Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi tiến vào tòa nhà, Lâm Vân đi thẳng đến chỗ thang máy, chuẩn bị trực tiếp lên tới tầng cao nhất.

“Cậu kia! Cậu đứng lại đó cho tôi!” Một thanh âm từ phía sau lưng truyền đến.

Lâm Vân quay đầu nhìn lại. Lại là cái người chủ xe Mercedes trước đó.

“Thằng nhóc, thật không nghĩ tới, cậu vậy mà lại là người của tổng bộ Tỉnh Xuyên thật. Nói như thế thì, cậu coi như đụng tới nòng súng của tôi rồi. Cậu làm ở phòng nào đấy, nếu không thì đến chỗ tôi đi, tôi sẽ ‘Giáo dục’ cậu cho thật tốt.” Chủ xe Mercedes vừa cười vừa nói.

“Tôi sợ nói ra sẽ hù chết ông đó.” Lâm Vân cười lạnh nói.



“Cái gì? Hù chết tôi á? Ha ha!” Chủ xe Mercedes cười lên ha hả. Động tĩnh bên này cũng làm cho rất nhiều nhân viên trong đại sảnh chú ý.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Người kia là ai vậy? Chưa từng thấy, là người mới tới sao? Cậu ta có vẻ như chọc phải quản lý Lỗ rồi.”

“Vừa đến đã đụng phải quản lý Lỗ. Chỉ sợ người này ở công ty sau này sẽ không thể nào sung sướng nổi đâu.”

“Đúng vậy, với tính cách của quản lý Lỗ, người nào chọc phải là người đó xui xẻo.”

Các công nhân viên trong đại sảnh, đều nhìn Lâm Vân với ánh mắt thương hại.

Chủ xe Mercedes, chính là quản lý Lỗ mà mọi người nhắc đến.

“Cậu nhóc này. Cậu không dám nói ra, đơn giản chính là vì cậu sợ tìm phiền toái, bị tôi làm khó dễ. Chẳng qua cậu yên tâm, cứ cho là cậu không nói đi, thì chút nữa tôi sẽ đến bộ phận nhân sự tra một chút là ra.” Quản lý Lỗ vừa cười vừa nói.

Ngay sau đó, quản lý Lỗ lời nói xoay chuyển: “Nếu như cậu bây giờ biết sợ thì tranh thủ thời gian dập đầu xin lỗi tôi để bày tỏ lòng thành kính một chút. Có khi tôi còn có thể giảm nhẹ tội cho cậu đó.”



Lâm Vân cười cười, sau đó nói: “Vậy thì tôi cũng nói cho ông biết, nếu như bây giờ ông tranh thủ thời gian dập đầu xin lỗi tôi, có lẽ tôi cũng có thể giảm tội cho ông.”

“Mày……” Chủ quản Lỗ biến sắc.

“Thằng nhãi con, lá gan mày cũng to lắm, được thôi, cứ chờ đi! Xem tao sẽ xử lý mày như thế nào!” Quản lý Lỗ hung hãn nói.

Sau khi nói xong, quản lý Lỗ mặt đầy tức giận, trực tiếp quay người rời đi. Lâm Vân cười lạnh lắc đầu, sau đó cũng quay người hướng thang máy đi đến.

Nếu như Lâm Vân thật chỉ là một nhân viên mới vừa nhậm chức hôm nay, có lẽ đây thực sự sẽ là một cái phiền toái lớn dành cho anh, chỉ tiếc thân phận thật sự của Lâm Vân cũng không chỉ đơn giản là một nhân viên mới như vậy.

Ngồi thang máy, Lâm Vân một đường lên đến tầng cao nhất của cao ốc Tỉnh Xuyên, đi đến bên ngoài cửa phòng chủ tịch của ông ngoại. Ngoài cửa có hai vệ sĩ cùng một nam thư ký. Vị thư kí nam này Lâm Vân có quen, thường gọi là thư ký Trương. Nhiều lần ông ngoại đến thành phố Bảo Thạnh, đều là mang theo anh ta, đủ để thấy sự tín nhiệm của ông ngoại dành cho vị thư ký này.

“Cậu chủ Lâm, cậu đã tới rồi!” Thư ký Trương nhìn thấy Lâm Vân, vội vàng mang theo vẻ mặt tươi cười, tiến lên nghênh đón Lâm Vân.

“Thư ký Trương, đã lâu không gặp.” Lâm Vân cũng mỉm cười đáp lễ.

“Cậu chủ Lâm, chủ tịch Liễu đang chờ trong phòng, để tôi đưa cậu vào.” Thư ký Trương khẽ cười nói.

Ngay sau đó, Thư ký Trương cùng Lâm Vân tiến vào văn phòng của ông ngoại Liễu Chí Trung.

“Thiên, cháu tới rồi!” Liễu Chí Trung đang phê duyệt văn kiện, nhìn thấy Lâm Vân liền vội vàng cười đứng dậy đi đến trước mặt Lâm Vân.

Ngay sau đó, Liễu Chí Trung nhìn về phía thư ký Trương, nói: “Thư ký Trương, đi thông báo tất cả quản lý cấp cao trong tập đoàn đến phòng hội nghị để họp.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK