Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lâm Vân, cháu đã từ chối mười bảy tỉ rưỡi ông đưa và chức vụ quản lý, cháu nói xem thử vì sao cháu lại từ chối.”

“Ông nội, giờ đây cháu đã có sự nghiệp của riêng mình, tập đoàn Lâm Thị không lọt nổi vào mắt của cháu nữa, đừng nói là mười bảy tỷ rưỡi và chức vụ quản lý, cho dù cho cháu cả tập đoàn, cháu cũng không có hứng thú.” Lâm Vân bình tĩnh nói.

Ồ!

Lúc này đây, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy Lâm Vân quá ngông cuồng.

Tập đoàn Lâm Thị là tập đoàn số một số hai ở huyện Kiến Nghiệp, với giá trị tài sản lên đến cả nghìn tỉ, ở một huyện cấp một, nó đã giống như rồng như hổ rồi.



Nhìn khắp thành phố Bảo Thạnh mà xem, tập đoàn này cũng được xem là rất tốt.

Vậy mà Lâm Vân lại dám nói tập đoàn Lâm Thị không vừa mắt cậu ta hay sao?

“Đúng là buồn cười, chú ba sinh ra đứa con trai này, ngoài di truyền cái tính cố chấp của nó ra còn học được bản lĩnh khoác lác nữa, dám nói cả tập đoàn Lâm Thị chúng ta không lọt nổi vào mắt của nó?” Bác hai cười lạnh.

Bác cả cũng nói: “Lâm Vân, bây giờ cháu còn đang đi học, có sự nghiệp gì kia chứ? Cháu nói chuyện không dùng đầu óc hả?”

Cô cũng lắc đầu: “Đúng đấy Lâm Vân, cháu khoác lác quá.”

“Bác cả, có khi sự nghiệp của nó là quán ăn vỉa hè bên trường đại học cũng nên.” Lâm Hải Quang cười nói.

“Phì.” Mấy người con cháu có mặt ở đây đều che miệng cười.

Ông cụ Lâm cũng khẽ lắc đầu.

“Lâm Vân, ông hỏi cháu một lần nữa, cháu không cần những thứ này phải không?” Ông cụ Lâm hỏi lại.

“Cháu chắc chắn.” Lâm Vân trả lời vô cùng kiên quyết.

“Được, ông tôn trọng quyết định của cháu.” Ông cụ đáp.

Đương nhiên, mấy người Lâm Hải Quang đều khá vui mừng với kết quả này. Bởi vì trong mắt họ, Lâm Vân mà không nhận được thứ gì thì sẽ tiếp tục nghèo rớt mồng tơi như trước đó.

Bởi vì chuyện của Lâm Vân, bầu không khí của buổi tiệc gia đình bỗng trở nên kỳ lạ.

Buổi tiệc kết thúc vội vàng.

Lúc tan tiệc, ông cụ dặn dò Lâm Hải Huy và Lâm Hải Quang, bảo họ đưa Lâm Vân, Lâm Mộc Thanh và mấy anh em trong nhà đi một vòng quanh huyện Kiến Nghiệp, sau đó đợi đến tiệc mừng thọ ngày mai.

Hôm nay chỉ là tiệc gia đình, ngày mai mới là tiệc mừng thọ tám mươi tuổi của ông cụ Lâm.

Địa điểm tổ chức tiệc mừng không phải ở nơi này mà là ở quê nhà của ông cụ, thôn Lâm Mặc.

Bởi vì là đại thọ tám mươi tuổi, ông cụ Lâm mời gần hết các nhân vật cấp cao ở huyện Kiến Nghiệp, tất nhiên ngày mai sẽ là một buổi tiệc vô cùng trang trọng.

Cho nên ông cụ mới bảo Lâm Hải Quang, Lâm Hải Huy đưa mọi người đi một vòng quanh huyện, mấy người trẻ tuổi đã đi tới trước cửa biệt thự rồi.

Vốn Lâm Vân không hề muốn đi, nhưng Lâm Mộc Thanh lôi kéo quá, nói cứ xem như là đi cùng cô ấy, nếu Lâm Vân không đi thì xem thường cô rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK