Khống mang không những là một trong những kỹ xảo chiến đấu bậc cao, còn được xưng là "Nền tảng Năng lượng cao ", vừa đúng là bởi vì nó là thủ đoạn duy nhất kích phát hình thái năng lượng thứ 3.
Trạng thái năng lượng thứ 3 có được uy lực càng mạnh và có tính dẻo dai cũng càng mạnh, cơ hồ toàn bộ kỹ xảo chiến đấu bậc cao đều liên quan đến việc vận dụng trạng thái năng lượng thứ 3. Không có nắm giữ Khống mang là vô pháp học tập những chiến kỹ cấp cao này.
Cũng chính bởi vì như thế, những chiến kỹ cấp cao này cũng được xưng là Năng lượng cao chiến kỹ.
Tại trong các đại lưu phái nổi danh, khi người học tập tiến vào giai đoạn cao cấp, Khống mang là nội dung hạch tâm của hạch tâm.
Liên tục cứng đối cứng mấy lần với Hoang Mộc Thần Đao, Long Thành liền nhận thấy được không giống với lần trước. Hoang Mộc Thần Đao Khống mang càng thành thạo hơn lần trước, kích phát ra hình thái năng lượng thứ 3 cũng chính là "Mang", càng thêm ổn định, uy lực càng mạnh.
Đang đang đang!
Mỗi lần đao kiếm đụng nhau, đều sẽ hình thành dao động mà năng lượng mắt thường vô pháp nắm bắt, làm nhiễu loạn tâm thần Long Thành.
Hình thái năng lượng thứ 3 gặp phải va chạm, bị phá hỏng hoặc là tan biến thì sẽ không sinh ra sóng âm, mà sẽ tan biến thành một loại sóng năng lượng tần số thấp phi thường đặc thù không thể nhận ra, được xưng là "Bão Năng lượng " .
Bởi vì bản thân tần số thấp, Bão năng lượng theo khoảng cách truyền đi suy giảm rất nhỏ, có thể thoải mái khuếch tán đến hơn mấy dặm, tài liệu kim loại và lồng năng lượng phổ thông vô pháp ngăn cản Bão năng lượng.
Đối với người thường, Bão năng lượng cũng không có nguy hại gì, nhưng mà đối với sóng não cường độ cao sẽ có ảnh hưởng rất lớn, cũng chính là đẳng cấp Não khống càng cao thì bị ảnh hưởng càng lớn.
Hiện tại Long Thành có chút tâm phiền ý loạn, khả năng tập trung khó hơn so với thường ngày, đồng thời nương theo đó là cảm giác choáng váng thỉnh thoảng xảy ra.
Đây này là lần thứ hai hắn gặp phải tình huống tương tự, thời điểm chiến đấu với huấn luyện viên, hắn cũng từng gặp qua, lúc đó hắn còn tưởng rằng là trạng thái của mình xảy ra vấn đề. Thẳng đến khi nghiên cứu lý luận về Khống mang, hắn mới hiểu được, thì ra cái đó gọi là Bão năng lượng.
Theo nguyên lý mà nói, hình thái "Mang" càng ổn định, tan biến sinh ra Bão năng lượng thì lại càng cường, ngược lại càng yếu.
Lần trước mình không có bao nhiêu cảm giác, mà lần này lại cảm giác rất rõ ràng.
Trong khoảng thời gian ngắn, Hoang Mộc Thần Đao tiến bộ kinh người.
Hoang Mộc Thần Đao tiến bộ cũng không chỉ về Khống mang, tại trên chiến lược chiến đấu, nàng cũng có suy nghĩ của mình.
Hoang Mộc Thần Đao thích đánh lén, dùng ám chiêu, thuần túy là một loại hứng thú xấu, cái này là thói quen hình thành từ nhỏ khi đánh nhau cùng các huynh trưởng, nàng luôn cảm thấy đánh lén thắng lợi so với thắng lợi từ chiến đấu quang minh chính đại chơi đùa vui hơn nhiều, cũng không phải là do nàng thiếu sót về thực lực.
Thế nhưng Long Thành càng âm hiểm đê tiện, ký ức lần trước bị Cao Bạo lôi dọn sạch mặt đất thực sự quá thảm liệt, lần này Hoang Mộc Thần Đao lựa chọn chiến đấu áp sát.
Tại sau khi trải qua lúc ban đầu trúc trắc, nàng rất nhanh nắm giữ được đặc điểm của【 Bi Ca 】, trở nên thành thạo điêu luyện. Năng lực Đa tuyến trình của nàng xuất sắc, điều tiết khống chế chín cái động cơ phụ trợ rất tự nhiên, Bi Ca tại trên tay nàng thể hiện ra sự linh hoạt không thể tưởng tượng nổi.
Phong cách chiến đấu luôn luôn gắn liền cùng một nhịp thở với tính cách sư sĩ, Bi Ca linh hoạt cơ động, tại trong tay Hoang Mộc Thần Đao thể hiện ra phong cách quỷ dị khó lường.
Dừng đột ngột vi phạm lẽ thường, chuyển hướng, liên tiếp các bước trượt ngắn nhỏ kéo theo tầng tầng lớp lớp tàn ảnh, quỷ khí dày đặc. Hai thanh trường đao tại trên tay nàng tựa như ma thuật, rõ ràng là nắm thuận đảo mắt đã biến thành nắm ngược, căn bản nhìn không thấy các đường chém mạnh mẽ dứt khoát, tất cả đều là những cú hất, đâm góc độ xảo quyệt.
Bi Ca màu đỏ đen giống như quỷ mị, xuất hiện tại bên trái Xích Thỏ, lặng yên không một tiếng động chém nghiêng một cái.
Long Thành phản ứng rất nhanh, tiểu thuẫn tại cánh tay trái Xích Thỏ vỗ chéo xuống dưới, chuẩn xác đập trúng trường đao đang theo thế đâm tới sườn, quần sáng trên tiểu thuẫn đột nhiên ảm đạm đi rất nhiều. "Mang" đối với giáp năng lượng có sức phá hư cực lớn, nếu như đao mang kích phát ra từ lưỡi đao trảm tại mặt thuẫn, giáp năng lượng sẽ trong nháy mắt bị cắt ra.
Trên Quỷ Hỏa kiếm của Xích Thỏ đã có mấy cái lỗ thủng.
Long Thành biết rõ lúc này tuyệt đối không thể lui, lui về phía sau chỉ sẽ càng bị động.
Động cơ phía sau Xích Thỏ đột nhiên phun ra quầng sáng chói mắt, buông bỏ phòng thủ, nghênh đón Bi Ca toàn lực bứt lên trước, một cái đâm thẳng tiêu chuẩn kéo theo một làn tàn ảnh như sương khói.
Bi Ca quay tròn xoay chuyển, tránh đi mũi kiếm, nghiêng người thuận thế chém nghiêng một cái.
Không nghĩ tới Xích Thỏ nương theo thế xông tới lăn mình sang trái một cái, hoàn mỹ tránh thoát cú chém nghiêng này.
Song phương lại lần tách ra.
Theo chiến đấu diễn ra, hoàn thành làm nóng, tiến vào trạng thái, Hoang Mộc Thần Đao bắt đầu trở nên hưng phấn.
Hiện tại nàng vững vàng áp chế Long Thành Xích Thỏ, cảm giác quả thực quá bổng!
Lúc này Hoang Mộc Thần Đao chỉ cảm thấy cả người tar2n đầy sức lực dùng không hết, không có chút nào cảm giác mệt mỏi rã rời, nàng lớn tiếng gọi: "Tới đi, Long Thành, không nên trốn!"
"Được!"
Long Thành đáp lại một tiếng, nhưng mà sau một khắc, Xích Thỏ đột nhiên hướng phía dưới rơi xuống.
"Muốn chạy? Không có cửa!"
Hoang Mộc Thần Đao hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy Bi Ca bay lên mấy thước, hoàn thành điều chỉnh tư thế, sau đó đột nhiên lao xuống.
Trong nháy mắt, Bi Ca liền sẽ đuổi kịp Xích Thỏ, Xích Thỏ lập tức rơi vào cụ diện cực kỳ bị động. Bi Ca trên đà lao xuống có ưu thế về động năng, từ trên cao nhìn xuống có ưu thế phương vị, còn có cơ hội có thể điều chỉnh tư thế, có thể nói, chiếm cứ tuyệt đối ưu thế.
Quả thực ngu xuẩn!
Hoang Mộc Thần Đao không nghĩ tới Long Thành vậy mà lại sẽ phạm phải sai lầm chí mạng như thế, mừng rỡ vô cùng. Nàng suy đoán Long Thành bị Bão năng lượng quấy rầy, đầu óc đã trở nên không rõ ràng.
Xích Thỏ tăng tốc giảm xuống, đồng thời ngửa đầu nhìn nàng, Quỷ Hỏa kiếm giơ ngang trước người phủ đầy lỗ thủng, nhìn qua tựa như một cái cưa.
Nỏ mạnh hết đà, một trảm có thể hạ!
Hoang Mộc Thần Đao trong lòng sảng khoái không thể nói ra, những ngột ngạt kìm nén đã lâu trong lòng được giải phóng hoàn toàn, lỗ chân lông toàn thân mở rộng ra, tại trong kênh công cộng lớn tiếng cười dài: "Chịu thua đi! Long Thành! Molly thuộc về ta!"
Tiếng cuồng tiếu tùy ý lay động theo gió.
Nương theo thế lao xuống vọt tới phía trên Xích Thỏ, song đao vụt lên, đao mang bao phủ thân đao vù mà bùng lên, như gió trợ giúp thế lửa, thanh thế kinh người.
Song đao chợt chém xuống, một cái thập tự trảm chói mắt kéo theo tiếng gió rít bén nhọn đánh về phía Xích Thỏ.
Quỷ Hỏa kiếm trong tay Xích Thỏ đột nhiên đâm ra, trúng ngay chính giữa thập tự trảm.
Ba!
Quỷ Hỏa kiếm tại chỗ tứ phân ngũ liệt, hóa thành vô số mảnh nhỏ vẩy ra.
Mượn nhờ luồng lực lượng này, tốc độ Xích Thỏ rơi xuống vụt tăng.
Bi Ca hơi điều chỉnh, thập tự trảm dư thế chưa tuyệt, tăng tốc chém tiếp về phía Xích Thỏ.
Bên trong khoang điều khiển Xích Thỏ, Long Thành nhìn chăm chú vào hai thanh trường đao cấp tốc tới gần, bên trái tầm mắt, số liệu liên quan tới mục tiêu giống như hồng thủy ào ào hiện lên. Hắn thậm chí có thể cảm thụ được đao mang lẫm liệt sắc nhọn thẳng bức giữa mi, mà số liệu liên quan tới quang giáp bản thân ở phía bên phải tầm mắt thì không chút thay đổi.
Hoang Mộc Thần Đao không có chú ý tới, đầu ngón chân hai chân Xích Thỏ căng thẳng, tựa như một thanh khoan sắt bén nhọn.
Bụp!
Dưới chân truyền đến cảm giác chạm đất, động năng rất lớn từ trên cao rơi xuống làm hai chân căng thẳng như mũi khoan sắt của Xích Thỏ không chút nào mất công mà chìm vào trong nham thạch, thẳng đến không thấy đầu gối.
Thập tự đao mang theo sát tới.
Bên trong Khoang điều khiển, trong tầm mắt phía bên phải của Long Thành, số liệu bắt đầu điên cuồng nhảy lên.
Hai chân chìm vào nham thạch trở thành điểm chống đỡ thật tốt, nửa người trên Xích Thỏ đột nhiên ngửa ra sau trầm xuống, tốc độ nhanh như thiểm điện, hai tay tựa như cương trảo chìm vào nham thạch.
Hoang Mộc Thần Đao chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, mất đi thân ảnh Xích Thỏ.
Thật nhanh!
Sau một khắc, Hoang Mộc Thần Đao sắc mặt đại biến, mất đi tung tích Xích Thỏ, nàng mới phát hiện mặt đất cấp tốc mở rộng bên trong tầm mắt.
Không tốt!
Vừa rồi toàn bộ sự chú ý của nàng tập trung tại trên người Xích Thỏ, không có chú ý tới đã gần mặt đất như thế.
Không kịp biến chiêu, nàng xác định, đao thế không thay đổi, mà là thuận thế vặn một cái!
Đao mang đối phó nham thạch, hoàn toàn không cần tốn nhiều sức, đá vụn tung bay.
Bụi bặm tung lên che đậy tầm mắt.
Hai chân Xích Thỏ cắm ở trong nham thạch, lặng yên phóng ra, tựa như cặp càng của con cua lớn, như chớp kẹp ra.
Khắp nơi là đá vụn vẩy ra, Hoang Mộc Thần Đao cái gì đều nhìn không rõ, bỗng nhiên phần eo Bi Ca đột nhiên trầm xuống, nàng tức thì cả kinh. Không đợi nàng kịp làm ra phản ứng, hai chân kẹp lấy phần eo Bi Ca, Xích Thỏ đột nhiên phát lực.
Cao tốc lao xuống phía dưới như thế, hơi chút có điểm lực va chạm liền sẽ thay đổi phương hướng Bi Ca, huống chi là Xích Thỏ kẹp eo vắt ngang như vậy?
Bi Ca tại chỗ không khống chế được, thân hình nghiêng lệch, giống như vẫn thạch từ trên trời giáng xuống, một đầu đập vào trong nham thạch.
Oanh!
Một tiếng nổ vang, ngọn núi nứt vỡ, vô số tảng đá lớn như mặt bàn tại va chạm thật lớn đó tung bay lên mấy chục thước cao.
Tảng lớn bụi bặm tung bay, theo đó mà đến là tiếng nổ oanh long long không ngừng, sườn núi dài đến hai trăm mét sinh ra sụp đổ.
Xích Thỏ từ trong bụi mù cùng đá vụn, xách Bi Ca đi ra. Thương cảm Bi Ca, mềm nhũn nằm úp sấp như con hắc trùng, hai thanh trường đao không biết bay đến đâu rồi, bên trong khoang điều khiển, Hoang Mộc Thần Đao bị đụng được choáng váng mơ hồ.
Nửa phút sau, Hoang Mộc Thần Đao cuối cùng cũng khôi phục thanh tỉnh.
Nàng hối hận đến ruột cũng đen luôn rồi, nhất thời sơ ý, đau xót mất thế cục tốt! Thì ra mục đích của Long Thành là dẫn dụ nàng tới gần mặt đất, quả nhiên đê tiện âm hiểm trước sau như một!
Chỉ kém một chút! Chỉ một chút xíu mà thôi!
Là mình có thể thắng rồi!
Đáng chết!
Xa xa quan chiến, Hoang Mộc Minh nhìn trợn mắt há mồm: "Đao Đao thua rồi? Cái này không khoa học! Đao Đao biết khống mang a, thế nào lại thua chứ?"
"Đao Đao quá sơ suất rồi." Hoắc Lặc Tư nói tiếp: "Long Thành nắm lấy tâm lý nóng lòng cầu thắng của nàng. Long Thành thắng rất đẹp, chiến thuật thỏa đáng, bất quá tại tuổi này cũng không phải là thói quen tốt."
Hoang Mộc Minh phản ứng lại, có chút kinh ngạc: "Hoắc thúc không xem trọng Long Thành?"
Hoắc Lặc Tư trầm giọng nói: "Binh đi nước cờ hiểm không phải không được, nhưng chỉ có thể thỉnh thoảng dùng. Kỳ(không bình thường) không thắng chính (đoan chính), tuổi còn trẻ, hẳn phải là chân đạp mặt đất, vững bước đi mài luyện tài nghệ. Cơ sở vững chắc, về sau mới có thể đi được càng xa. Lúc này vô cùng truy cầu thắng bại, đối với tương lai phát triển bất lợi."
Hoang Mộc Minh trong lòng tán đồng lời Hoắc Lặc Tư nói, ngoài miệng lại hỏi: "Đao Đao không phải cũng như vậy sao?"
"Đao Đao thường thích chơi đùa một ít mánh khóe, nhưng mà bản lĩnh kỳ thực so với các ngươi vững chắc hơn." Hoắc Lặc Tư nở nụ cười: "Bằng không, như thế nào nắm giữ được Khống mang?"
Hắn lập tức giải thích: "Như thế nào tại trong tranh đấu giành được thắng lợi có rất nhiều biện pháp, tỷ như kỹ xảo của ngươi so với người khác càng thành thạo, từ đó thắng lợi. Cũng khả dĩ lợi dụng chiến thuật thỏa đáng, dương trường tránh đoản (phát huy sở trường tránh dùng sở đoản), do đó thắng lợi. Nhưng mà đối với thanh niên nhân thì không cổ vũ dùng chiến thuật thắng lợi. Bởi vì ở tuổi bọn họ, kỹ thuật còn chưa có định hình, chính là giai đoạn kỹ thuật phát triển nahnh chóng, quá ỷ lại vào chiến thuật, dưỡng thành thói quen không tốt, sẽ bỏ qua thời kỳ rất tốt để mài dũa kỹ thuật. Về sau có nhiều thời gian để suy nghĩ chiến thuật, con đường của Long Thành có điểm sai lệch."
Hoang Mộc Minh bừng tỉnh đại ngộ: "Thảo nào trước đây ta dù cho thắng rồi, cũng sẽ bị lão sư mắng."
Hoắc Lặc Tư lắc đầu nói: "Đáng tiếc rồi."
Hắn vốn đối với Long Thành còn vô cùng mong đợi, nhưng mà tận mắt nhìn thấy hai người tranh đấu, phát hiện Long Thành rất thích lợi dụng chiến thuật để giành được thắng lợi, mà không phải dùng kỹ xảo nghiền ép đối thủ, thì cảm thấy rất thất vọng.
Một khi dưỡng thành thói quen Ỷ lại chiến thuật, muốn điều chỉnh rất khó khăn.
Hoang Mộc Minh trái lại không để ý: "Tựa như Hoắc thúc nói, thiên tài rất nhiều."
Hắn bỗng nhiên chú ý tới hành động của hai người, di một tiếng: "Bọn họ đang làm gì?"