Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được rồi, cậu thật là một người trọng tình trọng nghĩa. Tôi hiểu rồi.” Lâm Vân cười đáp.

“Mà này, Lâm Vân, cậu gọi cho tôi có chuyện gì không?” Như Tuyết hỏi.

“Tôi muốn hỏi cậu có đang ở trường hay không thì hãy đi ăn trưa với tôi và Hoàng Luân, nhưng cậu lại đang ở trong bệnh viện hiện. Vậy để dịp sau đi vậy.” Lâm Vân nói.

Như Tuyết đang ở bệnh viện, hẳn là không tới được, vì vậy Lâm Vân cùng Hoàng Luân đi ra khỏi trường học.

Sau khi rời khỏi trường.



“Lâm Vân. Chúng ta đi ăn ở đâu?” Hoàng Luân hỏi.

“Đến nhà hàng Sen Vàng!” Lâm Vân thốt ra năm chữ.

“Gì? Đến nhà hàng Sen Vàng? Lâm Vân, cậu quên vụ lần trước của chúng ta ở nhà hàng Sen Vàng rồi à? Cứ nghĩ đến gã quản lý của cái nhà hàng đó là tôi lại tức không chịu nổi. Tại sao hôm nay chúng ta vẫn đến đó?” Luân mập trưng ra một vẻ mặt khó hiểu.

Lần trước khi Lâm Vân và Hoàng Luân đến ăn ở nhà hàng Sen Vàng, ví của Lâm Vân đã bị đánh cắp, nhưng người quản lý của nhà hàng Sen Vàng khăng khăng rằng Lâm Vân là kẻ nói dối, nói rằng Lâm Vân và cậu ta cố tình đến ăn chùa, định gọi cảnh sát bắt hai người đi.

Lúc đó chính là Vương Mãn Linh giúp Lâm Vân thanh toán hóa đơn thì Lâm Vân hai người bọn họ mới có thể rời khỏi đó được.

“Chính bởi vì chuyện xảy ra lần trước ở đó nên chúng ta lại càng phải đến đó hôm nay. Ít nhất phải cho viên quản lý hiểu rằng chúng ta không phải là kiểu người nghèo không có đủ tiền để ăn ở đó, phải không?” Lâm Vân nói.

Chuyện xảy ra lần trước cũng khiến Lâm Vân cảm thấy tức giận. Cháu trai của Liễu Chí Trung lại bị cười nhạo khi đi ăn?

Chỉ là Lâm Vân nóng lòng muốn đuổi theo Vương Mãn Linh nên chưa giải quyết ổn thỏa với người quản lý đó!

“Lâm Vân, cậu nói thế tớ mới hỏi mục đích của chuyến đi lần này. Lần này chúng ta đi để cho họ thấy rằng không được khinh thường những người như chúng ta phải không?” Hoàng Luân mập cười toe toét.

Lâm Vân cười gật đầu: “Ừ, đi thôi.”

Trên đường đến nhà hàng Sen Vàng, Lâm Vân gọi cho Lưu Ba và yêu cầu ông ta liên hệ với chủ của nhà hàng Sen Vàng, cậu muốn mua lại nhà hàng Sen Vàng.

Nếu chủ nhà hàng Sen Vàng không bán thì hãy tăng giá! Lâm Vân biết nhà hàng này có thể kiếm tiền không tồi!



Nhà hàng Sen Vàng chính là nhà hàng cao cấp nhất gần Đại học Bảo Thạnh.

Lâm Vân và Luân mập bước vào bên trong.

“Xin chào quý khách!”

Khi hai người vừa bước vào sảnh, một người phục vụ trẻ đã chào đón bọn họ một cách niềm nở.

“Quý khách, xin mời.” Người phục vụ ra chào đón sau đó dẫn Lâm Vân hai người đi vào bàn.

“Dừng lại!”

Ngay khi Lâm Vân và Hoàng Luân đi được hai bước, một giọng nói lớn vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK