“Ha ha, anh biết thằng nhóc cậu nhất định không chuẩn bị đủ cho nên trước khi đến, anh đặc biệt giúp cậu chuẩn bị một chút. Nếu như đã có bạn gái mới thì thể hiện cũng phải tăng lên đúng không?” Lâm Vân cười nói.
“Hì hì, Anh Vân nói đúng. Có anh em như Anh Vân, cả đời này của em đều không sống uổng.” Hoàng Luân vỗ lồng ngực.
“Luân, gần đây anh cần phải rời khỏi thành phố Bảo Thạch một thời gian, nếu như có chuyện gì, thì gọi điện thoại cho anh.” Lâm Vân nói.
“Anh Vân, anh định đi đâu?” Hoàng Luân tò mò hỏi.
“Xông xáo tỉnh thành một chuyến. Ngày mai mở tiệc, sáng hôm sau xuất phát.” Lâm Vân thản nhiên nói.
“Em biết Anh Vân có suy nghĩ gì, tuyệt đối sẽ không chỉ chinh phục một thành phố Bảo Thạch này. Em chúc anh mã đáo thành công, chinh phục tỉnh thành.” Hoàng Luân lớn tiếng nói.
“Ha ha, cảm ơn lời tốt của cậu.” Lâm Vân cười ha ha.
Sau đó, Lâm Vân lấy ra một chùm chìa khóa xe Porsche.
“Luân, anh có quà tặng cậu, đây là chìa khóa xe Porsche 911, xe này lúc trước là của Khương Hùng Dũng, bây giờ tặng cho cậu. Xe được đậu dưới công ty anh, cậu có thể đi bất cứ lúc nào.”
Lâm Vân vừa nói vừa đưa chìa khóa cho Hoàng Luân.
Khương Hùng Dũng tổng cộng có năm chiếc siêu xe, có hai xe Mercedes-Benz và một chiếc Bentley. Còn có một chiếc Maybach, những chiếc này đều thiên về kinh doanh, không phù hợp với Hoàng Luân.
Chỉ có chiếc Porsche 911 này là xe thể thao, tương đối phù hợp với Hoàng Luân.
“Anh Vân, đây… cái này cũng quá quý giá rồi?” Hoàng Luân ngạc nhiên.
“Thằng nhóc cậu còn khách sáo với anh làm cái gì?Lấy đi. Thằng nhóc cậu thích xe, không phải anh không biết. Nếu đã có bạn gái, ra ngoài chơi thì cũng phải lái xe chứ. Miễn để cho những loại chó kia xem thường, cậu nói đúng không?”
Lâm Vân vừa nói nhét chìa khóa vào tay Hoàng Luân.
“Hì hì, Anh Vân nói đúng. Vậy em không khách sáo nữa.” Hoàng Luân nhếch mép cười.
Làm một người đàn ông ai mà không mơ có được một siêu xe chứ? Hoàng Luân cũng vậy.
Hoàng Luân nghĩ đến sau này mình sở hữu một con xe Porsche, trong lòng cảm thấy rất hạnh phúc.
Lâm Vân nhìn thấy bạn tốt của mình, có thể vì mình mà sống càng ngày càng tốt, trong lòng Lâm Vân đương nhiên cũng cảm thấy rất vui.
“Ngoài ra, anh đã chuyển vào thẻ ngân hàng của cậu mười bảy tỷ, trước khi đến đây anh đã chuyển rồi, có lẽ cậu đã nhận được rồi đấy.” Lâm Vân nói.
“Anh Vân, hóa ra là anh chuyển à? Em còn tưởng là tin nhắn lừa đảo. Lần trước anh đưa cho cha em mười bảy tỷ, cái này… sao em có thể nhận tiền của anh được chứ?” Hoàng Luân nói.
“Nếu đã có bạn gái, trong tay không có chút tiền thì sao mà được? Tiền ăn tối nay cũng đừng để tên Triệu Kim Long kia trả, đàn ông chúng ta cũng phải cần thể diện.” Lâm Vân nói.
“Đúng đúng đúng. Anh Vân giúp em nhiều như vậy, em thật sự không biết nên cảm ơn anh thế nào nữa.” Hoàng Luân nói.