Mục lục
Long Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là lần thứ hai Lộc Mộng kiểm tra Sơn Sơn Tử.

Cơ hội có thể quang minh chính đại nhìn trộm tầng sâu trong ý thức của sản phẩm cấm kỵ đời đầu là không có nhiều. Kỹ thuật cải tạo não của Thánh điện cập nhật thay đổi rất nhanh, đến bây giờ đã là đời thứ ba, có thể đến được tầng sâu trong đầu óc vượt xa hai đời trước.

Nhưng mà đời đầu không giống với những thân thể thực nghiệm khác.

Số người biết rõ bí mật này không vượt lên quá ba người, mà Lộc Mộng trùng hợp là một trong số đó.

Ngủ say thâm nhập vào trong biển ý thức của Sơn Sơn Tử, quầng sáng màu trắng trong đồng tử của Lộc Mộng càng thêm sáng ngời, cả người y giống như bức tượng bao phủ ánh sáng trắng, đứng ở trước giường bệnh không chút động đậy.

Năm phút hai mươi giây đồng hồ.

Thân hình Lộc Mộng bỗng dưng run lên, tiếng kêu rên đến bên mép bị y cưỡng ép ngừng lại, khóe miệng tràn ra một vết máu đỏ tươi. Bạch quang trong đồng tử tán đi, y nhìn chăm chú Sơn Sơn Tử thần thái an tường nằm trên giường bệnh.

Y vừa mới tiến nhập tầng sâu ý thức của Sơn Sơn Tử, tại bên trong khu an toàn, phát hiện một chỗ dòng xoáy ý thức không thu hút.

Cái gọi là dòng xoáy ý thức, là chỉ vòng xoáy ý thức do lượng lớn mảnh nhỏ ký ức tạo thành. Tại trong tầng sâu ý thức con người, có vô số dòng xoáy ý thức, bên trong chứa đựng lượng lớn mảnh nhỏ ký ức đã bị đầu óc "Quên lãng".

Khu an toàn trong tầng sâu ý thức, tồn giữ chính là mảnh nhỏ ý thức ổn định nhất, mà chính là những mảnh nhỏ ý thức này, đắp nặn thành một cái "Tự ngã" căn nguyên nhất của con người.

Khi Lộc Mộng thử dò xét vào trong đoàn dòng xoáy ý thức kia, y lập tức nhận thấy được không thích hợp. Gần như là ngay lập tức, y gặp phải ý thức công kích mãnh liệt, ý thức khôi lỗi được tỉ mỉ mã hóa ngay tại chỗ bị thôn phệ.

Lộc Mộng vươn ngón tay, xóa đi vết máu nơi khóe miệng.

Tuy rằng bị thương rất nhẹ nhưng mà y đã phát hiện được một bí mật, vừa rồi đó là... Mã hóa cầm cố!

Tục xưng là phong ấn!

Như vậy... Bên trong đến cùng phong ấn cái gì? Còn là ở tại bên trong khu an toàn?

Lộc Mộng hơi có chút nghiền ngẫm mà nhìn thân thể xinh xắn của Sơn Sơn Tử.

Ngay tại lúc này, tiếng đập cửa vang lên.

"Vào đi."

"Lộc Mộng đại nhân!"

Đi vào chính là Mạc Ngọc Anh và Ngư.

Lộc Mộng gật đầu nói: "Vừa rồi ta mới kiểm tra qua, không có vấn đề gì lớn, khu an toàn rất ổn định. Đại khái qua ba bốn ngày nữa là có thể tỉnh dậy."

Mạc Ngọc Anh nghe vậy, trên mặt không kìm hãm được lộ ra vẻ vui mừng, cảm kích nói: "Cảm tạ Lộc Mộng đại nhân, ngài khổ cực rồi!"

Ý thức con người trọng yếu nhất chính là khu an toàn, nếu như khu an toàn ổn định, cơ bản sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn. Nếu như khu an toàn phát sinh sụp đổ, không phải điên chính là ngốc, hoặc là trở nên cực đoan không thể dự đoán.

Ngư ở một bên nói thầm: "Ngươi còn cảm tạ hắn, ta đã nói cho ngươi, cho tới bây giờ hắn đều là tặc không làm việc không công, tại trong đầu ngươi động thủ động cước thì ngươi cũng không biết."

Mạc Ngọc Anh miễn cưỡng cười nói: "Đừng nói mò!"

Lộc Mộng trái lại nói như đó là lẽ đương nhiên: "Ngư nói đúng, ta cứu người chưa bao giờ rõ ràng. Ý thức của mỗi người đều là một cái vũ trụ, luôn có thứ làm cho ta cảm thấy hứng thú. Lại nói, trộm một chút ký ức, đó có thể gọi là trộm sao?"

Mạc Ngọc Anh thần tình mất tự nhiên, nàng không biết nên nói cái gì.

Lộc Mộng bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện: "Ngươi số hiệu là 309 đi?"

"Vâng."

Mạc Ngọc Anh đáp, trong lòng nàng có chút bối rối, Lộc Mộng đại nhân đã hỏi qua hai lần về số hiệu của nàng, số hiệu của mình khó nhớ như vậy sao?

Lộc Mộng trên dưới quan sát Mạc Ngọc Anh, lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa, hỏi: "Ngươi biết hàm nghĩa của 309 không?"

Mạc Ngọc Anh sửng sốt: "Hàm nghĩa của 309?"

309 có hàm nghĩa gì đặc thù sao?

Lộc Mộng rất có hứng thú nói: "Mã hóa Giết chóc của chín Hệ, bởi vì sự tôn kính đối với Hệ 0, đều không có 0. Chỉ có Hệ 3 mã hóa mới sẽ xuất hiện 0, xác thực mà nói, chỉ có dãy số cấp bậc ba 30X. Đương nhiên, đối với bên ngoài chúng ta công bố là phản truyền thống, chúng ta chán ghét truyền thống."

Mạc Ngọc Anh mặt đầy hiếu kỳ: "Trên thực tế thì sao chứ?"

Nàng chưa bao giờ biết rõ số hiệu của mình vậy mà lại còn có hàm nghĩa đặc thù.

Lộc Mộng khẽ cười một tiếng: "Trên thực tế, dãy số 30X, chỉ có một cái mục đích, tồn tại bởi vì Sơn Vương. Nó là hệ bay yểm trợ cho Số 33 [Sơn Vương ] đại nhân."

Y duỗi ngón tay: "301, là đảm nhiệm bay yểm trợ đầu tiên cho Sơn Vương đại nhân, từ đó loại suy. Mà ngươi, là kẻ bay yểm trợ thứ chín cho Sơn Vương đại nhân."

Mạc Ngọc Anh bừng tỉnh đại ngộ: "Thì ra là thế."

Ừm? Lộc Mộng bỗng nhiên chú ý tới một cái chi tiết bị y bỏ qua, vì sao ở giữa sẽ là "0" ?

Dựa theo tính cách vị kia cực độ chán ghét Hệ 0, nếu như chỉ là hệ bay yểm trợ thì, hoàn toàn có thể lấy là 33X? Vì sao là 30X?

Lẽ nào... Cùng Hệ 0 có liên quan gì đó?

Lộc Mộng ghi nhớ trong lòng, có lẽ chỉ là do mình suy nghĩ nhiều.

Khi y nhìn thấy Mạc Ngọc Anh có vẻ như cái hiểu cái không thì nhịn không được nở nụ cười: "Vậy ngươi nhưng phải sống lâu một chút."

Mạc Ngọc Anh "A" một tiếng, cảm thấy càng thêm hồ đồ.

Lộc Mộng ý vị sâu xa nói: "309, ngươi đã là một vị con số sau cùng. Nếu ngươi chết đi, Sơn Vương đại nhân liền không còn có người bay yểm trợ. Đối với Sơn Vương đại nhân, Thánh điện kiên trì trước đó chưa từng có, nhưng mà, số 9 đảm nhiệm bay yểm trợ, đại khái cũng là cực hạn đi."

"Cho nên, sống lâu một chút."

Mạc Ngọc Anh vẫn là nghe nói mà như lọt vào trong sương mù, nhưng nàng nghe ra được trong đó có hàm ý cảnh báo, câu nói có hàm ý khác.

Thế nhưng là, ai mà không muốn sống lâu một chút chứ? Không quản vì Sơn Sơn Tử, còn là vì chính mình.

Nàng nghiêm túc trả lời: "Cảm tạ đại nhân nhắc nhở, Ngọc Anh sẽ nỗ lực!"

Ngư ở một bên nói thầm: "Mập mạp ngươi cả ngày lải nhải cằn nhằn, chính là mình tự hù dọa mình."

Lộc Mộng quay mặt, mặt không biểu tình: "Ta cả ngày lải nhải, ngươi cả ngày thì làm cái gì?"

"Cả ngày chỉ biết chơi đùa!"

Khuôn mặt tròn vo triệt để biến thành tức muốn bể phổi: "Ngươi nói một chút ngươi xem, đầu óc là đầu óc của Siêu cấp sư sĩ, thân thể là thân thể của Siêu cấp sư sĩ, vì sao không trở thành được Siêu cấp sư sĩ?"

Ngư hai tay cắm trong túi, nhìn trần nhà, lẩm bẩm: "Phải a, vì sao chứ? Thật kỳ quái."

Một lát sau gã cúi đầu quay mặt, ánh mắt mong đợi mà nhìn Lộc Mộng: "Mập mạp, ta không nghĩ ra được, làm sao bây giờ? Ngươi suy nghĩ giúp ta xem, ngươi thông minh như vậy, nhất định có thể nghĩ ra."

"Ta nghĩ ngươi là cái tổ tông chết tiệt a!"

Lộc Mộng tức giận đến mức trực tiếp thốt ra lời mắng, lồng ngực phập phồng kịch liệt, y hít sâu mấy hơi thở, cưỡng ép làm cho mình tỉnh táo lại: "Ngư, ngươi không phải muốn gia nhập vào Thánh điện sao? Chỉ cần ngươi có thể hợp nhất thể xác và tinh thần, trở thành Siêu cấp sư sĩ, ngươi liền có thể gia nhập vào Thánh điện a! Hiện tại 36 và 38 đều là vị trí trống, nếu ngươi có thể trở thành Siêu cấp sư sĩ, lập tức liền có thể bổ sung vào vị trí trống này!"

Ngư hai tay cắm trong túi, mặt đầy ủy khuất: "Ta cũng muốn a, mập mạp."

"Vậy vì sao ngươi không nỗ lực? Vì sao không huấn luyện? Vì sao cả ngày chỉ biết chơi đùa?"

Lộc Mộng cảm giác huyết áp của mình sắp đè xuống không nổi nữa, mạch máu nơi huyệt Thái Dương đang nhảy lồi lên.

Ngư nói như là lẽ đương nhiên: "Bởi vì ta không muốn huấn luyện a."

Lộc Mộng hướng dẫn từng bước: "Ngươi không phải muốn gia nhập vào Thánh điện sao?"

Ngư liên tục gật đầu: "Đúng vậy, ta muốn gia nhập vào a!"

Lộc Mộng hỏi ngược lại: "Vậy vì sao không huấn luyện?"

Ngư nhìn Lộc Mộng giống như nhìn kẻ ngu ngốc vậy: "Mập mạp, ta không phải vừa mới nói rồi sao? Bởi vì không muốn huấn luyện a!"

Một tia lý trí sau cùng triệt để căng đứt, khuôn mặt tròn của Lộc Mộng âm trầm như nước, y nhếch miệng cười gằn, trên tay không biết lúc nào xuất hiện một cây thanh sắt to bằng ngón tay cái, phát ra tiếng xé gió vù vù.

"Đồ ranh con, hôm nay để cho ngươi biết, không huấn luyện cho tốt thì sẽ có kết quả gì!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK