Hoàng Luân không biết nên trả lời thế nào.
Lúc này, Lâm Vân đứng dậy nói: “Luân, không phải cậu còn chuẩn bị một phần quà lớn khác sao? Cậu còn giấu làm gì nữa chứ?”
“Anh Vân, em?”
Hoàng Luân có chút bối rối, anh ta không có chuẩn bị món quà nào khác nữa mà.
“Luân, anh biết tên nhóc nhà cậu muốn làm cho Chu Đồng bất ngờ, anh cảm thấy đã đến lúc nên lấy món quà ra rồi.”
Trong lúc Lâm Vân nói còn nháy mắt với Hoàng Luân.
Hoàng Luân làm bạn bè của Lâm Vân bao nhiêu năm nay, cũng rất nhanh đã hiểu được cái nháy mắt của Lâm Vân.
“Đúng đúng đúng. Quả thật còn một cái bất ngờ nữa, vốn dĩ muốn đợi tí nữa rồi nói.” Hoàng Luân gật đầu nói.
“Vậy sao? Bất ngờ gì vậy? Để bọn tao xem nào.” Triệu Kim Long như đang xem chuyện cười.
Triệu Kim Long cho rằng Hoàng Luân này cũng không thể lấy ra được món quà bất ngờ nào.
“Món quà bất ngờ của Hoàng Luân ở trên nóc nhà, phải lên tầng mới có thể nhìn thấy được.” Lâm Vân nói.
“Đúng, lên tầng đi.” Hoàng Luân cũng gật đầu.
Mặc dù Hoàng Luân không biết ý tứ cụ thể của Lâm Vân là gì, nhưng anh ta lựa chọn hoàn toàn tìn tưởng Lâm Vân.
“Được, lên tầng. Tôi muốn nhìn xem bất ngờ này lớn như thế nào, còn phải lên tầng, nếu như không đủ bất ngờ, Hoàng Luân sau này tôi tuyệt đối sẽ phản đối anh và Chu Đồng ở bên nhau.” Tôn Cầm nhíu mày nói.
Sau đó, đoàn người vào thang máy, đi lên tầng cao nhất của khách sạn.
Khi lên tầng, Lâm Vân lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn.
“Trên tầng trống không, quà ở đâu chứ, sao tao không nhìn thấy?” Triệu Kim Long nhìn xung quanh.
Hoàng Luân có chút căng thẳng nhìn Lâm Vân, dù sao cũng không có chuẩn bị món quà nào trên sân thượng cả.
“Bùm.”
Đúng lúc nà, trước khách sạn đột nhiên vang lên tiếng pháo hoa.
“Bùm bùm bùm!”
Pháo hoa tuyệt đẹp, không ngừng phóng lên phía trước, chiếu sáng bầu trời đêm, đẹp hơn rất nhiều so với loại pháo hoa bình thường khác. . 𝑇hử thách tì𝒎 tra𝑛g gốc, géc gô [ 𝑇R𝖴M𝑇 R𝖴YỆ𝗡﹒V𝗡 ]
“Oa! Luân, đây là bất ngờ anh tặng em sao? Qúa lãng mạn rồi.”
Sau khi Chu Đồng nhìn thấy pháo hoa xung quanh, phấn khích mà nhảy lên.
“Không sai, đây là bất ngờ mà Luân chuẩn bị cho em, cậu ấy cũng đã chuẩn bị rất lâu rồi.” Lâm Vân cười nói.
Hoàng Luân cảm kích nhìn Lâm Vân, anh ta biết đây là do Lâm Vân chuẩn bị giúp anh ta, trong lòng anh ta rất cảm động.
Sắc mặt của Triệu Kim Long và Tôn Cầm đều có chút không được tự nhiên.