Bao gồm cả cha của Tô Bảo Nhi – Tổng giảm đốc Tôi bởi vì ông ta đang nói chuyện với anh Bình, cho nên không chú ý đến Lâm Vân ở bên kia.
Lúc này, Lưu Ba đã từ nhà vệ sinh đi ra, đi đến bên người Lâm Vân.
“Chủ tịch Lâm, đã xảy ra chuyện gì sao?” Lưu Thần thấy bầu không khí không đúng lắm.
“Không sao, một đám tôm tép nhãi nhép mà thôi.” Lâm Vân cười lắc đầu.
“Ông chủ Lục, hôm nay nhất định ông bận rộn nhiều việc, ông đi làm việc của mình trước đi!” Lâm Vân xua tay với ông ta.
“Được rồi, vậy tôi xin phép đi trước.” Lục Tấn cười gật đầu, sau đó thức thời quay người rời đi.
“Đúng rồi, chủ tịch Lâm, lúc nãy ở bên ngoài, tôi có gặp
Sau khi Lục Tấn rời đi.
Khương Hùng Dũng – Chủ tịch của tập đoàn Hùng Dũng, chắc hẳn ông ta chuẩn bị vào trong.” Lưu Ba nói.
“Khương Hùng Dũng ư?” Lâm Vân lẩm bẩm một câu.
“Đúng thế, nếu như ông ta vào trong, nhất định sẽ phải đi qua nơi này, có lẽ sẽ chạm mặt với chúng ta.” Lưu Ba nói.
Dù sao hiện tại Lâm Vân đang đứng rất gần cửa ra vào.
“Nếu đã như vậy, đúng lúc tôi có thể chạm mặt ông ta, dù sao tôi còn chưa từng chính thức gặp mặt ông ta.
Làm Thiên nở một nụ cười,
Trong lúc nói chuyện, một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi hoa, đeo kính đen, dàng người cường trắng.
trên mặt đều là vết rõ, đi đến.
“Ông Khương đến rồi “Chào ông Khương
Những nơi mà người đàn ông này đi qua, người xung quanh đều rối rít cung kính chào hỏi ông ta, nhưng ông ta chỉ sải bước đi lên phía trước, làm lỡ những tiếng chào hỏi ở xung quanh mình, rất có khí thế
Ông ta chính là Khương Hùng Dũng – Chủ Tịch của tập đoàn Hùng Dũng!
Trong chớp mắt, Khương Hùng Dũng đã đi đến trước mặt Lâm Vân.
Một giây sau, ông ta đứng lại ở ngay phía trước Lâm Vân.
“Chắc hẳn vị này chính là ông Khương danh tiếng lẫy lừng?” Trên mặt Lâm Vân vẫn là nụ cười, nhìn về phía Khương Hùng Dũng.
“Đây là chó từ đầu đến, thế mà lại dám cản đường của ông đây!” Khương Hùng Dũng ngẩng đầu nói.
Lâm Vân hơi cau mày.
Tuy hai người bọn họ chưa từng trực tiếp gặp mặt đối phương, nhưng Lâm Vân khẳng định, Khương Hùng Dũng đã từng nhìn qua ảnh của mình, hơn nữa Lưu Ba đứng bên cạnh anh, đủ để nói cho ông ta biết anh là ai.
Thế nhưng ông ta lại giả vờ như không biết, rõ ràng là muốn cho Lâm Vân lúng túng.
“Tôi nói này, phái đoàn của ông Khương cũng đủ mạnh đấy, nhưng đáng tiếc vẫn bị vợ mình cầm sừng.” Lâm Vân cười lạnh nói.
Vốn dĩ Khương Hùng Dũng còn đang ngẩng đầu ưỡn ngực, sau khi ông ta nghe thấy câu nói này của Lâm Vân, khỏe mắt ông ta đột nhiên giật giật, trong chớp mắt, sắc mặt của ông ta cũng trở nên rất khó coi.