“Lâm Vân! Đừng! Đừng đánh cuộc với anh tal”
Theo quan điểm của Vương Tuyết, cô và Lâm Vân chắc chắn sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ kiếm được hai vạn phí tài trợ, bây giờ Lâm Vân lại đánh cược với Trịnh Hải, đây không phải là tự chuốc lây phiên phức sao?
Lâm Vân nhìn lại Vương Tuyết, tự tin cười với cô.
Trịnh Hải lúc này mới nói: “Đúng rồi, kiêm tiền tài trợ là có giới hạn thời gian. Tao yêu cầu phải hoàn thành việc kiếm tài trợ trong vòng ba ngày, và công ty tài trợ phải là một công ty lớn với giá trị trên thị trường phải trên một trăm triệu. Một công ty quá nhỏ không xứng đáng để tài trợ cho trường chúng tai”
Trịnh Hải thêm vào hai điều kiện khắc nghiệt này, đương nhiên là đề tăng thêm độ khó và đảm bảo hắn sẽ thắng cược.
“Cái gì? Trong vòng ba ngày? Còn phải được tài trợ bởi một công ty lớn có giá trị thị trường trên một trăm triệu? Trịnh Hải, anh… anh rõ ràng là cô ý làm khó bọn em mài” Vương Tuyết tức giận giậm chân.
Vương Tuyệt cũng đã ở trong ban đôi ngoại lâu đên như vậy, nhưng chưa bao giờ nghe nói đến chuyện kiêm nhà tài trợ mà còn có yêu câu kỳ lạ như vậy, phải biết chuyện kiếm được nhà tài trợ đã là một chuyện rất, rất khó khăn rồi.
Vương Tuyết: biết rất rõ, muốn có được sô tiên tài trọ không lồ chỉ trong ba ngày, đây là nhiệm vụ bất khả thị, chưa kê còn phải yêu câu nhà tài trợ là những công ty lớn có giá trị trên thị trường trên một trăm triệu nữa.
“Vương Tuyết, anh là hội trưởng ban đôi ngoại của Hội Sinh Viên, đương nhiên anh có quyền quy định! Em hiểu không?” qJrinh Hải nở một nụ cười nham hiểm.
Lâm Vân kéo Vương Tuyết ra sau lưng, đồng thời nhêch lên khóe miệng, phun ra từng chữ một: “Được rồi! Tao đông ý!” Tao đồng ý!”
“Một ngày? Ha ha, được thôi!”
Lâm Vân kéo Vương Tuyết ra sau lưng, đồng thời nhéch lên khóe miệng, phun ra từng chữ một: “Được!
Ngay sau đó, Lâm Vân lại giơ một “Ngoài ra, tao không cần thời gian đến ba ngày. Một ngày là đủ rồi!”
Trịnh Hải nở nụ cười đáp lại, đối với chuyện Lâm Vân muốn chủ động tăng độ khó lên, hắn đương nhiên vui vẻ còn không kịp nữa là, hắn chưa từng thấy y người ngu ngốc như vậy, lại chủ động tăng độ khó cho chính mình?
Với tình hình hiện giờ, Trịnh Hải nắm phần thắng lớn hơn! Chỉ trong một ngày, e răng còn chưa liên lạc được với các công ty khác nữa là, đúng không?
“Nhóc con, chúng ta sẽ xem kết quả sau một ngày.”
Trịnh Hải nói xong câu này liền xoay người rời đi.
Sau khi Trịnh Hải rời đi.
“Lâm Vân, cậu… sao cậu có thể đánh cược như vậy với anh ta chứ? Sao có thể đồng ý với anh ta, rõ ràng anh ta muôn lừa cậu!” Gương mặt xinh xăn của Vương Tuyết tràn đầy lo lắng và gấp gáp.
Bởi vì Vương Tuyết thực sự không thể hình dung ra bọn họ có thể làm gì để có thể kiếm được hai vạn tiền quyên góp trong một ngày, hơn nữa đó phải là một công ty lớn với giá trị trên thị trường trên một trăm triệu nữa chứ.
Vương Tuy ết biết những công ty lớn đó căn bàn rất khinh thường làm những việc này, họ đên những công ty lớn đó, e rằng những công ty lớn đó còn sẽ không gặp họ nữa kìa.