Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng đúng đúng.” Những người phía sau cậu Cố cũng đồng thanh đồng ý.

Cậu Cố cũng gật đầu: “Hy vọng em không nói sai.”

Cậu Cố chỉ mong những lời em gái kia nói là đúng, nếu không, cậu ta không thể tưởng tượng được hậu quả của việc đánh bạn của Cậu Vân nghiêm trọng đến mức nào.

“Brừm.”

Theo tiếng động cơ gào rú, Lamborghini phóng thẳng đến cổng trường, dừng trước mặt mọi người.

Nhóm người xem dạt ra nhường chỗ.



Sau khi mở cửa Lamborghini ra, Lâm Vân bước xuống xe.

“Người này chính là Cậu Vân trong truyền thuyết sao?”

Cậu Cố và những người khác đều kính nể nhìn Lâm Vân, ánh mắt ấy giống như đang nhìn một vị thần tiên hạ phàm vậy.

Bọn họ biết Lâm Vân tuyệt đối là một sự tồn tại đáng sợ mà bọn họ luôn ngưỡng mộ.

Các học sinh đứng xem xung quanh cũng kính nể nhìn Lâm Vân. Bọn họ biết người có thể lái con xe này chắc chắn là một nhân vật vô cùng trâu bò.

“Cậu Vân, cuối cùng anh cũng đến rồi.”

An Tiểu Mai ngã trên mặt đất, sau khi nhìn thấy người xuống xe là Lâm Vân, cô ấy vội vàng kích động đứng dậy, sau đó chạy về phía Lâm Vân.

“Cậu Vân.”

An Tiểu Mai lao thẳng vào trong lòng Lâm Vân, đáng thương khóc nức nở.

“Cái này…”

Cậu Cố và những người khác nhìn thấy một cảnh này, nhất thời sắc mặt đều thay đổi.

Đặc biệt là hai người cậu Cố và em gái, hai mắt đều trợn tròn lên.

Trời ơi, Cậu Vân vậy mà thật sự do An Tiểu Mai gọi đến sao?

Nghĩ đến đây, hai người Cậu Cố và em gái đều cảm thấy trời đất quay cuồng, giống như đến ngày tận thế vậy.

“Cậu chủ lái xe Lamborghini kia, vậy mà lại vì bạn học nữ này mà đến sao?”

Những người đứng xem thấy được cảnh này cũng kinh ngạc không thôi.

“Cậu Cố đánh bạn học nữ này, bạn học nữ này lại gọi một người lái xe Lamborghini đến, cảnh này càng ngày càng hay nha. Cũng không biết, cậu Cố và cậu chủ lái xe Lamborghini này, ai trâu bò hơn.”

Mọi người xung quanh đều bàn tán sôi nổi.

Bên cạnh Lamborghini.

Lâm Vân cúi đầu liếc nhìn An Tiểu Mai trong lòng mình, cô ấy đang tủi thân khóc lóc, nước mắt đã thấm ướt hết quần áo của Lâm Vân, càng khiến Lâm Vân cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ nước mắt cô ấy.

“An Tiểu Mai, em yên tâm, nếu như anh đã đến, anh sẽ thay em làm chủ. Nói cho anh biết ai đánh em.” Lâm Vân mở miệng hỏi.

Khi Lâm Vân vừa đến, nhìn thấy An Tiểu Mai ngã trên mặt đất.

Vừa rồi khi An Tiểu Mai chạy đến, Lâm Vân cũng nhìn rõ trên mặt cô ấy có dấu tay, hiển nhiên An Tiểu Mai bị đánh rồi.

“Ưm ưm.”

An Tiểu Mai gật đầu lia lịa, sau đó ngừng khóc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK