Một chiếc phi thuyền sơn lo go của Hạ Đại quân đoàn bay tới Ngọc Lan tinh.
Bên trong phi thuyền, Tiểu Vương ban Liên lạc nghe tiếng bíp bíp do liên lạc bị cắt đứt thì mặt đầy vẻ không thể tin được. Đầy đủ ba giây sau, hắn mới phục hồi lại tinh thần, tức muốn bể phổi mắng to: "Tên Tông Á này quả thực không thể thuyết phục, không coi ai ra gì! Ngay cả cuộc gọi của Hạ Đại quân đoàn cũng dám cắt đứt, vô pháp vô thiên! Trong mắt không có pháp luật! Quả nhiên, những thành viên bang phái này là hung hăng ương ngạnh nhất. Ta nhất định phải báo cáo cho cấp trên, xóa bỏ tư cách huấn luyện viên đao thuật của Tông Á..."
Mạc Vấn Xuyên cắt đứt Tiểu Vương, cau mày: "Hắn vừa mới nói bị người đè đầu bẹp dí trên mặt đất?"
Đối diện với Mạc Vấn Xuyên dung mạo hùng vĩ không giận tự uy, trong lòng Tiểu Vương cảm thấy kính nể khó tả, không dám lỗ mãng, vội vàng bỏ đi vẻ mặt tức giận, cung kính đáp: "Đúng vậy, hắn là nói như vậy..."
Mạc Vấn Xuyên ngạc nhiên hỏi: "Lẽ nào Ngọc Lan tinh còn có Sư sĩ còn lợi hại hơn cả hắn?"
Tiểu Vương cũng kịp phản ứng lại, lắc đầu nói: "Theo lý thuyết là không có. Tuy rằng tính tình Tông Á nổi danh kém nhưng thực lực cực mạnh, không chỉ là sư sĩ cấp 12, trên phương diện đao thuật cũng có tạo nghệ vô cùng thâm hậu. Song đao lưu 【 Ma Nguyệt Vô Hạn Sát 】do hắn tự sáng lập lúc đó đã đánh bại toàn bộ cao thủ đao thuật của quân đoàn, vì vậy mới lấy được chức danh huấn luyện viên đao thuật."
"Ngọc Lan tinh có không ít cao thủ, cũng có không ít người có thể đánh được với hắn, nhưng mà có thể đè dí đầu hắn xuống mặt đất thì không có người nào."
Đau khổ suy tư, mắt Tiểu Vương bỗng nhiên sáng ngời: "Chẳng lẽ là hắn đang tại trong phòng massage?"
Mạc Vấn Xuyên cười ha hả, từ chối cho ý kiến, sau đó nói: "Nếu phía trước chính là Ngọc Lan tinh, vậy lão Mạc tự mình đi tới đi. Vương đội trưởng, có thể chuyển địa chỉ Tông Á cho lão Mạc được không?"
Tiểu Vương vội vàng nói: "Mạc tiên sinh cần gì nói như vậy. Chính bản thân Ngọc Sâm công tử đã căn dặn, phải đưa Mạc tiên sinh đến nơi. Lại nói, tên Tông Á này không coi ai ra gì, ngạo mạn vô lễ..."
Mạc Vấn Xuyên xua xua tay: "Vô lễ mới tốt. Như vậy mới có thể thống thống khoái khoái đánh một trận. Cứ như vậy đi, về phía Ngọc Sâm công tử, lão Mạc nhất định sẽ nói rõ."
Tiểu Vương rất cơ trí, thấy Mạc tiên sinh đã quyết định liền không khuyên nữa, vội vàng nói: "Vậy Mạc tiên sinh chú ý an toàn. Nếu như có cần gì, cứ việc dặn dò bất cứ lúc nào. Mặt mày các quan chức tại Ngọc Lan tinh, Tiểu Vương đều vô cùng quen thuộc, tùy thời đợi lệnh."
"Cảm tạ."
Mạc Vấn Xuyên phất phất tay, xoay người đi về phía quang giáp của mình.
¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥
Răng rắc, mộc côn đứt gãy.
Ánh mắt Tông Á sáng ngời, vừa định thả ra kiểu lời nói như "Quả nhiên không hổ là đối thủ của Tông Thần ta", chợt nhìn thấy Long Quả Táo vừa hạ xuống đã xoay eo, người quay mặt về phía hắn, lời nói đến bên mép miễn cưỡng nuốt trở lại.
Tông Á phản ứng cực nhanh, thả côn gãy ra, nhanh như chớp ôm đầu vụt ngồi xuống.
Vù!
Một luồng kình phong lướt sát qua da đầu hắn. Thật kích thích!
Nếu là ăn phải một cước này, cổ mình liền sẽ giống như cây mộc côn vừa rồi vậy, răng rắc gãy.
Không dám có chút chần chừ nào, Tông Á ôm đầu ngay tại chỗ lộn vòng, dán sát mặt đất lăn ra ngoài. Khi hắn quay đầu lại, khóe mắt giật nảy, không biết từ lúc nào, Long Quả Táo đã đuổi tới trên đỉnh đầu hắn, đùi phải lăng không vung lên cao ngất...
Tông Á bỗng nhiên có ảo giác như mình là một quốc vương trên đoạn đầu đài, đùi phải của Long Quả Táo thì chính là trát đao giơ lên cao ngất, ngay sau đó, đầu mình liền rơi xuống.
Ngươi có Cẩu đầu trảm của ngươi? Ta có đòn sát thủ của ta.
"Xem chiêu!"
Tông Á tức giận trợn mắt, dùng hết sức bình sinh, ném quả táo trong tay ra!
Trát đao dừng lại tại vị trí cách cổ quốc vương chỉ có không đến ba centimet, sau đó thân hình Long Quả Táo vù vù biến mất.
Tông Á chầm chậm đứng dậy, lông tơ trên người xù hết cả lên, khóe mắt thoáng nhìn Long Quả Táo ở cách không xa đang chuyên tâm gặm táo, tâm tình lập tức thả lỏng.
"Quả nhiên không hổ là đối thủ của Tông Thần ta!"
Mắt Tông Á lộ ra hung quang, ý chí chiến đấu sục sôi trở lại. Đầu óc xoay chuyển rất nhanh, ngẫm lại mấy hiệp vừa rồi xem có điểm nào có thể lợi dụng. Hắn lại có ý nghĩ mới.
Hắn quay mặt về phía Molly, gọi: "Đổi mộc côn."
Molly không nói hai lời ném cho hắn hai cây đoản côn.
Bụp! Tông Á bắt lấy rất chuẩn xác. Song côn vừa vào tay hắn liền cảm giác không đúng, nặng hơn mộc côn vừa rồi rất nhiều. Đây là hai cây... Hợp kim côn!
Trán Tông Á lập tức nhăn lại.
Đám người này... Đều hung tàn như thế sao?
Quá hợp với khẩu vị của hắn đi!
Molly nhắc nhở: "Sử dụng cẩn thận một chút!"
Không phải bảo hắn hạ thủ nhẹ chút, mà là bảo hắn sử dụng cẩn thận một chút... Xem ra là mình bị xem thường!
Tông Á híp mắt, vung vẫy đoản côn hợp kim mấy cái, ngoại trừ không có lưỡi dao, thân côn hơi tròn bóng một chút, xúc cảm tốt hơn mộc côn vừa rồi rất nhiều.
Nhẹ nhàng vuốt tua đao một cái (tưởng tượng), nhìn Long Quả Táo ném phần hạt táo sau cùng vào trong miệng.
Tay phải Tông Á nhẹ nhàng bổ hợp kim côn ra, không phải tiếng gió rít vù vù bởi côn vụt vào không khí mà là âm thanh sắc bén do trường đao xé gió, một vệt ngân nguyệt vụt hiện ra.
Hắn con mắt hơi khép, khuôn mặt nghiêm túc, chiến ý trong lòng như liệt hỏa hừng hực bốc cháy, trầm giọng nói: "Ném... Ném táo lại đây."
Phải bảo vệ tốt 'Đòn sát thủ'.
Đã có vũ khí tiện tay, tình cảnh Tông Á được cải thiện rất nhiều, hắn càng chiến càng dũng.
Từng vầng từng vầng trăng bạc liên tục xuất hiện, cái này sinh cái kia tắt, sát cơ cuồn cuồn. Nhưng mà Long Thành lại giống như một con khủng long hung bạo, xông xáo đấm đá giữa trong màn trăng bạc, nơi đi qua, trăng bạc dồn dập vỡ nát tan biến.
"Tông Thần nỗ lực lên!"
Âm thanh mọi người cổ vũ hắn nỗ lực không chút nào dừng lại.
Molly nhìn xem say sưa, nghĩ tới thảm cảnh của mình khi lão sư lên lớp trước đây, lại nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng lập tức cảm thấy cảnh đẹp như họa, đẹp không sao tả xiết.
Tâm tình rất tốt, Molly nhịn không được vung tay hô to: "Tông Thần nỗ lực lên!"
Tay còn chưa kịp bỏ xuống thì đã có cuộc gọi tới, một dãy số xa lạ.
Molly có phần nghi hoặc, tiếp nhận cuộc gọi, giọng điệu nhẹ nhàng ngọt ngào: "Alô, xin chào, đây là Molly, Táo nông trường."
Xuất hiện tại trước mắt Molly chính là một nam tử trung niên xa lạ.
"Chào ngươi, Molly. Ta là tổ trưởng tổ 1 của ty Cảnh sát, Kha Hình. Vốn định đăng môn bái phỏng nhưng bởi vì có tình huống đột xuất nên đành phải thất lễ mạo muội quấy rầy. Là như vậy, chúng ta nhận được một đơn tố cáo..."
Sau một lát, Molly với vẻ mặt cười ngọt ngào cắt đứt liên lạc.
Sau khi cắt đứt liên lạc, sắc mặt Molly lập tức đen như đáy nồi.
Tố cáo! Vậy mà lại có người tố cáo nàng treo bán hai kiện thiết bị tại chợ đen!
Hơn nữa từ trong tin tức mà Tổ trưởng Tổ 1 của ty Cảnh sát để lộ ra, bọn họ đã sớm biết những thiết bị này là ở chỗ mình rồi. Chỉ là ty Cảnh sát hình như cũng không quan tâm với điều điều đó, trái lại họ rất để ý đến thông tin về kẻ tố cáo. Hơn nữa, đem thông tin tố cáo chuyển cho mình là có ý gì? Dùng mình làm lao động miễn phí sao?
Molly rất tức giận!
Vốn đang trông chờ hai thiết bị từ chợ đen có thể giảm bớt một khoản tài chính, vậy mà lại còn bị tố cáo!
Đáng ghét!
Một bức thư tố cáo, tăng thêm khó khăn cho gia đình vốn đang liên tiếp khó khăn.
Ngăn cản tài lộ của Molly, thù không đội trời chung a...
Ngay khi còn chưa có cắt đứt liên lạc, Molly đã hạ quyết tâm, nhất định phải chụp đầu lôi tên tố cáo chết tiệt này ra.
Ai có thể nhịn, ai có thể nhịn! Molly báo thù, từ không đến tất cả! Ngực lớn lòng dạ nhỏ, không thể thiếu tên nào!
Cho rằng gửi đi một phong thư nặc danh là tìm không được ngươi sao? Ngây thơ!
Lõi của Molly cao tốc tính toán, những chi tiết nhỏ không chút khiến người chú ý dần dần bộc lộ ra. Địa chỉ gửi đi đã trải qua nhiều lần ngụy trang, loại trừ, loại trừ... Loại trừ, đã tìm được rồi!
A, Phương thức... Phương thức ngụy trang này, hình như có phần quen thuộc?