Chủ quản Trung lạnh giọng nói.
Sau khi Lâm Vân nghe xong lời này, lập tức hiểu ra nguyên nhân, thì ra ông ta gọi mình lại, chính là muốn mình dâng nạp đồ cho ông ta.
“Chủ quản Trung, tôi sẽ không mua thuốc lá hay rượu cho ông đâu, ngoài ra ông có biết là hành vi của mình tồi tệ đến mức nào không? Ông không sợ tôi báo cáo lên công ty sao?” Lâm Vân cười lạnh nói.
“Báo cáo lên công ty? Ha ha, công ty của chúng ta, trên có tổng giám đốc dưới có đội trưởng bảo vệ, ai mà không nhận quà? Dù cho cậu có báo cáo tới chỗ tổng giám đốc công ty chúng ta cũng vô dụng” Chủ quản Trung cười nói.
Tiếp theo đó, chủ quản Trung chuyển chủ đề.
“Tôi đã cho cậu rất nhiều cơ hội rồi, cậu không những không dâng nạp, còn đe dọa sẽ kiện tôi, tốt lắm, rất tốt.
Tôi đảm bảo rằng cậu sẽ không sống nổi ở công ty này đâu.
Chủ quản Trung tức giận nói.
“Vậy sao? Tôi cũng đảm bảo rằng ngày tháng tươi đẹp của ông sẽ sớm kết thúc thôi.
Lâm Vân cười lạnh nói.
Sau khi Lâm Vân nói xong, liền trực tiếp xoay người đi ra khỏi văn phòng. . Tì𝑚 𝑡ruyệ𝒏 hay 𝑡ại ~ T𝙍U𝘔T𝙍U𝘠ỆN.v𝒏 ~
Bây giờ nhiệm vụ của Lâm Vân đã hoàn thành, Lâm
Vân tất nhiên không cần phải sợ ông ta nữa.
Chủ quản Trung nhìn theo bóng lưng Lâm Vân đang rời đi, Khuôn mặt ông ta tức giận đến tái đi.
“Khốn nạn, cậu dám thách đấu với tôi thế này à, nếu tôi không dạy cho cậu một bài học, tôi sẽ không họ Trung.
Chủ quản Trung hung ác nói.
Tầng bốn của công ty.
Lâm Vân đang làm vệ sinh. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Vốn là Lâm Vân và Huỳnh Tuệ Mẫn cùng nhau phụ trách tầng bốn, nhưng Huỳnh Tuệ Mẫn được chuyển xuống đại sảnh tầng một để làm vệ sinh, cho nên chỉ còn lại một mình Lâm Vân ở tầng bốn.
Vào lúc này, nhân viên cũ Phạm Mạnh Cường vội vàng chạy đến trước chỗ Lâm Vân.
“Này người anh em, cô Huỳnh Tuệ Mẫn nhân viên cùng đợt vào công ty với cậu ở tầng một xảy ra chuyện rồi.
Phạm Mạnh Cường nói.
“Huỳnh Tuệ Mẫn xảy ra chuyện sao? Đi, chúng ta đi xem xem” Lâm Vân lập tức bỏ cây lau nhà xuống, rồi cùng Phạm Mạnh Cường chạy đến đại sảnh tầng một.
Đại sảnh tầng một.
“Giám đốc Huỳnh, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi”
Huỳnh Tuệ Mẫn liên tục xin lỗi Huỳnh Thiếu.
Thì ra là Huỳnh Tuệ Mẫn đang lau sân ở tầng một, thì Huỳnh Thiếu từ bên ngoài đi vào giẫm phải vũng nước mà Huỳnh Tuệ Mẫn vừa mới lau, sau đó không cẩn thận té ngã xuống đất.