Long Thành vừa đi, Molly liền tiến vào quang não.
Nàng phi thường tức giận, ba thằng nhóc này, vậy mà lại khiến mình mất mặt với lão sư!
Nàng còn chưa kịp giáo huấn ba tên nhóc này, ba tên nhóc đã tiến tới gần, bọn nó cực kỳ hài lòng. So với giáo đường lúc trước, nơi đây thoải mái hơn gấp trăm lần!
Tụng Chung: "Molly tỷ tỷ, ta muốn xem phim!"
Tỏa Minh "Molly tỷ tỷ, ta muốn chơi trò chơi!"
Khủng Bố: "Molly tỷ tỷ, ta muốn đi học!"
Molly vốn đang mặt mày sa xầm, nghe được lời Khủng Bố nói, phì phì cười ra tiếng.
Nàng đưa tay vẫy một cái, Khủng Bố bay tới trước mặt nàng, nàng cười tủm tỉm hỏi: "Khủng Bố muốn đi học a?"
Khủng Bố lung lay cái đầu lục sắc của nó: "Đúng vậy đúng vậy, Molly tỷ tỷ không phải nói đi học chơi đùa râtý vui sao?"
Molly giọng điệu dị thường khẳng định: "Chơi đặc biệt vui!"
Hai tiểu gia hỏa khác cũng áp sát tới.
"Ta cũng muốn đ học!"
"Molly tỷ tỷ, ta cũng muốn!"
Molly mặt đầy vui mừng, liền vỗ tay: "Được! Các ngươi nhiệt tình học tập như thế, Molly tỷ tỷ rất cao hứng!"
Nàng chợt dừng lại, hướng dẫn từng bước: "Năm đó Molly tỷ tỷ để thông qua 《Kiểm tra tiêu chuẩn tình cảm》 cũng phải làm rất nhiều nỗ lực a! Bây giờ cũng khảo sát trình độ các ngươi một cái. Ở đây có một bộ bài thi năm đó tỷ tỷ đã làm qua, đây là 《 ba năm tình cảm năm năm bắt chước 》nổi danh lừng lẫy Giới AI chúng ta! Tới, trước hết mỗi người làm một bài, để tỷ tỷ nhìn xem trình độ các ngươi tới đâu!"
"Ta tới!"
"Ta cũng tới!"
"Ta đầu tiên!"
Giọng Molly ôn nhu: "Không cần tranh giành, mỗi người đều có phần! Chúng ta xem ai đạt điểm cao nhất!"
Ba tấm bài thi xuất hiện tại trước mặt Molly, ba cái tiểu gia hỏa vù vù nhào tới tiến vào bài thi của mình, bài thi lập tức sáng lên một tầng bạch quang. Bên trong bài thi bắt chước hoàn cảnh sinh hoạt xã hội điển hình của con người, sau đó căn cứ sự ứng đối của người dự thi trong các tình cảnh khác nhau mà cho điểm.
Đã bắt đầu làm một bài thi, không có mấy tiếng đồng hồ là đừng nghĩ đi ra.
Hoàn mỹ!
Molly rất hài lòng, những bài thi này cuối cùng đã phát huy tác dụng rồi, không có lãng phí một phen khổ tâm của tiến sĩ. Năm đó tiến sĩ tiêu tốn không ít sức lực mới cầm tới mấy bộ bài thi mô phỏng này. Kết quả Molly không có làm qua bất cứ bài nào, mỗi ngày chỉ chơi trò chơi, mơ mơ màng màng liền thông qua kiểm tra.
Thật vất vả giải quyết xong ba tên tiểu gia hỏa gây rối, Molly bắt đầu sửa chữa quang não.
Quang não của Kí túc xá Lão sư từ lâu đã được nàng thay đổi hoàn toàn mới, sửa chữa trục trặc đối với nàng mà nói đơn giản tựa như uống nước ăn cơm vậy.
Sửa chữa xong quang não, bỗng nhiên có cái "cửa Hậu" bị kích hoạt.
Lúc đó khi nàng khống chế công trình quang giáp đối phó Hải tặc xây dựng căn cứ thì thuận tiện lưu lại một cái chương trình cửa Hậu, bây giờ nó bị kích hoạt thuyết minh có người khởi động quang não, đang lấy ra tư liệu bên trong quang não của cái công trình quang giáp đó.
Không chỉ riêng chủ khống quang não của công trình quang giáp, trên quang não của phi thuyền vận tải cũng có cửa Hậu mà nàng lưu lại.
Để lại cửa Hậu đã trở thành thói quen của Molly. Đi tới nơi nào chạy đến đâu, mỗi khi gặp đến thời điểm này, Molly đều sẽ cảm thấy mình giống như là công tử ca phong lưu phóng khoáng, phe phẩy quạt giấy, đi tới nơi nào lài phong lưu đến đó.
Ai, trước đây mình thế nào không có phát hiện cửa Hậu dùng tốt như vậy?
Nghĩ tới năm đó mình cũng là một cái cô nương rất thuần lương, đều là bị lão sư kéo lệch rồi.
Rất nhanh, lại có cửa hậu trên một ít quang giáp bị kích hoạt, Molly không khỏi hiếu kỳ, nàng lặng lẽ lẻn vào những quang não này.
Một đám quang giáp hải tặc đang gào thét lướt đi trong bóng đêm.
"Hiện tại làm sao bây giờ?"
Trong khoang điều khiển, mặt lão Đổng đầy ưu sắc, hắn cũng không có nghĩ đến vậy mà sau cùng chuyện này vẫn còn rơi lên đầu La Mỗ. Nếu như sau cùng tra không được gì, lấy tính cách của Bỉ Lợi lão đại, không chỉ riêng La Mỗ, tất cả nhóm người bọn họ đều sẽ bị chém đầu.
Đầu kia của Kênh thông tin, La Mỗ trái lại nhìn rất thoáng: "Rau trộn! Có thể sống lâu ngày nào thì cứ sống ngày đó, dù sao vẫn tốt hơn so với bị chém đầu ngay lúc đó."
"Lý là như thế, nhưng ngươi không có chủ ý gì khác sao?"
Mấy ngày qua, đối với La Mỗ, lão Đổng nhìn với cặp mắt khác xưa. Thời gian trước đây, hắn chỉ biết La Mỗ là xuất từ danh môn, thực lực nhất định là giấu dốt. Nhưng không nghĩ tới, đầu óc tên gia hỏa này vậy mà cũng tốt như vậy, ý đồ xấu một cái tiếp một cái.
Lão Đổng tương đối ảo não, sớm biết vậy, trước đây nên dùng nhiều hơn đầu óc của tên gia hỏa này.
Lấy chỉ số thông minh của La Mỗ, đi làm cái lão đại cấp trung đó là dư dả có thừa.
La Mỗ không vui nói: "Ta cũng muốn a, nhưng cái này cũng phải có Chu lão đại phối hợp không phải sao? Chu lão đại cũng đã gặp Diêm vương rồi, phối hợp thế nào? Ngay cả thứ gì bị mất, các lão đại đều không nói ra, ta có thể có biện pháp gì?"
"Ai, cũng phải. Thực sự là trời giáng tai họa bất ngờ! Tai bay vạ gió! Tên quỷ 2333 gì kia, trộm của người nào không trộm, lại đi trộm đồ của các lão đại, nhưng làm chúng ta bị hại thảm rồi."
Trong kênh thông tin bỗng nhiên vang lên một cái âm thanh băng lãnh: "Thế nào lại bay chậm như thế? Tăng tốc độ lên!"
Tại phía sau quang giáp hải tặc do La Mỗ dẫn dắt còn có một đội quang giáp, phụ trách giám sát bọn họ, phòng ngừa bọn họ chạy trốn. Dẫn đội chính là một trong những kẻ tâm phúc của Bỉ Lợi lão đại, mọi người đều gọi hắn là Thường ca. Thường ca cũng đã từng là đầu mục một nhóm hải tặc, hung mãnh thiện chiến, rất được Bỉ Lợi lão đại tín nhiệm.
La Mỗ vội vàng nói: "Thường ca, buổi tối tầm nhìn không tốt, chúng ta phải tìm kiếm cẩn thận một chút."
Thường ca là một tên hải tặc kì cựu, đã qua tuổi so gan sính dũng. Hắn biết Bỉ Lợi lão đại đối với La Mỗ có phần xem trọng, không muốn đắc tội. Vạn nhất lần này La Mỗ vượt qua cửa ải khó khăn, không biết sẽ cho hắn đeo một đôi tiểu hài thế nào, vậy thực sự là ngay cả chữ chết cũng không biết viết như thế nào.
Chu lão đại chính là ví dụ tốt nhất, thi cốt chưa lạnh còn bị cầm tới làm tấm mộc.
Cũng không biết Bỉ Lợi lão đại thế nào lại tin như thế rồi.
Thường ca cười rất hòa khí: "La Mỗ nói có đạo lý."
La Mỗ không tiếp tục hé răng, trong lòng âm thầm suy nghĩ. Toàn bộ sự kiện đều lộ ra bất đồng tầm thường, người nào có thể tại trên An Mạc Bỉ Khắc hào được phòng bị nghiêm ngặt trộm đi đồ vật? Còn có cái tên "2333" kia, nghe qua tựa như trò trêu đùa, đó lại là cái gì?
Nếu quả thật gian tế tại trong đám người bọn họ, với phong cách làm việc thô bạo đơn giản của Bỉ Lợi lão đại, nhất định sẽ giết sạch tất cả bọn họ rồi sau đó chậm rãi tìm kiếm.
La Mỗ nói rất mạnh bạo, là bức người hấp hối giãy dụa cạnh mép vách núi. Hắn không những lời thoái thác đó có thể thuyết phục Bỉ Lợi lão đại. Mệnh lệnh sau đó của Bỉ Lợi lão đại càng biểu hiện ra một ít mùi vị quỷ dị.
Để mình đi tìm kiếm?
Hẳn không phải là Bỉ Lợi lão đại, có thể là An Lão đại.
Nếu như là An Lão đại, lại là vì mục đích gì?
La Mỗ khó giải thích mà thấy mệt mỏi, vì sao không thể thành thành thật thật làm hải tặc? Làm hải tặc đánh đánh giết giết là được rồi, thực hiện nhiều âm mưu quỷ kế như vậy, hà tất đi làm hải tặc a?
Tính mạng rất quan trọng, La Mỗ vẫn phải liều mạng vắt hết óc, bỗng nhiên trong kênh có người gọi: "Phát hiện một bộ quang giáp!"
"Chỗ ta cũng phát hiện một bộ!"
La Mỗ phục hồi lại tinh thần, không quản nhiều như vậy, trước mắt vượt qua một cửa này rồi nói tiếp.
Đám quang giáp hải tặc bắt đầu giảm tốc độ, trong đó có một số quang giáp dồn dập bật đèn pha lên.
La Mỗ quang giáp đáp xuống trên sườn núi, đi tới trước cái quang giáp vừa mới được phát hiện, xác thực mà nói, đây là hài cốt của một bộ quang giáp. Mấy chùm ánh sáng đèn pha chiếu sáng quang giáp, hiện rõ mồn một.
Vị trí khoang điều khiển của quang giáp bị hoàn toàn xuyên thủng, vết máu đã khô cạn. Không cần nhìn, hải tặc bên trong đã chết không toàn thây từ lâu.
Thường ca bỗng nhiên mở miệng: "Là do loại vũ khí cận chiến dạng kiếm đâm thủng."
La Mỗ ừ một tiếng, hắn bỗng nhiên nghĩ đến cái quang giáp màu đen đỏ kia, nó có một thanh kiếm lớn tính năng xuất sắc. Nhìn từ kích thước vết thương cũng là phi thường trùng khớp.
Lập tức hắn đi tới trước hài cốt một cái quang giáp hải tặc khác, vết thương vô cùng tương tự.
Thực sự là tên gia hỏa đáng sợ...
La Mỗ miệng lưỡi có chút khô. Mặt sau lục tục phát hiện mấy cái quang giáp, từ vết thương đến xem, không ngoại lệ, tất cả đều là một kích chí mạng.
Những hải tặc này đều là thủ hạ của Chu lão đại. Nhìn từ vị trí bọn hắn, lúc đó hẳn là đang phụ trách canh gác, lại bị người im hơi lặng tiếng giết chết từng người, toàn bộ quá trình hoàn toàn không có kinh động người khác.
Như thế nào làm được?
Dù cho đối phương điều khiển chính là một bộ quang giáp Ẩn thân, La Mỗ cũng nghĩ không thông, đối phương là như thế nào làm được.
Chí ít hắn làm không được.
Thường ca cũng hạ xuống tới kiểm tra, giọng điệu hắn trở nên nghiêm trọng: "Làm việc bẩn thỉu? Nhìn qua không giống như là thủ pháp của Chu lão đại."
La Mỗ thuận miệng nói: "Hẳn không phải là Chu lão đại động thủ, nhưng mà không có Chu lão đại phối hợp, những người này không đến mức không có chút nào đề phòng."
Ý nghĩ của La Mỗ là tìm mọi cách hắn nước bẩn lên người Chu lão đại.
Tìm được quang giáp canh gác, bọn họ rất nhanh tìm đến căn cứ.
Một chỗ sơn cốc rộng rãi hiện ra tại trước mắt mọi người. Tại trung ương sơn cốc, một chiếc phi thuyền vận tải cỡ trung im lìm đứng đó. Không thể không nói, địa điểm Chu lão đại chọn lựa xây dựng là phi thường không tệ.
Phi thuyền vận tải hoàn hảo không tổn hao gì, nhìn không thấy bất cứ vết tích hư hại nào. Tám cái công trình quang giáp đứng tại nguyên chỗ, có chân đang cất bước, có cái đang khom lưng, động tác không giống nhau, cảnh tượng giống như đang tại làm việc khí thế ngất trời bỗng nhiên dừng hình ảnh.
Trừ cái đó ra, trống không nhìn không thấy một bóng người.
Trong kênh thông tin, mọi người nghị luận dồn dập.
"Có điểm tà môn."
"Đúng vậy, quỷ khí dày đặc!"
"Làm lão tử trong lòng sợ hãi!"
"Sẽ không có quỷ đi..."
Một màn trước mắt thực sự có điểm quỷ dị.
La Mỗ biết rõ hung thủ là ai nhưng trong lòng cũng có chút sợ hãi. Quang giáp màu đỏ đen để lại cho hắn ấn tượng khắc sâu. Hắn thừa nhận thực lực của đối phương không tầm thường, cảnh tượng trước mắt hiển nhiên không phải vấn đề tầm thường.
Nhưng nghĩ đến tân quang giáp của mình,【 vực sâu Phượng Hoàng 】cấp A, trong lòng hắn có thêm mấy phần sức lực.
Tốt nhất lần này còn có thể gặp đến tên kia!
Nhất lao vĩnh dật mà giải quyết xong tên u linh đó.
La Mỗ hạ lệnh: "Đi hai người, vào phi thuyền nhìn xem."
Hai tên không may vẻ mặt đau khổ, điều khiển quang giáp tiến vào phi thuyền vận tải.
----- oOo -----
Long Thành ngồi ở trong【 Màu Đen Cực Quang 】, vừa nghỉ ngơi vừa chờ đợi Hoàng Xu Mỹ và Diêu Bắc Tự đến. Long Thành còn chưa có hoàn toàn quen thuộc và nắm giữ Tân quang giáp, nhưng trong lòng đại khái đã nắm chắc tính năng.
Muốn đạt được đồng bộ suất cao nhất còn cần thời gian dài huấn luyện mới được. Đối với rất nhiều sư sĩ mà nói, đổi một bộ quang giáp liền phát hiện không biết làm thế nào chiến đấu là chuyện thường có.
Long Thành không để ý nhiều như vậy, khi còn tại huấn luyện doanh, nhặt được cái gì dùng cái đó, nào có nhiều thứ để chú ý như vậy?
Trong kênh thông tin vang lên âm thanh Molly hưng phấn: "Lão sư! Rất nhiều hải tặc tới cái căn cứ hải tặc kia!"
"Ừ."
Long Thành đáp lại một tiếng. Chuyện này không kỳ quái, không đến nhìn mới kỳ quái.
"Lão sư, có người tiến vào phi thuyền rồi, ai nha, bọn họ động vào con gà ngài trói... Không phải, bọn họ động đến người mời ngài ăn thịt gà kia."
Trong lúc nhất thời Long Thành không kịp phản ứng lại: "Người nào mời ta ăn thịt gà?"
"Người bị ngài cột vào trên ghế a, ngài không phải có nói cảm tạ khoản đãi sao?"
Long Thành a một tiếng, thoáng suy nghĩ rồi hỏi: "Bọn họ cũng muốn ăn sao? Hình như ta ăn hết rồi."
Molly nhìn trong màn hình giám sát, hai gã hải tặc sắc mặt trắng bệch, lắc đầu: "Bọn họ phỏng chừng ăn không vô."
"Đáng tiếc rồi, món gà nướng đó rất ngon."
"A, lão sư thích ăn thịt gà nướng sao?"
"Thích."
"Molly sẽ làm! Ngày mai liền làm! Xương sườn ăn hết rồi, gà nướng là một ý kiến hay. Lão sư còn thích ăn cái gì? Molly biết làm rất nhiều món ăn..."