Mục lục
Long Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiếp Tú có vẻ ngoại đẹp trai anh tuấn cực kỳ giống ngôi sao điện ảnh, nhưng vào lúc này, khuôn mặt có thể mê hoặc vô số thiếu nữ này lại tràn đầy nôn nóng.

Khi hắn nhìn thấy ánh lửa từ tòa nhà tổng bộ thì tim co giật một cái.

Hắn không nói hai lời leo lên quang giáp, dẫn thủ hạ quay về chi viện.

Bắt đầu kể từ khi leo lên quang giáp, Nhiếp Tú không ngừng gọi cho tổng bộ, nhưng một mực không thể kết nối được. Lòng hắn nóng như lửa đốt, cảm giác bất an càng thêm mãnh liệt.

Khi càng bay càng gần, tòa nhà tổng bộ bốc cháy hiện ra rõ ràng trước mắt, âm thanh và ánh lửa vụ nổ rất nổ bật trong bóng tối.

Con mắt Nhiếp Tú đỏ ngầu, khuôn mặt tuấn tú nhăn nhó, hắn cắn chặt môi, hồn nhiên không biết trên môi tràn ra vết máu đỏ tươi, trong đầu ông ông vang vọng.

Lão đại, Thanh Hải...

Ai? Ai làm!

Cơn giận dữ cuồn cuộn như dung nham, dâng trào trong cơ thể hắn, hắn muốn báo thù cho lão đại và Thanh Hải!

Hắn gọi đi gọi lại, đáp lại hắn chính là sự im lặng đến nghẹt thở. Ngay khi hắn tuyệt vọng muốn bỏ cuộc, liên lạc đã được kết nối!

Là Thanh Hải!

Tín hiệu liên lạc rất tệ, giống như mọi người cách nhau một dài ngân hà, âm nhiễu rèn rẹt khiến giọng Thanh Hải có phần biến dạng, hơi thở Thanh Hải cũng ngắt quãng.

Thanh Hải bị thương!

Hai mắt Nhiếp Tú muốn nứt ra, giọng khàn khàn hét lên: "Thanh Hải! Ai làm? Nói cho ta biết, ai làm?"

"Cẩn thận... Cẩn thận Lưu Kích... Khụ... Khụ... Container... Cao Bạo lôi..."

Đôi mắt Nhiếp Tú đột nhiên trợn tròn, Lưu Kích, lão đại Khu vực 6!

Khu 6 và bọn họ không phải là đồng minh sao? Hắn chợt hiểu rõ, đúng vậy, chỉ có người của mình mới có thể tại tình huống bọn hắn không đề phòng đâm sau lưng bọn hắn một đao!

Khu 6 phản bội bọn hắn!

Nhìn chăm chú ánh lửa từ tòa nhà tổng bộ phóng lên cao, tay chân Nhiếp Tú lạnh lẽo, một container Cao Bạo lôi...

Thật ác độc!

"... Báo thù cho... Ta... và lão..."

Liên lạc chợt ngừng bặt.

Thanh Hải còn chưa kịp nói ra chữ “Đại”, nước mắt Nhiếp Tú đã tràn mi chảy ra. Hắn và Bàng Thanh Hải từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình như anh em. Tính tình Thanh Hải cứng cỏi, hễ còn có một chút cơ hội sót sót thì tuyệt đối sẽ không nói ra lời nói nhờ báo thù cho hắn.

¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥

Tụng Chung: "Molly tỷ tỷ thật đê tiện!"

Tỏa Minh: "Molly tỷ tỷ thật âm hiểm!"

Khủng Bố: "Molly tỷ tỷ thật gian trá!"

Molly khá oan ức: "Ta nào có biện pháp gì? Đều do bộ hệ thống này công suất quá nhỏ, diện tích che phủ quá nhỏ. Lão sư đã từng nói, hỏa lực không đủ thì chỉ có thể kết hợp bộ ngực và đầu óc với nhau."

Tụng Chung: "Molly tỷ tỷ thật khổ cực! Để xoa bóp vai cho sếp!"

Tỏa Minh: "Molly tỷ tỷ thật oan ức! Để đấm lưng cho sếp!"

Khủng Bố: "Molly tỷ tỷ mệt mỏi rồi! Làm ấm giường cho sếp!"

Vẻ mặt Molly đầy khinh bỉ: "Lão tam ngươi gần đây ngon a, vậy mà dám nghĩ làm ấm giường cho ta! Hừ, chỉ có lão sư mới có thể leo lên chiếc giường hồng nho nhỏ của Molly! Ôi chao, vừa nghĩ đến cảnh tượng này, ta thật kích động quá!"

Ba tiểu trăm miệng một lời: "Tỉnh tỉnh, Molly tỷ tỷ, phải đi học rồi!"

Hai chữ "Đi học" làm cho lõi xử lý đang quá nóng của Molly nahnh chóng nguội lạnh, nàng bĩu môi, hỏi: "Nhị Minh, phía bên ngươi thế nào?"

Tỏa Minh: "Mục tiêu đã tiến vào vị trí chỉ định."

Molly thỏa mãn nói: "niềm vui sướng đã lâu gặp lại, cần phải động não a!"

Ba tiểu đồng thanh hô to: "Khốc huyễn!"

¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥

Trên bầu trời, khắp nơi là quang giáp bay loạn. Tòa nhà tổng bộ Khu 3 bốc lửa hừng hực giống như một ngọn lửa to lớn, làm cho cả Khu vực 3 chìm vào khủng hoảng trước nay chưa từng có.

Tần Quảng Nhiên cẩn thận đảo qua xung quanh, mặt đầy đề phòng.

Tại thời kì mẫn cảm như thế này, tiến vào Khu vực 3 không thể nghi ngờ là chuyện phi thường nguy hiểm. Nếu như không phải đích thân Bàng Thanh Hải yêu cầu chi viện thì hắn tuyệt đối sẽ không dẫn người tiến vào Khu vực 3.

Hắn trầm giọng nói vào trong kênh liên lạc của đội: "Tất cả tập trung tinh thần, chú ý những bất thường xung quanh! Không có mệnh lệnh, không cho phép nổ súng!"

"Vâng!"

Tần Quảng Nhiên không thể không cẩn thận từng li từng tí như thế, xung quanh thực sự quá nhiều quang giáp, vừa rồi hắn thậm chí nhìn thấy cả những loại quang giáp nông nghiệp【 Thần Nông -2020】 và quang giáp lấy quặng【 Địa Hỏa -3】.

Ngay cả【 Thần Nông -2020】 và【 Địa Hỏa -3】 cũng chạy đến nơi này, nói rõ thần kinh dân chúng Khu vực 3 đã cực độ căng thẳng. Lúc này chỉ cần cướp cò gây ra chút sát thương tất nhiên sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, đám quang giáp bọn họ từ ngoài tới này sẽ lập tức bị sóng quang giáp nhấn chìm.

Bỗng nhiên có thủ hạ báo cáo: "Lão đại, cái container kia có vẻ khác lạ!"

"Container?"

Tần Quảng Nhiên chú ý thấy nơi ngã rẽ trên đường phố ở phía dưới có một cái container kiểu G6. Container kiểu này thường dùng để vận chuyển quang giáp. Hắn biết thủ hạ vì sao lại nói container đó có phần khác lạ, nó đang phát ra tín hiệu đặc biệt.

Hơn nữa xung quanh nơi đây không có cái gì, chỉ một cái container đặt lẻ loi ở đó thật sự có phần không hợp với lẽ thường.

"Đi xuống nhìn xem, chú ý cảnh giác."

Tần Quảng Nhiên dẫn đầu hạ xuống. Kỳ thực, hắn không có chút hứng thú nào đối với cái container này, mà là có ý nghĩ khác, hắn đã không muốn đi chi viện cho Bàng Thanh Hải.

Thông tin liên lạc với Bàng Thanh Hải đã hoàn toàn bị gián đoạn, hắn đoán Bàng Thanh Hải và Vương Đống dữ nhiều lành ít. Hơn nữa căn cứ theo hắn quan sát dọc đường, bây giờ Khu vực 3 đã trở thành một thùng thuốc nổ.

Nếu như tiếp tục thâm nhập, bọn họ nhất định sẽ bị ảnh hưởng, nếu vận khí xấu một chút thì rất có khả năng sẽ bị nổ tan xác.

Thay vì như thế, không bằng loanh quanh tại ranh giới Khu vực 3, nếu như có dấu hiệu không ổn thì lập tức xoay người rút đi.

Dù sao hắn cũng có đủ cớ, chỉ cần nói không nhận được vị trí cụ thể của Bàng Thanh Hải. Hắn suy nghĩ rất rõ ràng, càng là tại thời kì hỗn loạn càng cần phải bảo toàn thực lực của mình.

Chỉ cần có đủ thực lực là có thể tiếp tục sống sót ở Thạch Xuyên.

Nhưng Tần Quảng Nhiên không có chú ý tới, tại một chỗ cách bọn hắn khoảng 3 km, một đám quang giáp đang giấu trong bóng tối nhìn chăm chú vào bọn hắn.

Nhiếp Tú mục quang băng lãnh.

Từ xa xa hắn đã chú ý tới đội ngũ quang giáp nhìn rất khả nghi này. Hắn tuyệt đối sẽ không nhận lầm cái quang giáp dẫn đầu kia, 【 Cơ Mễ Hi 】, toàn bộ Thạch Xuyên chỉ có một bộ, quang giáp chiến đấu của Tần Quảng Nhiên Khu vực 6!

Khi nhìn thấy đám người Tần Quảng Nhiên hạ xuống, vây xung quanh một cái container.

Container!

Con ngươi Nhiếp Tú đột nhiên co lại, lới Thanh Hải nói trước lúc lâm chung vang vọng trong đầu hắn.

"Cẩn thận Khu vực 6... Container... Cao Bạo lôi..."

Khu vực 6!

Khuôn mặt tuấn tú của Nhiếp Tú trở nên vô cùng dữ tợn, cơn giận dữ và cừu hận cuộn trào trong lòng hắn, tuy vậy hắn vẫn còn duy trì một chút lý trí và kiềm chế sau cùng, thẳng đến khi quang giáp Khu vực 6 mở container ra.

Cao Bạo lôi dày đặc sắp xếp chỉnh tề!

Nhiếp Tú không còn hoài nghi nữa, con mắt trong nháy mắt đỏ bừng.

Hơn nữa vị trí của container vừa đúng nằm trên con đường phải đi qua khi từ Phong Viễn nông trường trở lại nhà tổng bộ. Tòa nhà tổng bộ bị tập kích, Tần Quảng Nhiên dẫn theo quang giáp và một container Cao Bạo lôi, ý đồ của hắn đã rất rõ ràng.

Tần Quảng Nhiên định phục kích Nhiếp Tú trên đường trở về!

Nếu như không có Thanh Hải liều mạng cảnh báo... Đêm nay bọn hắn đã té ngã nơi đây!

Thanh Hải, ta báo thù cho ngươi!

Khu 6, một tên đều chạy không thoát!

Hít sâu một hơi, trong mắt Nhiếp Tú toát ra ngọn lửa phẫn nộ và cừu hận, giọng nói lạnh lẽo thấu xương.

"Bắn!"

Khi nhìn thấy Cao Bạo lôi sắp xếp dày đặc chi chít trong đó, Tần Quảng Nhiên không khỏi hít vào một hơi. Ngay lập tức sắc mặt hắn đại biến, quay đầu nhìn về phía tòa nhà tổng bộ Khu 3 đang bốc cháy, trong lòng tràn đầy bất an.

Lẽ nào...

Ngay vào lúc này, tầm mắt biến thành một màu đỏ nhộn nhạo.

"Nguy hiểm! Bạn đang bị tấn công!"

Cơ hồ vô ý thức, hắn liền thực hiện tư thế phòng thủ, đồng thời hét to vào trong kênh liên lạc của đội: "Phòng thủ!"

Lửa đạn phô thiên cái địa giống như cơn mưa nhào tới bọn hắn.

Để cho Tần Quảng Nhiên trong lòng an tâm một chút chính là thủ hạ của hắn đều là tinh nhuệ được huấn luyện bài bản. Gần như ngay khi bị tập kích, bọn hắn liền đã triển khai xong trận hình phòng thủ.

Bỗng nhiên hắn nghĩ đến một chuyện, sức sống trên mặt trong nháy mắt biến mất sạch sẽ, tái nhợt như tờ giấy.

Tại phía sau bọn hắn, cả một container Cao Bạo lôi nằm yên tĩnh ở đó...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK