“Điều tra về vấn đề tham nhũng của công ty chúng tôi?” Phạm Minh Tú sững người.
Tiếp theo đó, Phạm Minh Tú mỉm cười nói: “Vào lần đầu tiên nhìn thấy cậu, tôi đã cảm thấy khí chất của cậu không giống như một nhân viên vệ sinh.” “Minh Tú, nếu như tôi đã nói ra thân phận của mình, vậy cô có thể giúp tôi điều tra vấn đề tham nhũng của chi nhánh Việt Hoàng không? Cô là giám đốc cao cấp của chi nhánh Việt Hoàng, chắc chắn sẽ có chút tiếp xúc đến chứ?” Lâm Vân nghiêm túc nói.
“Tôi sớm đã nhận ra rằng chi nhánh của chúng tôi có vấn đề.
Trước đây tôi còn âm thầm báo cáo với trụ sở chính nhưng tôi không có bằng chứng thuyết phục, trụ sở chính nói rằng sẽ cử người đến điều tra, xem ra người đó chính là cậu.” Phạm Minh Tú nói.
Phạm Minh Tú mỉm cười tiếp tục nói: “Xem ra đây là số phận do ông trời sắp đặt cho chúng ta..
“Ơ, rất có thể.” Lâm Vân cười cười.
Phạm Minh Tú ôm lấy Lâm Vân, cười nói: “Anh yên tâm, bây giờ em đã là người của anh rồi, chuyện điều tra em nhất định sẽ cố gắng hết sức để hỗ trợ anh lấy được chứng cứ.
Ở khoảng cách gần như vậy, Lâm Vân có thể cảm nhận được rõ ràng mùi thơm trên cơ thể của Phạm Minh Tú.
“Có phải muốn tiếp tục nữa không?”
Phạm Minh Tú nở một nụ cười quyến rũ, sau đó lại hôn lấy Lâm Vân.
Sau khi hai người hôn nhau được hai phút, đang chuẩn bị tiến xa hơn.
“Khoan đã”
Phạm Minh Tú gọi lại Lâm Vân.
“Sao vậy?” Lâm Vân hỏi.
“Sắp đến giờ làm việc rồi, tốt hơn hết là đừng đến muộn.
Nếu không chủ quản của anh sẽ lại làm khó anh đấy, điều này sẽ ảnh hưởng đến việc điều tra, hãy đợi đến khi tan làm buổi tối được không?” Phạm Minh Tú nói.
“Đương nhiên” Lâm Vân gật đầu.
Lâm Vân cũng có thể phân rõ chủ yếu và thứ yếu, nhiệm vụ điều tra quan trọng hơn.
Và bây giờ đã là sáng tám giờ hai mươi phút, công ty sẽ bắt đầu làm việc lúc chín giờ.
Sau khi hai người họ đứng dậy rửa mặt đã là tám giờ ba mươi lăm phút, mua xong bữa sáng ở khách sạn, hai người bắt taxi đến chi nhánh Việt Hoàng của tập đoàn Tỉnh Xuyên.
Ở một chỗ khác.
Đỗ Thiếu bạn trai cũ của Phạm Minh Tú, sau khi rời khỏi khách sạn.
“Mẹ nó, cái con đĩ cái này, trước kia còn nói cái gì mà phải để đến khi kết hôn mới chịu trao lần đầu tiên cho tôi, hôm qua bảo cô ấy đi tiếp đãi Dương hội trưởng trong tỉnh cũng không chịu, bây giờ lại đi mở phòng với người đàn ông khác, chết tiệt.
Đỗ Thiếu nói với sắc mặt tái xanh.
Hồi đó Đỗ Thiếu đã dành rất nhiều tâm tư để theo đuổi được Phạm Minh Tú.
Kết quả là anh ta còn chưa được chơi đến một lần, bây giờ đã bị người đàn ông khác chơi mất rồi, đương nhiên là anh ta phải tức giận.
“Đỗ Thiếu, anh có muốn tìm người nghĩ cách xử luôn tên nhóc này không?” Một người ở phía sau hỏi.
“Không, tên nhóc này lại có thể có được súng, lỡ như là người có lai lịch thì sẽ rất phiền phức, trước tiên hãy đi điều tra thân phận và lai lịch của cậu ta đã, rồi mới tính sau” Đỗ Thiếu nói.