề gì. Ta đã xem hình ảnh giám sát tại IMC, là tự Hán Khắc tìm tới người ta."
Du Phiêu Phiêu có chút kinh ngạc: "Hán Khắc nhà ngươi ngượng ngùng như vậy mà còn biết chủ động bắt chuyện? Ta dẫn hắn đi tán gái, hắn co mình tựa như con chim cút luộc."
"Với đám tiểu hài tử sống ảo, đại khái chỉ có bọn nó mới hiểu rõ nhau đi... Chờ chút!" Mạch Khảo Tư trừng lớn mắt: "Ngươi vừa mới nói cái gì? Ngươi dẫn Hán Khắc đi tán gái?"
Du Phiêu Phiêu cười ha hả: "Không nói chuyện này, không nói chuyện này. Ngươi không cảm thấy ở tuổi đó của Kryptonite lão sư, thực lực như vậy có phần hơi bị mạnh quá mức sao? Trong tổ chúng ta, có thể chơi đùa ra trò vừa rồi, không vượt quá năm người."
Mạch Khảo Tư sửng sốt: "Lợi hại như vậy sao?"
Bởi vì năm đó bị tổn thương, tại tổ 2, hắn chì làm việc văn phòng. Nhiều năm khuyết thiếu huấn luyện, trình độ của hắn suy giảm rất nhiều.
Trình độ xếp ở 5 hạng đầu trong tổ...
Hắn nhịn không được nhìn thoáng qua Kryptonite lão sư đang ngồi trong góc nhai ngấu nghiến.
Du Phiêu Phiêu trầm trồ: "Nhìn đến, Hán Khắc kết giao được cái bằng hữu khó lường. Nói tới, ta có phần ước ao với vận khí của ngươi rồi. Tìm được lão bà đã xinh đẹp lại có tiền như thế, bây giờ con trai cũng không tệ. Hán Khắc là đứa nhỏ tốt."
Mạch Khảo Tư nghiêm trang: "Nhận mệnh đi, lão đại, đây là một thế giới dựa vào mặt mũi."
Ngay vào lúc này, Mạch Khảo Tư có cuộc gọi tới, hắn nhận cuộ gọi.
Thần tình hắn rất không tốt, nhàn nhạt ứng phó hai câu rồi tắt máy.
Du Phiêu Phiêu vừa nhai nuốt vừa hỏi: "Thế nào rồi?"
Mạch Khảo Tư không có giấu giếm: "Phía Quách Hải Sinh có một nhóm hàng muốn đưa vào, ta cự tuyệt rồi."
Ty Cảnh sát và các loại thế lực có thiên ti vạn lũ quan hệ, tổ 3 mỗi người đều có một vùng xám riêng, chỉ cần không làm quá mức thì mặt trên cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt.
Mạch Khảo Tư làm việc thận trọng tỉ mỉ, bối cảnh thâm hậu, phụ trách lĩnh vực này là vô cùng thích hợp.
Du Phiêu Phiêu ngừng động tác nhai nuốt, nheo mắt lại: "Thời điểm này lại muốn đưa hàng tới? Quách đầu to đang muốn làm cái gì?"
Quách Hải Sinh là lão đạo một bang phái địa phương, bởi vì đầu khá lớn nên có biệt hiệu là Quách đầu to, nuôi một nhóm thủ hạ rất có mấy phần thực lực.
Mạch Khảo Tư nhắc nhở: "Tốt nhất điều tra một cái."
Cho dù Quách đầu to hợp tác với bọn hắn không ít lần, nhưng mà Mạch Khảo Tư biết phân nặng nhẹ.
Du Phiêu Phiêu hớp một ngụm rượu: "Ngươi điều tra sẽ có nhiều thuận lợi, a, ngươi đang nghỉ ngơi. Được rồi, vậy thì chỉ có thể để tối ta đến nhà hắn kiếm bữa cơm."
Mạch Khảo Tư: "Tiện thể để hắn trả tiền cho thứ đắt giá này. Cuộc điện thoại này của hắn khiến ta lo lắng đây là một khoản nợ khó khăn."
Du Phiêu Phiêu không vui nói: "Thuộc hạ nghỉ ngơi, giao công việc cho lão đại tăng ca, vậy cũng quá tán tận lương tâm đi?"
Mạch Khảo Tư: "Dù sao cũng tiện đường mà."
Du Phiêu Phiêu bỗng nhiên nghiêng tai lắng nghe: "Ừm? Âm thanh gì vậy?"
----- bachngocsach ------¥¥¥
"Hắn cự tuyệt rồi."
"A, họ Quách nói Mạch Khảo Tư rất cẩn thận, nhìn đến không có nói sai."
"Vậy bây giờ?"
"Giết hết đi."
"Vâng!"
----- bachngocsach ------¥¥
Long Thành nghe được một làn âm thanh rất kỳ lạ, sàn sạt sàn sạt, tựa như có rất nhiều côn trùng đang bò.
Molly nhìn thấy Long Thành đứng lên, có phần bất ngờ: "Lão sư ăn no rồi?"
Căn cứ nắm bắt của nàng về khẩu phần ăn của lão sư, hiện tại lão sư mới chỉ ăn chưa đến một phần ba phân lượng... Trước lúc chưa có ăn no, lão sư rất ít sẽ rời bàn ăn.
Lẽ nào... có tình huống?
Đã có kinh nghiệm, Molly lập tức trở nên cảnh giác, cũng cùng đứng lên theo.
Hán Khắc không rõ lí do, thần tình mờ mịt đứng lên: "Thế nào?"
Long Thành nhìn lướt qua mặt bàn, nắm dao ăn lên.
Bỗng nhiên, một người khách trong sân kinh ngạc kêu lên: "Đây là thứ gì?"
Xuy, ánh sáng đỏ cực nhỏ chợt lóe lên, trên trán người khách kia xuất hiện một cái lỗ máu thật nhỏ.
Khách khứa trong sân lập tức như ong vỡ tổ, cất bước bỏ chạy, thét chói tai ào vào trong nhà.
Lúc này mọi người mới nhìn rõ ràng tình huống bên ngoài, vô số côn trùng kim loại đen giống như thủy triều từ khắp nơi tràn tới. Côn trùng màu đen lớn cỡ bàn tay, nhìn như con kiến, con mắt tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhìn qua tàn ác vô cùng, miệng có hình dạng ống nhỏ dài, có thể phóng ra chùm tia sáng năng lượng cao màu đỏ.
Chúng nó rất nhanh nhẹn và càng đáng sợ chính là số lượng quá nhiều.
Con mắt Du Phiêu Phiêu đột nhiên co lại: "Con kiến loại hình V -4500!"
Đột nhiên, từng điểm sáng màu đỏ thật nhỏ sáng lên, tựa như từng ngôi sao đỏ sáng lên trong đêm đen, dày đặc chi chít.
Trong nháy mắt nhìn thấy những con kiến kim loại kia, lông tơ Long Thành dựng thẳng cả lên.
Không chút nào chần chừ, hắn một tay nắm Molly, một tay nắm Hán Khắc, điên cuồng lui về phía sau!
Cơ hồ là trong nháy mắt, vô số chùm tia sáng dài nhỏ màu đỏ tại trong không trung đan xen thành một tấm lưới nhỏ mảnh mà chí mạng, phút chốc bao phủ tầm mắt Long Thành.