Mục lục
Long Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tin tức Quang giáp xã muốn tại trong lễ khai giảng giẫm đạp Long Thành của Ban Tác phong và Kỷ luật một lần xôn xao truyền khắp toàn trường. Quang giáp xã không chút nào che lấp giấu giếm ý đồ của mình, bọn họ công khai treo thưởng cho người cung cấp tọa độ chính xác của ký túc xá Long Thành.

Thông tin Phí Mễ được bổ nhiệm làm trợ thủ cho Long Thành cũng được moi ra, ngay cả việc Long Thành nhận được học bổng có hạn mức hai trăm vạn cũng được tiết lộ.

Phí Mễ không có tới ký túc xá của Long Thành mà thông qua mạng 3 chiều để liên lạc với Long Thành. Gã dự định những ngày tới đây sẽ không ra khỏi cửa, để tránh bị đám học sinh vô pháp vô thiên đó bắt được, như vậy thì không những khiến cho mình rất mất mặt mà còn có khả năng tiết lộ thông tin chi tiết về Long Thành.

Bây giờ có muốn từ chức cũng đã không kịp rồi, nếu gã dám rời khỏi trường học thì chân trước vừa bước ra, chân sau liền sẽ bị đánh cho hôn mê. Nếu bị nghiêm hình tra tấn, Phí Mễ không cảm thấy mình có thể giữ được bí mật.

Phí Mễ nhìn chằm chằm vào viền mắt thâm quầng, yếu ớt vô lực nói: "Ta đã chuyển phát cho ngươi《 Điều lệ quản lý học sinh tại Học viện quang giáp Phụng Nhân》."

Long Thành hỏi: "Dùng làm gì?"

Phí Mễ đáp: "Ngươi là Đốc tra của Ban Tác phong và Kỷ luật, ngươi cần phải biết là bọn họ đã vi phạm vào điều điều nào a."

Long Thành tiếp tục hỏi: "Bọn họ sẽ nghe sao?"

Phí Mễ nở nụ cười ha hả: "Ngươi cảm thấy bọn hắn sẽ nghe sao? Nếu bọn hắn quan tâm tới cái trò này thì còn cần tới bọn ta ta sao. Để đối phó bọn hắn, nắm đấm hữu dụng hơn bất cứ thứ gì."

Trong lòng gã ít nhiều có chút oán giận, khi còn tại Trung tâm an ninh, nguy hiểm một chút gã cảm thấy còn có thể chấp nhận. Bây giờ đảm nhiệm làm trợ lý cho Long Thành, quả thực giống như cầm cái đầu treo lơ lưng bên lưng quần.

Hay rồi a, còn ít tiền nữa chứ!

Nguy hiểm trong công việc tăng lên nhưng tiền lương lại không có tăng, còn không có cách nào xin nghỉ việc, làm sao không oán giận cho được? Tuyên ngôn hành động của Quang giáp xã khiến cho gã hãi hùng khiếp vía, một đêm không chợp được mắt. Nếu không phải là gã ở tại khu vực của công nhân viên chức trường học, không chừng đám chết tiệt kia sẽ làm ra chuyện gì đó.

Long Thành đem chuyện《 Điều lệ 》bỏ đi, nói: "Ta có nắm đấm."

Phí Mễ nhìn thấy vẻ mặt Long Thành thờ ơ chẳng quan tâm thì có phần lo lắng, nhắc nhở: "Ngươi không lo lắng sao? Hiện tại mọi người đều đang tìm ngươi, bọn hắn thế nhưng là đã nói rồi, tìm được ngươi thì nhất định sẽ đánh cho ngươi văng ra khỏi trường."

Long Thành có chút không hiểu rõ: "Thế nào là đánh cho văng ra khỏi trường?"

Phí Mễ chần chừ một chút, nói: "Bọn hắn sẽ liên tục đánh cho ngươi bị trọng thương, thẳng đến khi ngươi dùng hết toàn bộ tiền bạc để chữa trị, không còn tiền để chi trả chi phí trị liệu, ngươi liền sẽ bị đuổi ra khỏi trường học."

Long Thành nghe vậy, đăm chiêu suy nghĩ, lẩm bẩm: "Quả thực không thể giết người sao?"

Phí Mễ không biết nên nói lời gì nữa rồi, rất nhiều lần gã đều có cảm giác như giảng giải lên đầu vịt, bực bội khó tả và không thể chủ động.

Phí Mễ kiềm chế sự bực bội trong lòng, hỏi: "Lễ khai giảng ngày mai phải làm gì bây giờ? Bọn hắn khẳng định sẽ chặn ngươi lại trên đường, sẽ không cho ngươi tham gia được lễ khai giảng."

Long Thành hỏi: "Lễ Khai giảng là cái gì?"

Phí Mễ không nói nên lời, nửa ngày mới nghẹn ra được một câu: "Lẽ nào ngươi chưa bao giờ xem tin tức trong trường sao?"

Long Thành nghe vậy, tìm đến mục tin tức trong trường, click mở ra nhìn xem, a một tiếng: "Ngày mai chín giờ, Trung tâm trang bị E-4, toàn bộ tân sinh đều phải tham gia. Ta là tân sinh sao? A, hẳn là vậy đi."

Phí Mễ bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng đối với tiền đồ và tương lai của mình.

Được rồi, toàn bộ sự nỗ lực của mình đều là để tự cứu chính mình, Phí Mễ tự an ủi mình như thế.

"Ngươi dự định làm sao bây giờ? Bọn hắn sẽ bố trí Quang thẻ ở khắp các nơi đề kiểm tra thông tin nhận dạng của từng tân học sinh. Ngươi rất khó lừa dối qua mặt được."

Nhìn thấy vẻ mặt Long Thành không chút động lòng, thần sắc Phí Mễ cũng trở nên nghiêm túc.

"Thực lực của Harold (Cáp La Đức) rất mạnh, nhưng điều này không phải trọng điểm. Ngươi đừng nghe thấy tên Quang giáp xã liền nghĩ rằng đó là một đám ô hợp. Harold (Cáp La Đức) là thành viên chính thống trong gia tộc Langdon (Lan Đăng) của tập đoàn Sa Mạc Vạn Thần. Hắn sở dĩ có thể quản lý Quang giáp xã là vì bên cạnh hắn có một cái dong binh đoàn tư nhân, bọn hắn mới là thành viên trung tâm của Quang giáp xã. Tại nơi đây, bên cạnh các thiếu gia, tiểu thư, người nào cũng có mấy tên hộ vệ trung thành? Bọn họ đều dùng tư cách học sinh để tiến vào trường, nhưng nếu như ngươi thật sự coi bọn họ là học sinh thì đó làmột sai lầm lớn." (dong binh đoàn: đoàn đội lính đánh thuê)

Tiếp theo, Phí Mễ nghiêm túc và đầy ẩn ý, nói: "Nơi đây không phải là phổ thông trường học, bọn họ cũng không phải là học sinh bình thường."

Long Thành liếc nhìn Phí Mễ rồi hỏi: "Ngươi có đề nghị gì không?"

Phí Mễ thiếu một chút cực vui mà khóc, cuối cùng đã nghe được một câu nói gã muốn nghe nhất.

Ha hả, trợ lý? Hãy để trợ lý đi gặp quỷ đi! Đường đường là Phí Mễ ta lại đi làm trợ lý cho một tân sinh sao, làm sao thể hiện ra được thực lực của Phí Mễ ta? Làm sao thể hiện ra được giá trị của Phí Mễ ta cơ chứ?

Không, gã phải làm tham mưu! Làm quân sư!

Gã có kinh nghiệm tham gia nhiều lần đại chiến, làm việc nhiều năm tại Trung tâm an ninh, hiểu rõ nhiều phương diện tình huống bên trong trường, tuyệt đối có đủ tư cách đảm nhiệm làm thủ tịch quân sư của Ban Tác phong và Kỷ luật.

Dù sao cũng không có cách nào từ chức...

Phí Mễ ho nhẹ một tiếng, hướng dẫn từng bước: "Chủ yếu là vấn đề đi đến. Sau khi lễ Khai giảng kết thúc, ngươi có thể ngồi xe của trường để rời khỏi Trung tâm trang bị. Không ai dám tấn công xe của trường học, trừ phi bọn hắn không muốn sống nữa. Chúng ta cần phải biết rõ mình am hiểu nhất là cái gì, phát huy ưu thế của mình, tránh khỏi ưu thế của địch nhân. Ngươi suy nghĩ xem, ngươi am hiểu nhất là cái gì?"

"Giết người."

Phí Mễ nhíu mày.

Long Thành có một điểm không tốt, thích khoác lác, giả bộ trâu bò, một tên tiểu hài tử mà cứ luôn luôn treo từ "Giết người" tại bên mép, cũng đã mười bảy tuổi rồi mà còn ấu trĩ như thế.

Nhưng mà nghĩ đến việc cuối cùng mình đã có thể đảm nhiệm làm quân sư một hồi, Phí Mễ kiên trì nói: "Chúng ta không thể giết người."

Long Thành cảm thấy Phí Mễ đã nói lời vô dụng cả nửa ngày.

Đôi mắt Phí Mễ chợt sáng lên: "Nếu không thì, ngươi đi ngay bây giờ, đến Trung tâm trang bị sớm một đêm. Hiện tại bọn hắn khẳng định sẽ chưa có đề phòng quá nghiêm ngặt, đánh cho bọn hắn một cái trở tay không kịp!"

Long Thành không có nói lời nào, chỉ nhìn Phí Mễ.

Phí Mễ có chút chột dạ, lần nữa ho nhẹ một tiếng: "Hoặc là chúng ta có thể sử dụng kế phân hóa, theo ta được biết, Harold (Cáp La Đức) có không ít đối đầu, có lẽ chúng ta có thể liên thủ nhiều mặt, tìm mấy kẻ đối đầu với hắn, liên hệ thử một chút?"

Long Thành tiếp tục nhìn gã, không nói lời nào.

Phí Mễ càng thêm chột dạ hơn rồi, miễn cưỡng cười ha ha: "Ta chỉ tùy tiện nói như thế mà thôi, không nên tưởng thiệt, không nên tưởng thiệt."

Long Thành nói: "Ta phải bắt đầu tập luyện rồi."

Dứt lời, liền trực tiếp cắt liên lạc.

Trong Ký túc xá, Phí Mễ gãi gãi đầu, mặt đầy khổ não. Không biết vì sao, đối diện với ánh mắt của Long Thành, gã luôn luôn sẽ không tự chủ được mà trong lòng chột dạ, gã cũng không biết mình chột dạ vì cái gì.

Ai, không dễ làm quân sư a!

Phí Mễ mặt mày ủ dột nằm ở trên giường, hai mắt vô thần nhìn trần nhà. Ngày mai là đợt kiểm tra lớn đầu tiên của Ban Tác phong và Kỷ luật, gã suy đoán sở dĩ trường học sớm tuyên bố thông tin này chính là vì muốn nhìn xem trình độ Long Thành đến mức nào.

Với tính cách chắc cú của hiệu trưởng, tuyệt đối là không thấy thỏ không thả ưng. Nếu như Long Thành không thể biểu hiện ra được năng lực chói sáng, Ban Tác phong và Kỷ luật phỏng chừng rất nhanh liền sẽ bị xóa bỏ, đến lúc đó ngay cả là làm trợ lý mình cũng không thể làm được nữa, trực tiếp thất nghiệp.

Cho dù oán giận về việc nguy hiểm gia tăng tiền lương không tăng, nhưng mà nếu như thất nghiệp kiểu như vậy, gã sẽ trở thành trò cười lớn trong nghề, Phí Mễ không cam lòng a.

Thế nhưng là, làm sao bây giờ chứ? Có cách nào bây giờ?

Phí Mễ trừng lớn đôi mắt.

Cái gì mà Harold (Cáp La Đức), Quang giáp xã muốn chặn kín thông tin của hắn, không có gây ra chút gợn sóng nào trong lòng Long Thành.

Phí Mễ cho rằng Long Thành khinh thị Quang giáp xã, nhưng ngay cả Quang giáp xã là cái gì Long Thành cũng không biết, thì hắn làm sao lại khinh thị?

Dong binh là thứ gì? Cũng là sát thủ sao?

Ý nghĩ của Long Thành không giống với Phí Mễ, hắn thích đối phương chặn kín hắn ở khắp nơi, bọn họ phân tán lực lượng ra các nơi, tựa như kéo một cái lưới lớn.

Làm thế nào để phá lưới? Dùng cái dùi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK