Trước kia, Lâm Vân từng là một cậu bé nghèo, không đủ tư cách để lay chuyển tập đoàn Hùng Dũng, nhưng bây giờ thì khác!
Tập đoàn Hùng Dũng hoạt động như một lãnh chúa địa phương ở thành phố Bảo Thạnh.
Có thể nói nó đã ăn sâu bén rễ nhiều năm ở đây.
Lâm Vân biết nhất định rất khó có thể dựa vào năng lực của một mình bản thân mà đánh bại tập đoàn Hùng Dũng mà không nhờ đến sự giúp đỡ của ông ngoại.
Chuyện này e rằng sẽ không thể thực hiện được trong một thời gian ngắn.
Nhưng sau sự việc này, Lâm Vân đã hoàn toàn hạ quyết tâm, rằng dù khó khăn đến đâu cũng sẽ đánh bại tập đoàn Hùng Dũng!
Đây là một mục tiêu mà Lâm Vân đặt ra cho mình vào lúc này! “Việc tiêu diệt tập đoàn Hùng Dũng trong thời gian ngắn là điều không thực tế.” Lâm Vân nói.
Nhưng ngay lập tức, Lâm Vân lại nói tiếp: “Nhưng đối với những thể loại không biết xấu hổ là như thế này, tại sao chúng ta lại cần phải nhã nhặn với bọn chúng?” “Chủ tịch Lâm, cậu có ý kiến gì không?” Lưu Ba tò mò hỏi.
“Ông chi tiền thuê một chiếc xe tải lớn.
Nửa đêm chở một xe đầy phân đổ vào cửa nhà Khương Hùng Dũng cho tôi.
Làm sao cho món quà kinh tởm đó chặn kín hết lối ra vào của căn nhà với bên ngoài.
Ông hiểu chứ?” Lâm Vân cười mỉm.
“Phương pháp này thật sự rất kinh khủng, nhất định có thể làm cho hắn phải chùn chân! Chủ tịch hãy yên tâm.
Tôi sẽ đi phân phó người làm ngay bây giờ!” Lưu Ba hưng phần nói.
Sự việc lần này khiến Lưu Ba càng thêm căm tức Khương Hùng Dũng, đương nhiên là ông ta rất muốn trút giận.
Lâm Vân lại nhìn Lưu Ba, nghiêm túc nói: “Lưu Ba, cho dù kết quả cuối cùng của sự việc này là như thế nào, ông cũng phải ghi nhớ bài học này.
Đối với những khu bất động sản khác đang xây dựng, ông nhất định phải tăng cường kiểm tra.
Những chuyện như thế này không bao giờ được xảy ra nữa.”
Lưu Ba gật đầu: “Chủ tịch yên tâm, tôi sẽ rút kinh nghiệm, sau này tôi nhất định sẽ tăng cường lực lượng an ninh để ngăn chặn việc này xảy ra!”
Còn bây giờ Lâm Vân và Lưu Ba, hai người đành chờ đợi, một sự chờ đợi căng thẳng tột cùng.
Phương pháp Lâm Vân đưa ra có hiệu quả không? Cậu có thể vượt qua thử thách lớn lao này một cách suôn sẻ hay không? Thâm tâm Lâm Vân cũng không dám chắc.
Lâm Vân chỉ biết nếu thật sự cậu không xử lý được khủng hoảng này, lần sau cậu sẽ không còn mặt mũi nào gặp ông ngoại nữa.
Sau khi rời khỏi công ty, Lâm Vân đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
“Thạch Hàn! Tớ
Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
i đây!” Lâm Vân kêu to.
Vài giây sau, một bóng người xuất hiện trước mặt Lâm Vân.
Anh ta chính là Thạch Hàn, vệ sĩ bí mật có nhiệm vụ bảo vệ Lâm Vân.
“Cậu chủ, cậu gọi tôi có chuyện gì sao?” Thạch Hàn khàn giọng nói.
“Thạch Hàn, thân thủ của anh rất tốt phải không?” Lâm Vân hỏi.
“ít nhất ở vùng Tây Nam này, tôi không có đối thủ.
Thạch Hàn bình tĩnh đáp.