“Nhưng mà, nó dù sao cũng là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, nếu muốn khử nó thật, liệu có gây phiền phức cho chúng ta không? Chúng ta vốn dĩ có mâu thuẫn với tập đoàn Tỉnh Xuyên, chúng ta rất dễ bị nghi ngờ.”Luật sư lo lắng nói.
Quân sự không phải đang lo lắng liệu có thể xử lí Lâm Vân hay không, bởi vì ở đất Bảo Thạnh này, Khương Hùng Dũng muốn xử lí ai cũng dễ như trở bàn tay.
Điều hắn lo lắng là, xử lí Lâm Vân rồi, bọn họ sẽ phải gánh hậu quả gì.
Luật sư biết.
Liễu Chí Trung chính là người giàu có của Tây Nam, năng lực vô cùng lớn! Nếu chọc giận Liễu Chí Trung, làm cho Liễu Chí Trung liều lĩnh trả thù, bọn họ quả thật gánh không nổi.
“Thế này mà không đơn giản à? Sắp xếp mấy tên, bảo bọn chúng giết xong thì cướp hết đồ trên người nó, dàn cảnh như một vụ cướp của giết người, tự khắc mọi chuyện sẽ không còn liên quan đến chúng ta nữa.” Khương Hùng Dũng lạnh lùng nói.
“Ông Khương, quả là kế hay!”Luật sư nhịn không được giơ ngón tay cái lên.
Khương Hùng Dũng lạnh lùng cười: “Thằng nhóc con lông tóc còn chưa mọc hẳn, mà dám đấu với Khương Hùng Dũng ta ư? Còn dám tìm đến tận cửa gây rối, chính là tự tìm cái chết”
Luật sư bồi thêm vài câu nịnh nọt: “Ở đất Bảo Thạnh này, ông Khương chính là trời, tập đoàn Tỉnh Xuyên chả là cái thá gì.” “Tốt lắm, nhanh đi làm đi! Tao muốn cho nó không thấy được ngày mai”
Khương Hùng Dũng khoát tay.
“Ông Hướng yên tâm, tôi nhất định làm cho thỏa đáng” Luật sư lên tiếng trả lời, rồi xoay người đi làm chuyện vừa được giao, bởi vì cửa chính bị phân chặn kín, ông ta chỉ có thể đi cửa sau.
Luật sư đi rồi.
Khương Hùng Dũng ngẩng đầu, hắn vừa nhìn đến cửa chồng chất toàn chất thải, ngửi đầy một mùi thổi tanh tưởi, lại nôn khan một trận,
Bên kia.
Tập đoàn Tỉnh Xuyên, phòng chủ tịch.
“Chủ tịch Lâm, việc anh căn dặn, sáng nay tôi đã sai người chở phân đến đổ trước nhà Khương Hùng Dũng, chắc là khoảng…!ba tấn!” Lưu Ba báo cáo.
“Tốt lắm, nói vậy chắc chắn Khương Hùng Dũng sẽ bị ghê tởm không nhẹ đây” Lâm Vân lộ ra một mặt tươi cười.
“Chủ tịch Lâm, Khương Hùng Dũng rất có thể sẽ đoán ra được chúng ta.
Hắn ta là một kẻ tàn bạo, nhất định sẽ tìm chúng ta bảo thù.
Chủ tịch Lâm, mấy ngày nay anh nhớ cẩn thận.” Lưu Ba nghiêm trọng nhìn Lâm Vân.
“Yên tâm đi, hắn ta dở thủ đoạn nào, chúng ta chiều theo thế ấy.” Lâm Vân trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười.
“Mà này, Lưu Ba, anh nói có chuyện quan trọng muốn thông báo cho tôi phải không? Là chuyện gì vậy?”
Lâm Vân ngẩng đầu hỏi.
“Chủ tịch Lâm, tuần sau sẽ có cuộc đấu giá, đáng quan tâm nhất là đất giá đất.” Lưu Ba nói.