Nói ngắn gọn là toàn bộ forum trường đều bùng nổ.
Tin tức bùng nổ như vậy, tất nhiên là cũng lan truyền điên cuồng rồi.
“Này này này, cậu nghe nói chưa? Hôm nay trong trường xuất hiện một anh chàng nhà giàu lái xe Lamborghini.”
Chỉ mới đăng lên mấy tiếng, chuyện này đã lan truyền như điên khắp đại học Bảo Thạnh.
Ở trong lớp Lâm Vân.
Lúc này cả lớp đã bùng nổ.
“Đây…!Đây không phải là anh Thiên sao? Anh Hoàng cũng có mặt này!” “Đúng là Lâm Vân! Thật sự là anh Thiên!”
Bạn cùng lớp Lâm Vân thông qua hình ảnh và video clip trên forum, trực tiếp biết được là Lâm Vân.
“Trời ạ! Không ngờ tới anh Thiên lại lái xe thể thao gần ba mươi lăm tỷ.
“Anh Thiên che giấu cũng quá sâu, không nghĩ tới anh ấy lại có tiền như vậy, thật sự không biết rốt cuộc là anh ấy trâu bò cỡ nào”
Các bạn học trong lớp đều khiếp sợ không thôi.
Lần trước bọn họ biết được Lâm Vân là ông chủ của nhà hàng Sen Vàng, bọn họ đã rất khiếp sợ.
Bây giờ biết Lâm Vân lái chiếc siêu xe gần ba mươi lăm tỷ, lại càng thêm khiến bọn họ khiếp sợ.
Bọn họ thực sự không dám tưởng tượng, Lâm Vân học cùng bọn họ hai năm, còn không có chút tiếng tăm gì, thật ra là siêu cấp con nhà giàu?
Các bạn học từng đắc tội với Lâm Vân, lập tức cảm thấy hối hận, rốt cuộc là bọn họ đã đắc tội với nhân vật lớn đến cỡ nào.
Còn các bạn học có quan hệ tốt với Lâm Vân, tất nhiên là càng vui sướng.
Trong lòng bọn họ âm thầm hạ quyết tâm, sau này nhất định phải tìm cơ hội nịnh bợ Lâm Vân, nếu nịnh bợ thành công thì càng phát đạt.
Trong phòng học nào đó ở đại học Bảo Thạnh.
Lúc này anh Giang vô cùng mất hứng.
Anh ta nghĩ tới chuyện ở buổi đấu giá, anh ta lập tức vô cùng tức giận.
“Thật sự không biết chủ hai mình nghĩ gì, vậy mà vì một tên nhóc nhà nghèo, đuổi mình ra khỏi khách sạn Còn cúi đầu kh lưng với tên nhóc kia nữa, đúng là có bệnh” Anh Giang hung dữ nói.
Đến bây giờ anh Giang vẫn không nghĩ ra, vì sao chú hai lại đuổi anh ta ra ngoài.
“Chắc chắn là chủ hai nghĩ sai rồi, nhầm thân phận của cậu ta, cho rằng cậu ta là nhân vật lợi hại nào đó, chắc chắn là như vậy!” Anh Giang rất chắc chắn.
Đến bây giờ anh Giang vẫn cho rằng, Lâm Vân chỉ một tên nhóc nhà nghèo nào đó.
Nguyên nhân rất đơn giản, anh ta từng xem hồ sơ về Lâm Vân ở trường, bên trong viết rất rõ gia đình và bối cảnh của Lâm Vân.
“Anh Giang, anh mau nhìn xem.
Là tên nhóc này!” Một tay sai đắc lực vội vàng đưa di động cho anh Giang.
“Ai thế?” Tâm trạng của anh Giang không tốt, cho nên vẻ mặt không kiên nhẫn hỏi.
Vừa nói chuyện, anh Giang vừa liếc qua nhìn màn hình.