Tại một góc nào đó của thành phố Ngọc Lan, tại một nhà kho cũ kĩ với cửa sắt gỉ sét loang lổ, trong khuôn viên mọc đầy cỏ dại, nhìn qua tựa hồ đã bị bỏ hoang rất nhiều năm. Dưới màn đêm bao phủ, trong khung cảnh yên tĩnh và hoang vắng, ngẫu nhiên có tiểu động vật xuất hiện, ngừng lại, cảnh giác nhìn xung quanh mọi nơi.
Nhưng mà, trong nhà kho lại là cảnh tượng hoàn toàn khác hẳn.
Cửa sổ được che chắn kín đáo chặt chẽ, ánh đèn sáng như tuyết không có tiết ra ngoài chút nào. Vách tường được gia cố cách âm, người bên trong nói lớn cỡ nào cũng sẽ không làm kinh động những tiểu động vật qua lại giữa đám cỏ dại trong sân. Mặt sàn chất đầy các loại dây cáp kích cỡ không giống nhau, kết nối với các loại thiết bị khác nhau.
Nếu có người nhìn thấy những thiết bị này, nhất định sẽ thất kinh.
Thiết bị tăng cường tín hiệu【YU-200】, là thiết bị quân dụng tiêu chuẩn, có thể tăng cường đáng kể khoảng cách truyền và tiếp nhận tín hiệu chuẩn xác, đồng thời có thể điều khiển cùng lúc 20 dải tần số được chỉ định.
Máy phát mồi nhử 【 khôi lỗi -2】, thiết bị quân dụng tiêu chuẩn, có thể phát ra tần suất tín hiệu mồi nhử để quấy nhiễu việc thu nhận tín hiệu của địch nhân.
...
Bên trong vậy mà giống như một cái trung tâm chỉ huy chiến đấu loại nhỏ.
Hai tên đàn ông đang điều khiền các loại thiết bị rất bài bản. Trong đó, một tên tóc ngắn màu nâu, đôi mắt hung dữ, hắn đang điều khiển một đám con kiến máy khổng lồ. Một tên khác đeo kính mắt thông minh, trước mắt hắn sắp hàng mấy chục cái màn sáng, có thể nhìn thấy khắp các ngóc ngách trong nhà Mạch Khảo Tư.
Người đàn ông tóc ngắn trầm giọng hỏi: "Hệ thống an ninh đã được giải quyết chưa?"
Người đàn ông đeo kính khẽ cười: "Hai mươi giây, đã giải quyết. Bây giờ ngươi đã biết an ninh của hắn rác rưởi cỡ nào rồi đi."
Bỗng nhiên tại trên một cái màn sáng, hắn có điểm phát hiện, lấy thông tin ra, di một tiếng: "Đây không phải là Du Phiêu Phiêu sao? Sách sách, như vậy cũng có thể đụng vào, Du Phiêu Phiêu thật không may a."
Người đàn ông tóc ngắn trầm giọng nói: "Không nên lãng phí thời gian trên thân người khác, mục tiêu của chúng ta là toàn bộ gia đình Mạch Khảo Tư."
Người đàn ông đeo kính bĩu môi, không đồng ý: "Có khác biệt gì sao?"
...
Người đàn ông đeo kính bỗng nhiên trừng lớn mắt, thất thanh kinh hô: "Đáng chết! Bọn họ đã biến mất! Nơi đó khẳng định có cửa ngầm! Trong hệ thống an ninh không tìm thấy thông tin liên quan!"
Người đàn ông tóc ngắn trầm giọng nói: "Không sao, bọn hắn trốn không thoát được. Con của hắn, Hán Khắc hiện tại ở nơi nào?"
Người đàn ông đeo kính ánh mắt rất nhanh đảo qua các màn sáng, con mắt sáng ngời: "Tại cầu thang phía sau quầy bar!"
Người đàn ông tóc ngắn: "Tốt!"
Hắn lập tức điều khiển một nhóm nhỏ con kiến kim loại đi vòng về cầu thang phía sau quầy bar.
"A! Nơi đó có điểm hỏa lực!" Người đàn ông đeo kính lập tức trở nên phấn khích: "Xem ta bắn bọn chúng thành mẩu vụn!"
Vị trí hỏa lực nơi đó rất tốt, từ trên cao nhìn xuống phong tỏa toàn bộ cầu thang, không có bất cứ góc chết gì.
Hỏa lực được kích hoạt, nhanh chóng xoay chuyển họng súng. Hắn lấy ra hình ảnh giám sát từ điểm hỏa lực, từ đó hắn liền có thể xác định chiến quả.
Hình ảnh giám sát được phóng lớn lên, hình ảnh đang di động.
Bỗng nhiên, một đám bóng đen mơ hồ không hề dấu hiệu đột nhiên xuất hiện tại trong tầm mắt hắn, lấy tốc độ kinh người nhào tới phía hắn!
Người đàn ông đeo kính bất ngờ không kịp đề phòng, hét lên một tiếng, vô ý thức ngửa người ra sau!
Rầm rầm!
Cả người và ghế té ngửa ra sau, ngã sấp xuống sàn.
----- bachngocsach ------¥¥¥¥
Rầm rầm.
Súng máy năng lượng cao hạng nặng treo tên trần nhà lập túc vỡ tan, các loại linh kiện văng tung tóe, rơi vãi khắp nơi.
Tiến sĩ không có lừa gạt nàng...
Molly xoa mông, mặt đầy ủy khuất, miệng nhỏ chu lên: "Lão sư, ngươi quá mức rồi! Ngươi làm vậy là mưu sát đệ tử thân truyền a! Molly khả ái như thế, ngươi, thế nào hạ thủ được..."
"Ta biết rõ ngươi có thể làm được." Long Thành suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định giải thích: "Ta rất lý giải mông của ngươi."
Dạy Molly nhiều lần như vậy, đánh nổ vô số lần, về tính năng từng bộ phận thân thể Molly, Long Thành thậm chí còn rõ ràng hơn cả Molly. Cái mông của Molly tuyệt đối là bộ phận có khả năng chống chịu vật lý cao nhất trên toàn thân, trừ nơi đó, cũng còn có mấy bộ phận có cường độ có thể đánh nát hỏa điểm, chỉ là sẽ có bị thương, cần phải chữa trị.
Tại thời khắc mấu chốt, Molly có thể nghĩ đến việc dùng mông, trong lòng Long Thành rất có mấy phần vui mừng, nhiều lần lên lớp như vậy không có uổng phí.
Molly tiến bộ rồi!
Xem ra mình dạy không sai.
Molly con mắt trợn tròn, mặt đầy vẻ không thể tin tưởng, mẹ nó, đây là chụm từ hổ lang gì? Nàng trăm triệu không có nghĩ tới sẽ nghe được lời như thế từ miệng lão sư... Lời nói khiến người không thể phản bác như thế.
Lại nhìn nhìn thần tình lão sư thản nhiên, lẽ thẳng khí hùng, còn mang theo chút vui mừng...
Thật khí thế a!
Molly giữ lấy lồng ngực bị tức giận đến mức mơ hồ ngấm ngầm đau.
Hán Khắc hoàn toàn bị chấn động.
Không những sốc với việc Long Thành cầm Molly ném văng đi, bị chuyện Molly đụng vỡ súng máy năng lượng cao hạng nặng mà lông tóc không tổn hao gì làm sốc và cũng bị lời nói hổ lang của Long Thành làm ngây dại.
Hắn rất không hiểu hai việc trước, nhưng mà chuyện sau hắn không phải không hiểu chút nào.
Gia tộc hắn thượng đẳng, xung quanh không thiếu cao thủ trêu chọc gái gú, nhưng mà trong mắt Hán Khắc, những kẻ đó đều là dối trá giả tạo. Hắn chưa từng có nghe ai trắng trợn thản nhiên nói ra lời nói thô thiển như thế, ánh mắt hắn nhìn về phía Long Thành trở nên càng thêm kính nể và sùng bái.
Thì ra trên cõi đời này còn có người chọc gái dữ dội như vậy! Quá sốc! Quá khiến người không thể kháng cự!
Kryptonite lão sư nhìn qua gầy gò bé nhỏ nhưng là nam nhi chân chính a!
Những kẻ kia chỉ biết mỗi ngày ngợp trong vàng son gặp dịp thì chơi, chỉ biết ôm một bó hoa mà êm tai nói chuyện ma quỷ, chỉ biết điều khiển quang giáp phiên bản giới hạn lượn lượn lờ lờ như chim khổng tước xòe đuôi, thực sự là, thực sự là quá non nớt, quá hèn mọn!
Kryptonite lão sư... Thật mạnh! Còn mạnh hơn cả Kryptonite lão sư trong phim!
Long Thành không biết đầu óc của tên thiếu niên cấp 2 nào đó đã quay mấy vòng, hắn bỗng nhiên cảm thấy có nguy hiểm, đột nhiên quay đầu lại, ném dao ăn trong tay đi. Soạt, ngân quang chợt lóe lên, một "Con kiến loại hình V-4500"vừa mới ló ra từ vách tường bị mạnh mẻ đóng đinh tại trên tường.
Rẹt rẹt rẹt.
Ánh sáng đỏ trong mắt con kiến kim loại nhanh chóng tối đi, các chi máy rũ xuống.
Long Thành không có thả lỏng cảnh giác. 【Con kiến loại hình V -4500】 là một loại vũ khí tự động tấn công không người lái, sức tấn công không tệ, động tác nhanh nhẹn, khó chơi nhất chính là số lượng, số lượng càng nhiều thì chúng nó càng thông minh.
Hắn lấy ra đồng xu đạo cụ.
----- bachngocsach ------¥¥¥
Người đàn ông tóc ngắn vẻ mặt khẩn trương: "Thế nào rồi?"
Người đàn ông đeo kính nằm trên mặt đất, thần tình mờ mịt.
Người đàn ông tóc ngắn càng thêm khẩn trương: "Ngươi không sao chứ?"
Người đàn ông đeo kính nhìn trần nhà, ánh mắt có chút đăm đăm: "Vừa mới giống như ta bị tập kích..."
Người đàn ông tóc ngắn trong lòng căng thẳng: "Bị cái gì tập kích?"
"Cái mông..."
"..."
----- bachngocsach ------¥¥¥
Molly đưa tay đè Hán Khắc lại: "Ngồi xổm xuống!"
Hán Khắc a một tiếng, ngoan ngoãn ngồi xổm xuống.
Một cái giày nhỏ đạp lên bờ vai hắn, một cái giày khác đạp lên bờ vai kia, giọng Molly từ phía trên truyền xuống: "Đừng cử động, để ta nhìn xem hệ thống an ninh!"
Đối với Hán Khắc, Molly sẽ không có thái độ gì tốt.
Hán Khắc ngoan ngoãn đáp lại một tiếng: "Được."
Nhìn Molly mảnh mai và dễ thương, thế nào... Thế nào lại nặng như thế?
Lẽ nào đây là bí kỹ vô sự tự thông trong truyền thuyết của nữ nhân—— giấu thịt thuật?
Hán Khắc cắn răng kiên trì, khi hắn ngẩng đầu nhìn thấy động tác của Long Thành, biểu tình đầu tiên là ngẩn ngơ, ngay sau đó rồi đột nhiên trở nên kích động.
Kim sắc quang mang bật nhảy trên đầu ngón tay của Kryptonite lão sư đột nhiên hóa thành một vệt sáng bạc.
Đinh! Một con kiến kim loại bị Long Thành ném đồng xu bắn trúng, cái đầu cứng rắn lập tức móp vào một khối lớn. Tình trạng đó căn bản không giống như bị đồng xu đạo cụ bắn trúng, trái lại giống như bị nện mạnh một búa.
Cực giỏi...
Con mắt Hán Khắc phản chiếu lên ánh sáng bạc đang bật nhảy.
----- bachngocsach ------¥¥¥¥
Người đàn ông tóc ngắn hoàn toàn không thể hiểu được đồng bạn đang nói cái gì, chỉ đành nâng đối phương dậy: "Cái gì mà cái mông hay không cái mông, ngươi cũng không nhìn xem lúc này là lúc nào?"
Người đàn ông đeo kính biện giải: "Hình dạng đó... Tuyệt đối là cái mông! Đại ca, ta đã nhìn nhiều lần như vậy..."
Lời còn chưa có nói xong, bỗng nhiên trên màn sáng trước mắt sáng lên ánh sáng cảnh báo đỏ chói mắt, tức thì sắc mặt hắn đại biến.
"Có người đang hack hệ thống an ninh!"
Người đàn ông tóc ngắn trong lòng cả kinh, có chút bất an, trầm giọng hỏi: "Có thể giải quyết không?"
Người đàn ông đeo kính giống như đổi thành người khác, thần tình nghiêm túc.
Hắn đẩy đẩy kính mắt, ánh mắt lành lạnh lẫm liệt hiện lên sau thấu kính.
"Hắn chết định rồi!"