Sau khi ra khỏi bệnh viện.
“Ố, đây không phải là cậu Lâm hay sao?” Một giọng nói quen thuộc vang lên.
Lâm Vân vừa nhìn, ngẩng đầu nhìn, thì ra là Khương Hùng Dũng.
“Cậu Lâm, có phải là đến thăm bạn cậu và bố cậu ta không? Nghe nói bố cậu ta bị đàn em của tôi đâm bị thương? Thật sự xin lỗi nhé!” Khương Hùng Dũng bày ra bộ dạng đạo đức giả.
“Xin lỗi? Ha Ha, nếu như ông thật sự cảm thấy có lỗi thì có thể bỏ vài tỷ ra để bồi thường.” Lâm Vân cười nói.
Ngay sau đó, Lâm Vân liền chuyển đề tài, nói: “Có điều theo như tôi biết, ông hiện tại nhất định là nghèo rách rồi đúng không?” Sắc mặt Khương Hùng Dũng trầm xuống, trong mắt cũng toé lên lửa giận, bởi vì Lâm Vân đã đánh trúng chỗ đau của ông ta.
Trước đây Lâm Vân đã gài bẫy ông ta 3500 tỷ tại buổi bán đấu giá, còn lừa ông ta một khoản tiền lớn trong trận đấu đấu quyền anh ngầm, ảnh hưởng đến cả vốn lưu động của công ty.
Dạo này thì vì tuyển thêm người, ông ta còn phải vay ngân hàng một khoản lớn.
“Lâm Vân, tất cả đều do cậu hại!” Khương Hùng Dũng phẫn nộ nói.
Khương Hùng Dũng nhìn xung quanh một lúc, sau đó nở một nụ cười ủ rũ.
“Nhóc con, xem ra vệ sĩ của cậu hình như không ở gần đây!” Lâm Vân nghe thấy lời này, sắc mặt cũng khẽ thay đổi.
Bởi vì Khương Hùng Dũng nói trúng rồi, Thạch Hàn đang đi liên lạc với các tinh anh giúp anh, không ở cạnh! “Ha Ha.
Đúng là trời giúp tao, lên cho tao, giết nó!” Khương Hùng Dũng cười lớn.
Tám vệ sĩ mặc đồ đen phía sau Khương Hùng Dũng nghe xong liền xông về phía Lâm Vân.
Tám vệ sĩ này có thể đi theo bên cạnh bảo vệ Khương Hùng Dũng dĩ nhiên là được Khương Hùng Dũng lựa chọn kỹ càng, mặc dù vẫn thua xa Thạch Hàn nhưng muốn đối phó với Lâm Vân vẫn vô cùng dễ dàng.
Thạch Hàn không ở đây, Lâm Vân căn bản không đối phó lại được với bọn chúng!
Điều tồi tệ nhất là khẩu súng lục trên người Lâm Vân cũng trong tình trạng hết đạn! “Khương Hùng Dũng, đây là cổng bệnh viện, mặc dù bây giờ là buổi tối, nhưng có không ít người chứng kiến, còn có camera giám sát ở cổng bệnh viện, nếu như ông giết tôi tại đây, ông chắc chắn không thể thoát khỏi liên quan được! Ông ngoại tôi chắc chắn sẽ xử lí ông!” Lâm Vân cắn răng nói.
Kế hoạch lúc này, Lâm Vân chỉ có thể lấy ông ngoại Liễu Chí Trung ra trấn áp ông ta.
“Ha Ha, cậu Lâm, nếu như lúc trước cậu nói như vậy tôi quả thực sẽ sợ.” Khương Hùng Dũng cười nói.
Ngay sau đó, Khương Hùng Dũng chuyển đề tài, mặt mày hung dữ nói: “Nhưng còn bây giờ, tôi đã nghĩ ra cách giải quyết tốt nhất rồi! Camera giám sát của bệnh viện, tôi chỉ cần tiêu hủy là được, người chứng kiến thì cứ giết hết là xong! Cách đó của cậu không lừa được tôi nữa rồi! Hôm nay là thời cơ tuyệt nhất để giết cậu, cậu có nói gì cũng sẽ không bỏ qua đầu!”
Sau khi Lâm Vân nghe xong, đồng tử đột nhiên co rút lai.
Xem ra, Khương Hùng Dũng này đã quyết tâm phải giết mình.
Phương pháp hù dọa ông trước đây cũng không còn hiệu quả nữa.
“Còn ngây ra đó làm gì, lên!” Khương Hùng Dũng thúc giục vệ sĩ của mình.
Nhìn đám vệ sĩ đang xông tới, sắc mặt Lâm Vân càng khó coi.