Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi gặp Lưu Ba, Lâm Vân phân phó Lưu Ba, đi đến quản lý đất đai của huyện Kiến Nghiệp, tìm cách mua lại núi Lương Duy.

Núi Lương Duy vốn dĩ là một ngọn núi hoang. Lâm Vân không hề khó để mua được ngọn núi này.

Sau khi phân phó xong, Lưu Ba liền đi làm việc.

Lâm Vân về đến tập đoàn Lâm thị, bác hai đã làm xong các thủ tục chuyển nhượng. Lúc này sắc trời đã hoàn toàn tối mịt.

Lâm Vân cầm hợp đồng, trực tiếp lái xe đến thôn trong dự án.

Trong nhà Độc Nha.



“Độc Nha, có nhớ chuyện lần trước chúng ta đã hứa không?” Lâm Vân khẽ cười nói.

“Tất nhiên là nhớ, nếu như anh có thể bảo đảm nhà của chúng tôi không bị phá bỏ, Độc Nha tôi sẽ đi theo anh suốt đời.” Độc Nha nói.

“Vậy thì anh phải thực hiện lời hứa của mình rồi.” Lâm Vân cười nói.

Lâm Vân vừa nói, vừa cầm bản hợp đồng ra, đặt nó trước mặt Độc Nha.

“Đây là… Hợp đồng gì?” Độc Nha khó hiểu.

“Hợp đồng tái thiết lập thôn thành phố, hiện tại dự án này đã không phải của tập đoàn Lâm thị nữa, nó đã thuộc về tôi rồi.” Lâm Vân nói.

“Ồ? Anh mua dự án này rồi sao?” Độc Nha ngạc nhiên.

“Không sai, tôi mua rồi.” Lâm Vân gật đầu.

Lâm Vân đã đưa ra ba trăm năm mươi tỷ.

Lâm Vân tiếp tục nói: “Mua cả dự án này rồi, sau này gác dự án này lại là cách duy nhất để giữ lại ngôi nhà của anh.”

“Ý của anh là… Anh vì giữ lại nhà của tôi mà bỏ tiền ra mua cả cái dự án tái thiết lập này?” Độc Nha hiển nhiên vô cùng kinh ngạc.

“Đúng vậy.” Lâm Vân gật đầu.

Độc Nha nghe đến đây, không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Anh ta không thể ngờ được, Lâm Vân vì anh t mà bằng mọi giá mua lại cái dự án này, mua lại cái thôn này.

Trong lòng Độc Nha có chút kinh ngạc, cũng có chút cảm động. Vậy mà có người nguyện ý vì anh ta, mà sẵn sàng trả một cái giá lớn như vậy, đây là điều mà anh ta không dám nghĩ đến.

Độc Nha cũng đã thấy Lâm Vân vì để chiêu mộ anh ta mà có nhiều thành ý như vậy.

“Chủ tịch Lâm! Anh… Anh vì tôi mà tiêu nhiều tiền như vậy, có đáng không?” Độc Nha không nhịn được nói.

“Tôi cảm thấy rất đáng.” Lâm Vân khẽ cười gật đầu.

Độc Nha nghe thấy vậy, ánh mắt anh ta đột nhiên trở lên kiên định.

“Chủ tịch Lâm, dựa vào sự chân thành của anh đối với tôi, sau này Độc Nha tôi, thề chết theo anh.” Độc Nha đột nhiên đứng lên, giọng điệu kiên định.

“Ha ha, được.” Lâm Vân cười vỗ vai Độc Nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK