“Anh à, tiền này tôi không lấy nữa.
Nhân viên pha chế đưa ba triệu năm trăm ngàn mà Lâm Vân đã cho anh ta trước đó, để lại trên quầy bar.
Lâm Vân nghiêm mặt lại.
Tiếp theo đó, Lâm Vân trực tiếp cầm lấy dao nĩa trước mặt, lao tới chỗ nhân viên pha chế kề dao vào cổ anh ta.
“Nếu anh không nói, tôi sẽ dùng dao nĩa chọc thủng động mạch cổ của anh, đến lúc đó máu tươi của anh sẽ phun ra như đài phun nước đấy.
Giọng điệu của Lâm Vân lạnh lẽo.
“Anh…anh dám, Nơi này có người bảo kê đấy, nếu như anh dám làm bừa, anh cũng phải chết.” Sắc mặt của nhân viên pha chế trở nên khó coi.
“Tôi có chết hay không thì không biết, nhưng anh nhất định là sẽ chết trước tôi.” Lâm Vân vừa nói vừa ra sức.
“Tôi nói, tôi nói” “Cô ấy đã được đưa đến mỹ nhân các ở tầng hai rồi.
Khi nhân viên pha chế cảm nhận được lực nĩa đang đè lên cổ mình, anh ta sợ hãi liền vội vàng lên tiếng nói.
“Đáng chết, bất kể là tên khốn kiếp nào, nếu như hắn dám đụng vào Phạm Minh Tú, tôi nhất định sẽ giết hắn.
Lâm Vân hung ác nói.
Tiếp theo đó, Lâm Vân bỏ nĩa xuống, chạy thật nhanh về phía tầng hai.
Trên tầng hai, trong gian phòng của mỹ nhân các.
Trong phòng khói thuốc dày đặc, tổng cộng có hơn mười người nam nam nữ nữ.
Người đàn ông từng bắt chuyện với Phạm Minh Tú lúc trước chính là đang ở đây.
“Các người là ai, bỏ tôi ra, tôi muốn ra ngoài”
Phạm Minh Tú đang say xỉn, loảng choảng đứng dậy muốn bước ra ngoài.
Mặc dù hiện tại Phạm Minh Tú đang rất say, nhưng cô ấy vẫn còn có chút ý thức.
“Người đẹp, đừng đi mà”
Người đàn ông từng bắt chuyện đó, một tay kéo lấy Phạm Minh Tú lại ném lên ghế sô pha.
“Người đẹp, nào.
Uống thêm một ly nữa, đợi đến khi uống hết ly này, tôi sẽ làm cho cô cảm thấy thoải mái.
Người đàn ông cười dâm tà cầm lấy ly rượu, sau đó rót vào miệng Phạm Minh Tú.
“Huýt hô.
Mấy người nam nữ trẻ tuổi ở trong gian phòng vừa huýt sáo lại vừa kêu hộ.
Sau khi nốc cạn ly rượu, Người đàn ông bắt chuyện lập tức nới lỏng thắt lưng chuẩn bị hành động trước mặt mọi người xung quanh.
“Lâm Vân, cậu đang ở đâu? Cứu tôi, cứu tôi.”
Phạm Minh Tú đang trong cơn say nặng nề, gần như dùng hết sức lực cuối cùng lấy đi kêu gào.